Những người này tuy rằng là tinh anh trong tinh anh, nhưng so sánh với dị hình yếu ớt cực điểm, công kích căn bản không đuổi kịp thân ảnh dị hình. Cho dù mưa đạn bao trùm cũng chỉ tạo được chút thương tổn cho chúng. Thủ đoạn duy nhất có thể giết chết dị hình là kíp nổ bom trên người, cùng dị hình ôm nhau cùng chết.
Một chiến sĩ hốt hoảng chạy tới hội báo:
- Thượng tá, không tốt, bốn con, lại xuất hiện bốn con dị hình!
Trên con đường phía trước bốn con dị hình có đôi mắt kép, toàn thân tiến hóa theo phương hướng hoàn mỹ nhất trong giết chóc chậm rãi mang theo sát khí lẫm lẫm hướng bên này đi tới.
Vô luận là sinh vật nào cũng không thể bảo trì tốc độ cao nhất trong thời gian dài. Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng nếu phát động tốc độ cao nhất, cho dù có thể hấp thu một bộ phận thiên địa nguyên khí cũng chỉ có thể duy trì được nửa giờ.
Tốc độ di độngcủa dị hình bình thường không quá nhanh, chỉ khi nào cần giết chết con mồi chúng mới bộc phát ra tốc độ khủng khiếp.
Thôi Ân nhìn bốn con dị hình phương xa sắc mặt tái nhợt mắng một câu:
- Đáng chết! Lại có bốn con!
Đây là bốn con dị hình, chiến lực của chúng hung bạo, tiểu đội của Thôi Ân sẽ không ai có thể sống sót.
Một quân nhân vẻ mặt kiên nghị tiến lên nói:
- Thượng tá, để chúng tôi đi thôi! Dùng phương pháp kia có lẽ có thể giết chết được chúng nó!
Thôi Ân trầm mặc một chút gật đầu:
- Đi thôi!
Đột nhiên bên cạnh truyền qua một thanh âm có chút tuyệt vọng, một gã chiến sĩ chỉ vào chỗ bom nổ mạnh vừa rồi lớn tiếng kêu lên:
- Không tốt, thượng tá, hãy xem!
Thôi Ân nhìn lại, chỉ thấy ngay trung tâm bom nổ một con dị hình bị nhiều vết thương đang lảo đảo đứng lên.
Thấy một màn này trong mắt Thôi Ân thoáng hiện vẻ tuyệt vọng:
- Hỗn đản chết tiệt, đám quái vật này chẳng lẽ giết không chết sao?
Những chiến sĩ còn lại vẻ mặt cũng tuyệt vọng, dị hình khủng bố vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, cơ hồ giống như là bất tử, địch nhân như thế thật làm người tuyệt vọng.
Con dị hình bị trọng thương thân thể chợt lảo đảo, liền hồi phục lại, quay đầu lạnh băng nhìn tiểu đội chiến sĩ.
Một cảm giác tử vong hiện lên trong lòng mọi người, trái tim của họ nhảy mạnh, tràn đầy khủng hoảng.
Đúng lúc này bỗng dưng từ trên bầu trời bay tới năm đạo huyết quang vô cùng tà dị, hướng năm con dị hình cuốn tới.
Một màn kinh người xuất hiện, năm con dị hình vừa bị cuốn lấy liền bị hấp thu máu huyết sạch sẽ, biến thành năm cỗ thây khô.
Thôi Ân nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng hít sâu một hơi:
- Thật mạnh! Đây là thủ đoạn mà nhân loại có thể sử dụng sao?
Đúng lúc này Nhạc Trọng giáng xuống, vung tay, năm đạo huyết quang bay tới bên cạnh hắn, vờn quanh thân thể hắn, hóa thành mười đạo huyết quang vây quanh, làm cho hắn thoạt nhìn chẳng khác gì một tà thần.
Nhạc Trọng nhìn lướt qua bên này, trong lòng Thôi Ân chợt rùng mình:
- Hắn nhìn thấy mình!
Không bao lâu Trương Hiên cũng theo tới, nhìn mười đạo huyết quang vờn quanh người Nhạc Trọng tràn ngập vẻ hâm mộ nói:
- Nhạc Trọng huynh đệ quả nhiên thần thông quảng đại, không biết anh tu luyện công pháp gì?
Nhạc Trọng khẽ cười, thuận miệng bịa một cái tên:
- Công pháp của tôi tên là Huyết Thần Kinh!
Trương Hiên nhướng mày trầm giọng nói:
- Huyết Thần Kinh, trong mười đại công pháp tuyệt thế hình như không có loại công pháp này!
Nhạc Trọng nói sang chuyện khác:
- Trương huynh, tôi nghĩ việc khẩn cấp trước mắt hiện tại là đi tiêu diệt dị hình trong thành!
Trương Hiên cười:
- Đúng là như thế!
Nhạc Trọng hư không trảo về hướng Thôi Ân, một đạo thiên địa nguyên khí hóa thành dây thừng trực tiếp đem Thôi Ân buộc lại kéo tới bên người Nhạc Trọng.
Nhìn Nhạc Trọng nhẹ nhàng lộ ra chiêu thức kia, ánh mắt Trương Hiên co rụt lại:
- Thật lợi hại, là niệm lực hay là công pháp khác?
Thôi Ân nhìn Nhạc Trọng, cưỡng chế nỗi kinh dị trong lòng đúng mực báo ra tên tuổi:
- Đại nhân, tôi là đội trưởng đại đội cơ động thứ nhất của Mộc Phong thành Thôi Ân!
Nhạc Trọng nói:
- Thôi Ân, tôi là Nhạc Trọng. Tôi hi vọng anh mang theo người của mình ổn định trật tư trong thành, dị hình giao cho chúng tôi giải quyết!
Lúc này trật tự trong thành thật hỗn loạn, nơi nơi đều là người chạy tứ tán, đốt giết cướp giật loạn thành một đống. Thánh Địa hiển nhiên không kinh nghiệm đối phó trường hợp như thế.
Thôi Ân lớn tiếng đáp:
- Dạ, Thôi Ân hiểu được!
Đúng lúc này Trương Hiên chợt biến đổi, lớn tiếng kêu lên:
- Không tốt, Đường Hi các nàng gặp nguy hiểm, gọi chúng ta nhanh qua cứu viện!
Trên một quảng trường, một con dị hình có cánh tay như đao, một dị hình con nhện, một con dị hình nhiều móng vuốt cùng một con dị hình giống nhân loại đang vây quanh nhóm người Đường Hi.
Một hộ tráo màu trắng đem nhóm người Đường Hi hoàn toàn bao phủ.
Bên trong hộ tráo màu trắng, sắc mặt Đường Hi tái nhợt cầm một khay ngọc trong tay, bên trên được khảm tinh hạch lục giai đang tản mát ra từng đạo bạch sắc quang mang hình thành phòng hộ tráo kia.
Cách năng lượng hộ tráo không xa có vài cỗ nữ thi nằm rải rác, mỗi thi thể đều bị phá thành mảnh nhỏ, trong mắt toát ra vẻ thê thảm tuyệt vọng, vô cùng ảm đạm.
Trên bầu trời từng chùm quang thúc không ngừng bắn về phương tây, bắn xuống chung quanh phòng hộ tráo ý đồ bức bách nhóm dị hình thối lui.
Mà bốn con dị hình vẫn liên tục xuyên qua giữa màn quang thúc phát động tấn công phòng hộ tráo.
Mỗi con dị hình đều có được chiến lực lục giai khủng bố, mỗi khi đánh trúng phòng hộ tráo đều khiến cho nó chấn động kịch liệt, như muốn hỏng mất.
Khay ngọc trong tay Đường Hi bị bốn con dị hình không ngừng công kích đã dần dần hỏng mất.
Đường Hi cắn chặt răng thầm nghĩ:
- Đám dị hình này thật là đáng sợ, không ngờ còn tiến hóa tới lục giai, hơn nữa còn tiến hóa tới bốn con!
Nhóm người Đường Hi vốn đang diệt sát dị hình thập phần thuận lợi, nhưng sau khi đánh chết hơn mười con dị hình từ trong ngõ ngách lại chạy ra bốn con dị hình lục giai nhảy vào trong đám người tàn sát, trong chớp mắt dã có hơn mười tinh anh Thánh Địa bị giết chết. Nếu không phải Đường Hi phản ứng nhanh lập tức sử dụng phòng hộ tráo, các nàng đã sớm bị bốn con dị hình lục giai giết chết.
Một mỹ nữ tóc dài đột nhiên cầm bảo kiếm tiến lên, vẻ mặt kiên nghị nói:
- Thánh sứ điện hạ, phòng hộ tráo sắp tan vỡ, ngài chạy mau! Chúng tôi tranh thủ thời gian cho ngài, ngày sau hi vọng ngài có thể báo thù cho chúng tôi!
- Phải! Thánh sứ điện hạ, ngài chạy mau!
- Chúng tôi đi đoạn hậu cho ngài…
- …
Các mỹ nữ tinh anh của Thánh Địa đều bước tới, trong mắt cháy rực ý tứ liều chết.
Đường Hi rất có thanh danh trong đám người, trong quá khứ các nàng từng nhận nhiều ân huệ của Đường Hi, lần này các nàng cũng được Đường Hi cứu mạng. Hơn nữa mấu chốt nhất chính là các nàng không nắm chắc mình chạy thoát khỏi sự đuổi giết của dị hình lục giai.
Đường Hi quát một tiếng, ánh mắt nhìn xa xa:
- Không cần nhiều lời, tôi sẽ không đi! Hơn nữa viện quân của chúng ta đã đến!
- Súc sinh, nhận lấy cái chết!