Thần Ma Hệ Thống

Chương 1320: Sa Hoàng đế quốc, dòng lũ sắt thép (1)




- Chiến sĩ ngũ giai! Trong nhân loại có thể trong thời gian ngắn như thế này tiến hóa thành cường giả ngũ giai, mày nhất định cũng là sủng nhi của thần, có được ấn ký hệ thống thần ma rồi. Mày công kích tao, mục tiêu hẳn là ấn ký hệ thống thần ma ở tay phải của ta đúng không? Tao là Lý Nguyên Minh, mày là thằng nào?
Lý Nguyên Minh không hổ là nhân vật kiêu hùng, hắn chỉ nhìn qua sức chiến đấu cường đại của Nhạc Trọng thì có thể phân tích ý đồ của Nhạc Trong tám chín phần mười rồi.
- Tao là Nhạc Trọng, đúng vậy, mục tiêu của tao chính là ấn kỳ hệ thống thần ma ở tay phải của mày đấy.
Sau khi tới gần Lý Nguyên Minh thì Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ bỗng nhiên tăng lên và huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh, vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Lý Nguyên Minh, một quyền mang theo đấu khí hắc ám mang theo khí thế phá thiên đánh vào người Lý Nguyên Minh.
Tốc độ của Nhạc Trọng trải qua không ngừng cường hóa đã trở nên cực kì khủng bố, một quyền của hắn giống như lưu tinh, Lý Nguyên Minh căn bản không thể tránh được, đành phải giơ cánh tay phải trải qua biến dị đưa lên ngăn cản.
Phanh!
Nương theo tiếng nổ cực lớn, Lý Nguyên Minh ở trước mặt đám người Kim Trí Nghiên giống như ma thần, hiện tại bị đánh bay ra bảy tám mét, cánh tay phải trải qua cường hóa biến dị cũng bị một quyền của Nhạc Trọng bẻ gẫy, vô lực xụi lơ.
Lý Nguyên Minh bị Nhạc Trọng đánh một kích gãy cánh tay phải, sắc mặt đại biến, không còn trầm ổn như lúc trước:
- Thân thể của mình trải qua cường hóa ngay cả súng phóng lựu cũng không xuyên thủng, hắn lại có thể bẽ gãy cánh tay của mình đúng là quá đáng sợ. Mình không phải đối thủ của hắn.
- Phải trốn!
Lý Nguyên Minh nhanh chóng đưa ra phán đoán, đùi của hắn đột nhiên có gân xanh nổi lên, hắn lăn một vòng sau đó đạp mạnh vào mặt đất, một cái đạp của hắn mặt đất nứt ra, hắn hóa thành lưu tinh bay ra xa.
- Muốn chạy trốn?
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, hắn cũng đạp xuống đất và đuổi theo.
Lần này Nhạc Trọng dốc sức liều mạng cường hóa nhanh nhẹn đã thể hiện rõ ràng, trong hai hô hấp hắn đã đuổi kịp Lý Nguyên Minh đang liều mạng bỏ chạy ở đằng kia, một quyền đỏ thâm của hắn đánh vào lưng của Lý Nguyên Minh, lực lượng cuồng bạo bộc phát, trực tiếp đánh xuyên qua thân thể Lý Nguyên Minh ma viêm đỏ thẫm bộc phát ra ngoài, thôn phệ thiêu cháy Lý Nguyên Minh.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, bản thân Lý Nguyên Minh hóa thành đóng tro tàn, hiện tại chỉ còn lại ấn ký hệ thống thần ma ở cánh tay phải còn lưu lại.
Lý Nguyên Minh sau khi biến thành quái vật cũng có thực lực ngũ giai trung kỳ, đối mặt ngũ giai đỉnh phong Nhạc Trọng thì hắn không có quá nhiều khả năng phản kháng.
Nhạc Trọng đi vào tới bên người Lý Nguyên Minh sau đó nhặt cánh tay phải lông dài to lớn như quái vật lên xem:
- Đây là cái gì?
Cánh tay quái vật này hoàn toàn không có giống như bất cứ cánh tay quái vật nào Nhạc Trọng từng nhìn thấy, Lý Nguyên Minh biến thân thành quái vật thì Nhạc Trọng cũng chưa từng gặp qua.
Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của Lý Nguyên Minh biến thành đống tro tàn thì suy nghĩ thật sâu:
- Thằng này vô cùng có khả năng đi tới từ thế giới. Nhưng mà tại sao hắn không có thần ma hạch?
Thần ma hạch là ma hạch kim sắc Nhạc Trọng ngưng tụ ra trong thức hải, hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của thần ma hạch này trong thức hải của mình. Hắn mơ hồ cảm giác được thần ma hạch chính là nguồn suối lực lượng của hắn, nếu như thần ma hạch kim sắc này biến mất thì lực lượng của hắn cũng chẳng còn.
Nhạc Trọng càng nghĩ càng không rõ nguyên nhân trong đó:
- Đúng rồi, hắn có khả năng không thông qua phương thức bình thường tiến vào thế giới khác, cho nên khả năng không có ngưng tụ ra thần ma hạch. Hoặc là nói trước khi biến thân thực lực của hắn mới đạt tới tứ giai?
Nhạc Trọng lắc đầu không mang chuyện Lý Nguyên Minh để ở trong lòng, hắn mang ấn ký thần ma kim sắc của mình đặt vào cánh tay quái vật kia.
Ấn ký thần ma khắc lên tay phải của Nhạc Trọng lập tức tỏa ra hào quang vạn trượng bao phủ ấn ký thần ma trên cánh tay phải của Lý Nguyên Minh kia.
Trong hào quang kim sắc vạn trượng này, ấn ký hệ thống thần ma trên cánh tay phải của Lý Nguyên Minh tay lập tức biến mất không thấy gì nữa, hoàn toàn bị ấn ký hệ thống thần ma trên tay phải của Nhạc Trọng thôn phệ không còn.
Ấn ký hệ thống thần ma của Nhạc Trọng sau khi thôn phệ ấn ký hệ thống thần ma khác xong, một đạo lực lượng cường đại dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn, trực tiếp rót vào trong thần ma hạch, hoàn toàn bị thần ma hạch kim sắc kia hấp thu đi.
Một đạo phù văn kim sắc huyền ảo hiện ra trên thần ma hạch, khiến nó càng thêm thần bí và hoàn mỹ.
Hấp thu đạo lực lượng cường đại kia xong, phù văn huyền ảo của ma hạch kim sắc kia ngưng tụ trong thức hải của Nhạc Trọng, hình thành ba đạo phù văn màu bạc khác.
- Chúc mừng ngài học tập tứ giai tính mạng nguyên khí cao trào!
- Chúc mừng ngài học tập tứ giai Ác Ma Biến Thân!
- Chúc mừng ngài học tập kỹ năng tứ giai Phi Hành Thuật.
Ba đạo phù văn màu bạc vừa hiển hiện ra thì ba âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu.
Nhạc Trọng cảm nhận âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu của mình, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng.
- Phi Hành Thuật! ! Quá tốt, có kỹ năng này thì khả năng sinh tồn của ta sẽ tăng cao lên.
Phi hành chính là kỹ năng cực kỳ thưa thớt, Nhạc Trọng lúc trước dưới trướng có thế lực người sống vượt qua trăm vạn, nhưng mà hắn chưa từng thấy có người nào có được kỹ năng phi hành. Có thể thấy được kỹ năng này trân quý và thưa thớt thế nào.
Thu hồi kinh hỉ trong lòng của mình, Nhạc Trọng nhìn qua bốn phía và thấy chiến sĩnh tinh nhuệ của Lý Nguyên Minh mang tới đã bị bạch cốt chém giết sạch sành sanh.
Trong nháy mắt Nhạc Trọng động thủ thì hắn cũng hạ lệnh cho bạch cốt phát động công kích, dùng thực lực cường hoành của bạch cốt thì tàn sát những tên chiến sĩ bất nhập lưu kia quá dễ dàng.
Sau khi giết hai tốp binh sĩ kia xong, quân dân của Triều Tiên chỉ còn lại một đám gia quyến của sĩ quan, những gia quyến sĩ quan mang theo sắc mặt khủng bố nhìn qua Nhạc Trọng, cũng không dám có dị động gì.
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua những nữ quyến của đám cao tầng, gọi Trịnh Lỵ Tú tới:
- Cô đi xử lý những người kia đi. Các nàng muốn rời đi thì cho các nàng khẩu phần ăn hai mươi ngày, nếu các nàng muốn ở lại thì cứ theo quy củ mà giải quyết.
Trịnh Lỵ Tú nhanh chóng đáp:
- Vâng! Đại thúc!
Những gia quyến quân quan Triều Tiên kia cũng không có tín nhiệm người ngoại quốc như Nhạc Trọng, trong các nàng không ít người lãnh khẩu phần hai mươi ngày và rời đi, nhưng mà có không ít người biết được mình không có khả năng sống sót ở bên ngoài, bởi vậy lựa chọn lưu lại, giao vận mệnh của mình cho Nhạc Trọng.
Sau khi nghỉ ngơi và khôi phục một thời gian, Nhạc Trọng dẫn theo một đoàn người tiến vào biên giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.