- Tàng hình! ! Nó tàng hình hoàn mỹ như vậy sao? Ngay cả mình cũng không cảm giác được? Nó di động thế nào?
Nhạc Trọng nhìn qua bị một kích của Huyết Phệ Thánh Hoàng làm trọng thương, trong nội tâm nhấc lên sóng lớn, kinh ngạc còn vượt qua cả đau đớn.
Sau khi tấn chức đến lục giai thì giác quan thứ sáu của Nhạc Trọng linh thông, trong mấy ngàn mét vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng. Cường giả cùng giai tàng hình trong phạm vi ngàn mét này thì hắn vẫn cảm giác rõ ràng, hắn không ngờ mình không có phát hiện Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Một đao của Huyết Phệ Thánh Hoàng chặt đứt tay phải, đùi phải cuiar Nhạc Trọng thì đắc thế không tha người, vô thanh vô tức dùng quỹ tích Nhạc Trọng không nhìn thấu di động qua phía Nhạc Trọng, một đao bổ vào đầu của Nhạc Trọng.
Một dự cảm tử vong uy hiếp hiện ra trong lòng Nhạc Trọng, hắn ném bỏ ngàn vạn suy nghĩ ra khỏi đầu, trong tay xuất hiện khẩu súng bắn viên đạn ra khắp nơi.
Tuy Huyết Phệ Thánh Hoàng có thể hoàn toàn che dấu khí tức, sát ý, thân hình, vặn vẹo cảm giác của Nhạc Trọng, nhưng mà hắn không phải hoàn toàn dung nhập vào hư không cho nên bị bắn trúng, nó di động cũng làm máu chảy ra ngoài, thoáng cái hiển lộ thân hình ra.
- Áo giáp tàng hình biến thái thật!
Nhạc Trọng lúc này nhìn rõ trên người Huyết Phệ Thánh Hoàng mặc bộ áo giáp gì đó, bộ áo giáp này trong suốt nhưng mà có một số bộ vị nhiễm máu, các bộ vị khác không có, trong cảm giác của Nhạc Trọng thì nó quá nổi bật.
- Gia hỏa thật thông minh. Đáng tiếc, Nhạc Trọng, cho dù mày thông minh thế nào cũng phải chết thôi!
Huyết Phệ Thánh Hoàng bị nhìn ra tàng hình thì cuồng tiếu, liều lĩnh hơn trước nhiều.
Lúc này Nhạc Trọng dựa vào đòn sát thủ thu cát giả lại bị trọng thương, bản thân hắn bị Huyết Phệ Thánh Hoàng đánh một kích trọng thương, chặt đứt một tay một chân, ngay cả chạy trốn cũng khó khăn. Huyết Phệ Thánh Hoàng lúc này càng hưng phấn hơn trước.
Một khi giết chết Nhạc Trọng, Trung Quốc sẽ chia năm xẻ bảy, một kích đánh tan, quốc thổ rơi vào tay giặc, cơ hồ người sống sót biến thành khẩu phương của tang thi và thánh tộc.
- Có thể tha ta một mạng không?
Nhạc Trọng nhìn qua Huyết Phệ Thánh Hoàng tiếp cận hắn như sao băng, sắc mặt tái nhợt, thân thể run lên thần sắc tuyệt vọng.
Huyết Phệ Thánh Hoàng hưng phấn cười cười, không có ý dừng lại, xuất hiện trước người Nhạc Trọng và một đao bổ vào đầu của Nhạc Trọng:
- Ha ha! Hiện tại cầu xin tha thứ cũng đã muộn.
- Ngân Sương, ra tay!
Thời khắc nguy cơ thì bỗng nhiên Nhạc Trọng rống to một tiếng, lập tức biến mất tại chỗ, lướt ngang hai mươi mét, né qua một đao của Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Đột nhiên một đạo thân ảnh nhỏ nhắn lao thẳng vào Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Trực tiếp đánh nát bấy ngũ tạng của Huyết Phệ Thánh Hoàng, xương cốt đứt gãy, miệng phun máu tươi và nội tạng, Huyết Phệ Thánh Hoàng bay ngược ra sau.
Một kích đánh bay Huyết Phệ Thánh Hoàng chính là Ngân Sương, nàng ăn dị bảo do Nhạc Trọng lấy ở đáy hồ và tiến hóa, lúc này đã tiến hóa lên lục giai cao cấp.
Dưới đánh lén đột ngột này vẫn đánh Huyết Phệ Thánh Hoàng bị thương không nhẹ, mười phần đã bị phế sáu phần.
Đánh lén đắc thủ, Ngân Sương toàn thân vờn quanh, chân đạp hư không, một quyền mang theo hào quang ngân sắc đánh vào người Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Huyết Phệ Thánh Hoàng cực kỳ bất phàm, mặc dù bị trọng thương vẫn phản ứng kịp thời, một hô hấp đã nhiều ra một đạo huyết quang bảo vệ thân thể.
Hai đấm của Ngân Sương mang theo ánh trăng và xu thế lôi đình vạn quân đánh tới, mỗi một lần oanh kích đều đánh huyêt quang nhộn nhạo sắp vỡ.
Ngân Sương đã là cường giả lục giai cao cấp, dị bảo dưới hồ là thứ quý giá, nàng công kích liên tục nên thần quang hộ thể của Huyết Phệ Thánh Hoàng ở biên giới vỡ nát, không ngăn cản bao nhiêu công kích nữa.
- Tiện nhân này thật đáng sợ, vậy mà làm tổn thương ta nặng như vậy. Nếu không đi có khả năng chết ở đây hôm nay!
Hai mắt Huyết Phệ Thánh Hoàng hiện ra màu đỏ thẫm, nó trừng Ngân Sương liếc, mở to miệng và dùng sức phun một cái, một đạo tinh huyết tanh hôi, tà ác, cổ xưa, mục nát cuốn về phía Ngân Sương bên này.
Huyết Phệ Thánh Hoàng đã dùng bổn mạng tinh huyết của mình, trong lòng Ngân Sương sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ, nàng bằng vào bản năng cảm giác nếu trùng phải bổn mạng tinh huyết của Huyết Phệ Thánh Hoàng vào người, thân thể của nàng trực tiếp mục nát, hóa thành một đoàn máu đen.
Huyết Phệ Thánh Hoàng phun bổn mạng tinh huyết cực nhanh, một hô hấpđã bao phủ lấy Ngân Sương vào trong, đồng thời không ngừng co rút lại thành một cái kén máu.
- Ngân Sương!
Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này thì vô cùng sợ hãi, tâm niệm vừa động, thu cát giả đỏ thẫm bị Huyết Phệ Thánh Hoàng chém thành hai nửa nhanh chóng khép lại, vô số tổ chức kim loại ngưng tụ kết hợp, thân thể thần ma cũng bắt đầu mọc dài ra.
Hy vọng chi tâm chính là hy vọng chi bảo, cũng là bảo vật cấp bạch ngân, có được uy năng vô cùng thần diệu. Một khi khảm vào trong cơ giáp là có thể đạt được tính mạng khôn cùng, thoát thai hoán cốt, uy lực vô cùng. Cho dù bị phá hư đại bộ phận, chỉ cần hy vọng chi tâm không bị hư vẫn khôi phục lại được.
- Nhạc Trọng. Lúc này tao sẽ giết bộ hạ của mày trước. Tiếp theo tao sẽ giết cả nhà của mày, bắt mày nuôi nhốt như heo chó. Lúc này mới có thể giải mối hận trong lòng của tao.
Huyết Phệ Thánh Hoàng vốn bị Nhạc Trọng vùi bom làm bị thương không nhẹ, lại bị Nhạc Trọng đánh lén, pháo laser oanh kích. Ngân Sương đánh lén, tổn thương càng thêm tổn thương, lúc này không có nắm chắc đánh bại Nhạc Trọng, nó xem xét thời thế lập tức chạy đi.
Oanh!
Bỗng nhiên lúc này một đạo hào quang chớp động, huyết kén nổ tung, Ngân Sương toàn thân có hào quang màu bạc từ trong kén ra ngoài, gương mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt. Hiển nhiên đã bị huyết kén làm tổn thương không nhỏ.
- Ba ba, thực xin lỗi, Ngân Sương không thể giết nó!
Toàn thân Ngân Sương có hào quang chớp động, chân đạp ngân quang đứng trong hư không. Cái đầu nhỏ cúi xuống ủ rủ không thôi.
Huyết Phệ Thánh Hoàng liên tiếp bị trọng thương, Ngân Sương đánh lén nó nhưng không có một kích giết được đã làm nàng uể oải.
- Không cần nói xin lỗi! Chúng ta đi giết nó.
Nhạc Trọng cho thu cát giả cầm lấy Ngân Sương. Thu nhập vào tron đầu mối khống chế, đôi cánh sau lưng khẽ động. Vô số khí lưu phún dũng ra ngoài, trực tiếp dùng tốc độ gấp sáu lần âm thanh hóa thành một đạo huyết quang đuổi theo Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Huyết Phệ Thánh Hoàng hung hãn cùng khủng bố làm cho Nhạc Trọng ấn tượng thật sâu, trừ phi là vùi bom nổ tung cả căn cứ mới có thể nổ chết Huyết Phệ Thánh Hoàng được.
Nếu không một cường giả lục giai đỉnh phong cũng khó giết được Huyết Phệ Thánh Hoàng thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, đây là quái vật khó nhằn.
Nếu như Huyết Phệ Thánh Hoàng sử dụng thủ đoạn ám sát thì chỉ cần nó tiếng tới gần Nhạc Trọng trong một trăm mét, Nhạc Trọng không có phòng bị là có khả năng bị nó tiêu diệt.
Phải biết rằng Huyết Phệ Thánh Hoàng chính là hoàng của thánh tộc, lúc trước chiến thắng nhân tộc ở thế giới thứ hai, trong tay cũng có được hai kiện hy vọng chi bảo.