Ở dưới sự đả kích đó, phản quân trong Trường Diệp Thành rất nhanh đã bị Lưu Độ giết đến sĩ khí tan vỡ, đều hướng phía Lưu Độ đầu hàng.
Lưu Độ nhìn đám phản quân đều đầu hàng kia, trong lòng lạnh lùng thầm ngĩ:
- Thực sự là đơn giản. Đám người kia yếu đến thương cảm, dĩ nhiên còn vọng tưởng làm phản, thực sự là ngu xuẩn cực độ.
- Ta nếu là phản loạn lúc này, chỉ sợ cũng sẽ giống như chó lợn bị người dễ dàng diệt sát, sau đó bị trở thành chiến công của người khác đi sao.
Trong lòng Lưu Độ cười nhạo đám phản quân kia, sau đó, ánh mắt phức tạp nhìn chiếc Laptop chuyên chở phân thân của Bạch Y.
Lúc này đây tấn công Trường Diệp Thành, chính là nhờ vào Bạch Y siêu cấp nhân công trí năng này, Lưu Độ mới có thể dễ dàng thu phục Trường Diệp Thành. Nếu là không có Bạch Y, Lưu Độ tự tin cũng có thể thu phục Trường Diệp Thành, bất quá ít nhiều cũng phải nỗ lực một chút đại giới, tuyệt sẽ không dễ dàng như thế.
Vừa nghĩ đến năng lực kinh khủng không gì sánh được kia của Bạch Y, một chút dã tâm ẩn giấu trong lòng Lưu Độ cũng chợt biến mất không thấy.
Hắc Mộc Thành là một tòa thành thị nắm ở phía nam cách Thiên Đô Hoàng Thành bảy trăm kilomet. Tòa thành thị này, sau khi Ngụy Minh Thanh chết đi đã rơi vào trong hỗn loạn. Thành chủ bị bộ hạ của mình Lưu Vũ ám sát. Cả thành thị thoáng cái phân liệt trở thành hơn mười thế lực to nhỏ các loại, mỗi một ngày đều vì tranh quyền đoạt lợi chém giết không ngừng.
Ở trong một tòa biệt thự, sáu gã nam tử thân thể xích lõa, vừa cười ha ha, vừa hướng về hơn mười thiếu nữ ăn mặc mỏng manh đánh tới.
Hơn mười thiếu nữ kia đều lộ ra vẻ kinh hoảng trong mắt, hướng tới xung quanh bỏ chạy, chỉ là thể lực của các nàng căn bản không thể cùng nam nhân đánh đồng, không lâu sau một thiếu nữ đã bị một nam tử ôm lấy.
Năm tên nam tử còn lại cười ha hả, tiến lên dùng sức kéo một cái, trực tiếp đem quần áo của thiếu nữ kia xé nát thành mảnh nhỏ.
- Đừng mà!
Thiếu nữ kia ra sức giãy dụa, khóc chét chói tai, ra sức đá một cái, liền đá trúng hạ thể của một gã nam tử trong đó.
Tên nam tử bị đá trúng hạ thể kia sắc mặt đại biến, hung hăng đánh một bạt tai ở trên mặt thiếu nữ kia, đem mặt của thiếu nữ đều đánh đến sưng phù:
- Hừ, tiểu tiện nhân. Ngươi lại dám đá gia gia của ngươi! Đợi lát nữa lão tử chơi chết ngươi, sau đó sẽ đem ngươi ném lên trên đường cái, để đám tiện dân bốc mùi kia chơi tiếp cho chết con tiện nhân ngươi, hừ!
Nghe được tên nam tử kia uy hiếp, trong mắt những thiếu nữ còn lại đều hiện lên một tia sợ hãi. Các nàng đều đã tận mắt thấy qua, một thiếu nữ không phục tùng những tên biến thái này, bị bọn chúng đùa bỡn, sau đó, trực tiếp ném đến trên đường lớn, bị đám tiệ dân tản ra mùi hôi thối, trực tiếp khiến cho hạ thể xuất huyết, cuối cùng chết thảm ở đầu đường. Vừa nghĩ đến một màn thê thảm kia, trong lòng các nàng đã cực kỳ sợ hãi.
- Chính là các ngươi đám súc sinh này sao? Thực đáng chết!
Đúng lúc này, một thanh âm phảng phất như từ dưới vực sâu trong lòng đất truyền đến, bỗng nhiên vang lên ở trong phòng khách.
Dẫn đầu một gã nam nhân tên là Thác Bạt Vũ đem nữ nhân ở trong lòng ném xuống mặt đất, nhìn trên bầu trời trầm giọng quát dẹp đường:
- Người nào? Giả thần giả quỷ. Đi ra cho gia gia!
Đám nam nhân còn lại cũng vô cùng hống hách nhìn chu vi xung quanh.
Bỗng nhiên trong lúc đó, ở trong phong khách, Mị Ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người:
- Đối phó đám cặn bã như các ngươi, ta căn bản không cần giả thần giả quỷ.
- Người này...
Thác Bạt Vũ thấy Mị Ảnh xinh đẹp động nhân, ánh mắt sáng lên, vừa mới nói ra một chữ, thân thể hắn đột nhiên bắt đầu tan vỡ, hóa thành hơn mười khối thịt vụn, trực tiếp rơi loạn trên mặt đất. Đại lượng tiên huyết chảy ra.
Ngay trước khi Thác Bạt Vũ nói ra, hắn đã bị Mị Ảnh dùng tốc độ siêu nhanh, chém thành hơn mười mảnh.
Chỉ là đao của Mị Ảnh quá sắc bén, quá nhanh. Trong khoảng thời gian ngắn, lúc này mới để Thác Bạt Vũ sống lâu thêm một chút.
Trong mắt đám nam nhân đều hiện lên một tia sợ hãi, lớn tiếng rít gào nói:
- Mọi người cùng tiến lên, giết nàng ta.
Đám nam nhân còn sót lại, trong mắt tên nào tên nấy đều hiện lên một tia điên cuồng, hướng về Mị Ảnh tiến lên.
Trong mắt Mị Ảnh sát khí chợt lóe mà qua, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Sau một khắc, chỗ trái tim của năm tên nam tử kia liền hiện ra một lỗ máu thật lớn, trái tim của bọn họ đều bị chém đến nát bấy.
Mị Ảnh cũng lần thứ hai xuất hiện tại chỗ phảng phất như nàng cũng chưa từng có di động qua.
- Ta là tướng quân Mị Ảnh dưới trướng Thiên Đô Hoàng Thành Nhạc Trọng bệ hạ. Phụng mệnh đến đây giải cứu các ngươi.
Mị Ảnh hai tay vỗ nhẹ, mười tên ảnh vệ mặc tam giai cường hóa trang giáp, thân thể khắp nơi nhiễm huyết, xuất hiện ở trong phòng khác. Nàng hướng về phía mười tên ảnh vệ này chỉ một cái nói:
- Các ngươi đi theo bọn họ, bọn họ sẽ dẫn theo các ngươi đi đến địa phương an toàn.
Xong xuôi, thân hình Mị Ảnh chợt lóe, lại biến mất tại chỗ không thấy đâu. Nhạc Trọng giao cho nàng danh sách, trên đó có một chuỗi dài tên người, nàng phải mau chóng đi đến, đem hết thảy những kẻ trên đó giết chết.
Đám nữ tử kia hai mặt nhìn nhau một hồi lâu, lúc này mới hướng về hơn mười tên ảnh vệ tới gần.
Mười tên ảnh vệ yên lặng xoay người hướng phía bên ngoài đi đến, bắt đầu tập hợp người sống sót ở gần đó.
Những người còn sống sót sau khi được mười tên ảnh vệ tập hợp lại, bọn họ liền dẫn theo những người này hướng về Thiên Đô Hoàng Thành di chuyển đi.
Nhạc Trọng phái ra
Chỉ thấy ở bên ngoài Hỏa Nha thành kia, một đám người máy thân cao ba mét tay cầm pháo điện từ đang đứng, hơn hai mươi tên thu thập giả phân tán rải rác bên trong đám người máy hình người kia.
Ở đại địa phía xa, có thể thấy được mơ hồ những chiếc chiến xa mang các loại súng năng lượng, trọng pháo, đang lao thẳng tới Hỏa Nha thành, bên trên bầu trời cũng nghìn nghịt những chiếc phi cơ võ trang hạng nặng nữa.
Quân đoàn chiến tranh cơ giới hóa khổng lồ này xuất hiện bên dưới chân thành Hỏa Nha khiến cho mọi người có áp lực rất lớn, đối đầu với một đám binh khí chiến tranh như thế t hì không có mấy người có đủ can đảm để tiến lên đâu.
Chỉ là khi nhìn thấy quân đoàn máy móc khổng lồ kia xuất hiện thì đám người quân kháng chiến đều mất hết cả chiến ý, nhất là đám chiến sĩ đi làm pháo hôi kia, trên mặt cắt không còn một giọt máu, bọn họ còn không được bọc thép, toàn thân chỉ có một chiếc mâu bằng gỗ mà thôi, nếu như mà dùng huyết nhục bản thân làm vật cản thôi thì cũng đủ thấy được rồi....
Trong Hỏa Nha thành, trên một tòa nhà cao mười mấy tầng, có hai vị trung niên nam tử đang nhìn đám quân đoàn cơ giới hóa đang tiến lại gần kìa.
Vẻ mặt vô cùng khó coi.
Vị trung niên nam tử có gương mặt chữ quốc, đầy vẻ chính khí kia đột nhiên nhìn sang tên bên cạnh, thân cao hai thước, cơ bắp rắn chắc mà hỏi:
- Kim Hòa, ngươi thấy thế nào?