Bên trong trung xu hoàng thành có tới hơn hai mươi cao thủ ngũ giai, cả nhóm chẳng khác gì những tên quái vật, nếu như đầu nhập vào chiến trường chính là đối địch ngàn người, vạn người. Nếu bị đạn đạo năng lượng tận diệt thì không còn gì tốt hơn.
Ngụy Hòa thật quá mức ngu xuẩn, đem hơn hai mươi cao thủ ngũ giai lưu trong trung xu hoàng thành bảo hộ an toàn của hắn, không biết làm như vậy là lãng phí chiến lực thật lớn.
Cường giả ngũ giai là đao nhọn tốt nhất, nhưng không phải tấm chắn cực mạnh. Tấn công mới có thể phát huy được sức chiến đấu khủng bố của cao thủ ngũ giai. Nếu như phòng thủ thân thể huyết nhục của họ căn bản không thể ngăn cản được đạn đạo năng lượng oanh kích.
- Ngụy Minh Thanh đã chết! Người đầu hàng không giết!
- Ngụy Minh Thanh đã chết! Người đầu hàng không giết!
- …
Nhìn thấy trung xu hoàng thành bị đạn đạo năng lượng biến thành hoang tàn, từng tên phản quân hô to khẩu hiệu hướng cấm vệ quân phát động xung phong.
- Đầu hàng! Ta hàng!
- …
Nhìn trung xu hoàng thành bị phá hủy, thật nhiều cấm vệ quân vốn kiên định liền biến thành tái nhợt, ném vũ khí trong tay trực tiếp đầu hàng. Mất đi đối tượng nguyện trung thành, bọn hắn không biết mình vì cái gì tiếp tục chiến đấu.
- Bệ hạ!
- Bệ hạ vạn tuế!
- …
Đồng dạng cũng có không ít cấm vệ quân nhìn thấy trung xu hoàng thành sụp đổ, trong mắt thoáng hiện nét tuyệt vọng, hướng phản quân xung phong liều chết, luôn chiến đấu mãi cho tới khi tử vong.
Thế cục đang diễn biến có lợi cho phản quân.
Đúng lúc này, trong một hồ nước cách trung xu hoàng thành ba cây số đột nhiên có một đạo cột nước phóng lên cao, một gã cường giả khủng bố tóc tai bù xù, trên thân bao phủ mùi máu tanh nồng đậm, ngũ quan đoan chính, trên trán mang theo khí tức thượng vị giả từ trong cột nước phóng ra.
Nam tử trung niên kia nhìn thoáng qua chiến trường, thân hình chợt lóe hóa thành một đạo huyết sắc lưu quang, chỉ dùng năm giây thời gian đã vượt qua ba cây số xuất hiện trên một tòa lầu, quan sát người bên dưới tràn ngập uy nghiêm nói:
- Trẫm tại đây, đám dân đen các ngươi dám can đảm gây phiến loạn, chẳng lẽ không sợ trẫm giết cửu tộc các ngươi sao?
Trung niên nhân toàn thân bao phủ mùi máu tươi nồng đậm kia chính là hoàng đế Vân Châu Ngụy Minh Thanh.
- Đó là cường giả lục giai sao?
Nhạc Trọng ẩn trong một ngõ ngách, lặng lẽ nhìn lên Ngụy Minh Thanh, trong lòng báo động thật lớn, từng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt tràn lên trong lòng. Hắn có thể mơ hồ cảm giác được nếu ngay mặt chống cự Ngụy Minh Thanh, hắn sẽ dễ dàng bị đối phương xử lý.
- Bệ hạ!
- Là bệ hạ!
- Bệ hạ còn sống, giết sạch phản đảng!
- …
Lời nói uy nghiêm của Ngụy Minh Thanh tràn ngập không gian, toàn bộ mọi người trong nội thành đều nghe được thanh âm của hắn.
Ngay lúc Ngụy Minh Thanh vừa hiện thân, cấm vệ quân vốn đã hỏng mất sĩ khí liền thăng lên tới cực điểm, lập tức hướng phản quân phát động công kích.
Phản quân đột nhiên nhìn thấy Ngụy Minh Thanh xuất hiện, trong mắt thật nhiều người hiện lên vẻ sợ hãi, sĩ khí lập tức giảm xuống.
Ngụy Minh Thanh đã thống trị Vân Châu hai mươi mấy năm, quyền uy của hắn đã xâm nhập lòng người. Nếu không phải trong thời gian này hắn nổi điên tàn sát bình dân, quá khứ thống trị của hắn vẫn được xem là một minh quân. Đối mặt với vị vua như thế trong lòng phản quân đều sản sinh dao động.
Một cao thủ tứ giai nhìn Ngụy Minh Thanh lớn tiếng quát:
- Ngụy Minh Thanh, ngươi tàn bạo độc tài, giết người vô tội lung tung, hơn trăm vạn người đều vì lòng tham vọng của ngươi mà chết, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
- Buồn cười, cả Vân Châu đều là của trẫm! Các ngươi đều là con dân của trẫm, trẫm muốn ai chết thì kẻ đó phải chết. Hơn trăm vạn người chẳng qua chỉ là dân nghèo thấp hèn, bọn hắn có thể dùng cái chết của mình đổi lại sự cường đại của trẫm, đây là vinh hạnh của bọn hắn. Đám con kiến các ngươi cũng dám phát động phiến loạn, trẫm phải diệt cửu tộc các ngươi. Trước đó đám phản đảng các ngươi đi chết đi!
Trong mắt Ngụy Minh Thanh thoáng hiện lệ mang, giận quát một tiếng, thân hình chợt lóe, trên thân tuôn ra huyết vụ nồng đậm giống như một đạo huyết sắc lưu quang nháy mắt xông vào trong phản quân.
Ngụy Minh Thanh nháy mắt xông vào trong phản quân, chiến sĩ phản quân bị huyết vụ cuốn lấy giãy dụa, không bao lâu đã bị biến thành khối thây khô chỉ còn da bọc xương.
Huyết vụ nồng đậm bao phủ trong phạm vi trăm thước, tốc độ di động cực kỳ khủng khiếp, vừa bổ nhào về phía trước những nơi cuốn qua đều chỉ còn lưu lại hài cốt của nhân loại.
Tên cao thủ tứ giai phản quân vừa thấy huyết vụ tràn tới, hào quang trên thân thể bắt đầu khởi động, cầm chiến mâu hung hăng đâm qua, một chùm tia sáng năng lượng trực tiếp đánh thẳng vào.
Huyết vụ bị một kích đánh trúng, không hề có chút ảnh hưởng, ngược lại đem tên cao thủ bao trùm hoàn toàn.
Sau một lần hô hấp, huyết vụ tiếp tục bay về phía trước, trên mặt đất lưu lại một khối thây khô trong mắt còn tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Phản quân không ngừng bắn, nhưng ánh sáng oanh trúng huyết vụ lại dễ dàng xỏ xuyên bay ra phương xa, không hề tạo được chút tổn thương.
Đoàn huyết vụ cứ thế cuốn tới, thật nhiều phản quân biến thành thây khô té trên mặt đất.
- Chạy mau!
- Cứu mạng!
- Cứu cứu tôi!
- …
Chứng kiến một màn tuyệt vọng lại khủng bố kia, phản quân hoàn toàn hỏng mất, nơi nơi đều thấy được tàn quân bỏ chạy. Thật nhiều chiến sĩ phản quân không ngừng bỏ trốn tán loạn.
Nhạc Trọng nhìn cảnh tượng trước mắt trong lòng tràn ngập kinh hãi:
- Thật mạnh! Đây là thực lực cường giả lục giai sao? Thật sự quá mạnh mẽ, quá biến thái!
Cho dù cường đại như hắn đối mặt với ngàn vạn phản quân cũng chỉ có thể tránh đi mũi nhọn. Hoặc phải dùng phương pháp ám sát không ngừng liệp sát từng tên chiến sĩ, rất khó làm được như Ngụy Minh Thanh chỉ một người đã đánh tan số phản quân khổng lồ kia.
Ngay lúc phản quân hỏng mất, Thu Hoạch Giả tập hợp, bọc thép mở ra, từng viên đạn đạo truy tung hướng huyết vụ cơ hồ vô địch kia oanh kích tới.
- Thu Hoạch Giả! Tới tốt lắm! Hãy xem trẫm làm sao tiêu diệt các ngươi! Ha ha ha!
Từ trong huyết vụ truyền ra thanh âm điên cuồng của Ngụy Minh Thanh. Vô số huyết dịch hóa thành viên đạn hướng đạn đạo bắn qua, trực tiếp dẫn bạo toàn bộ đạn đạo truy tung.
Đoàn huyết vụ bổ nhào về phía trước, trực tiếp nhào vào từng Thu Hoạch Giả.
Quang mang chợt lóe, năng lượng hộ tráo bao phủ trên thân cơ giáp, ngăn cản huyết vụ ăn mòn.
Thân ảnh Ngụy Minh Thanh chợt hiện ra, từng quyền ảnh nhanh như sấm sét đánh thẳng lên năng lượng hộ tráo trên cơ giáp.
Mỗi quyền của Ngụy Minh Thanh nặng như thái sơn, oanh thẳng lên Thu Hoạch Giả cơ hồ khảm vào bên trong, đem vòng bảo hộ oanh thành gập ghềnh, gần như hỏng mất.
Nhưng cho dù là như thế trước khi năng lượng tiêu hao sạch sẽ, cho dù là cường giả lục giai cũng khó thể dễ dàng phá vỡ được nó.
Trước đó Nhạc Trọng xuất ra Thu Hoạch Giả sở dĩ bị năm cao thủ ngũ giai phá hủy là vì bị tiêu hao hết năng lượng, trước khi năng lượng biến mất, cao thủ ngũ giai không thể phá hủy được Thu Hoạch Giả.