Trong mắt một gã chiến sĩ lộ ra vẻ hoảng sợ lớn tiếng gầm rú:
- Làm sao có thể! Đổi súng phóng lựu!
Lời của chiến sĩ kia vừa thốt ra, một đạo quang mang chớp lên, đầu của hắn đã bị chém bay, máu tươi văng khắp nơi, trong ánh mắt vẫn còn lộ vẻ không tin cùng sợ hãi.
Những chiến sĩ khác nhìn thấy cảnh tượng kia trong mắt đầy khủng hoảng, chiến ý hoàn toàn biến mất. Tốc độ của quái vật kia còn nhanh hơn cả vậ tốc âm thanh, đao thương bất nhập, ai cũng cảm thấy thật tuyệt vọng.
Trong mắt con dị hình chớp động hung quang, hướng các chiến sĩ đảo qua, thân hình chợt lóe biến mất tại chỗ.
Đầu của các chiến sĩ phóng lên cao, máu tươi tung bay, biến thành những khối thi thể không đầu.
Nhóm người Nhạc Trọng vừa chạy tới nhìn thấy được một màn vừa rồi con dị hình đang thoải mái giết hại các chiến sĩ.
Trong mắt nhóm người Việt Hải Dân hiện lên vẻ kinh hoàng:
- Quái vật thật khủng khiếp!
Chiến lực con dị hình kinh người như thế, chỉ một con dị hình đủ đem toàn bộ nhân loại khu Tân Phong giết chết.
Nhạc Trọng quét mắt nhìn con dị hình kia lạnh lùng ra lệnh:
- Động thủ, xử lý nó!
Mười mấy cao thủ tứ giai trung ương quân đi cùng Nhạc Trọng liền lấy ra súng trường Cao Tư, ánh mắt băng sương hướng con dị hình điên cuồng bắn phá.
Mỗi cao thủ tứ giai trung ương quân cấp bậc cường hóa đã đạt tới 80 cấp, thao túng xạ kích đã đạt tới tam giai, trải qua huấn luyện nghiêm khắc tài bắn súng đã cực kỳ khủng bố.
Tốc độ di chuyển của con dị hình tuy rằng thập phần biến thái, nhưng vẫn bị cao thủ trung ương quân nắm giữ, sau đó vô số quang mang chớp động, trực tiếp oanh thẳng lên thân thể con dị hình.
Dưới sự oanh kích của thật nhiều súng trường Cao Tư, thân thể con dị hình hiện đầy lỗ thủng, cuối cùng từ giữa không trung ngão nhào xuống đất, huyết dịch ăn mòn chảy ra, biến thành cỗ thi thể.
- Thật mạnh! Đây là thực lực cường giả trung ương quân sao? Thật sự là đáng sợ. Tiểu đội này chỉ sợ có thể đánh bại cả khu tụ tập Tân Phong chúng ta rồi đi, thực lực chênh lệch giữa hai bên thực sự là quá khổng lồ!
Nhóm người Vương Đại Pháo nhìn thấy một màn này trong lòng đều nhấc lên từng trận sóng to gió lớn. Dị hình có tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh lại bị các chiến sĩ trung ương quân dễ dàng giết chết, sự khủng bố của họ thật sự quá khủng khiếp, sức chiến đấu của họ đã vượt xa trình độ của địa cầu ngày trước.
Nhạc Trọng nhìn Phỉ Hi Ni Á ra lệnh:
- Ni Á, em ở lại chỗ này, cùng Việt Hải Dân bọn họ tổ chức người sống sót lên chiến hạm, anh đi tiêu diệt dị hình trong khu tụ tập Tân Phong!
Chiến lực cá nhân của Nhạc Trọng vô cùng mạnh mẽ, tốc độ diệt sát dị hình của hắn còn nhanh hơn các chiến sĩ khác, sẽ an toàn hơn rất nhiều. Lần này hắn cũng không mang theo nhiều tinh nhuệ trung ương quân đi cùng, những chiến sĩ này thích hợp nhất là tiến hành duy trì trật tự, tiêu diệt dị hình lạc đơn ẩn núp trong đám người.
Phỉ Hi Ni Á hướng Nhạc Trọng hành lễ nói:
- Dạ, thủ lĩnh!
Phỉ Hi Ni Á thành thục hơn những thiếu nữ ở độ tuổi của nàng, Nhạc Trọng cũng yên tâm giao cho nàng chỉ huy bộ đội.
Phỉ Hi Ni Á đáp ứng, Nhạc Trọng trực tiếp lăng không bay lên bầu trời.
- Bay lên trời! Nhân loại có thể bay lên trời được sao?
- Đây là một loại kỹ năng sao? Là kỹ năng phi hành hiếm có sao?
- …
Nhìn thấy Nhạc Trọng lăng không rời đi, trong mắt các quan quân thoáng hiện kinh hãi, trong lòng càng cảm thấy Nhạc Trọng sâu không lường được.
Nhạc Trọng vừa rời đi, ánh mắt Phỉ Hi Ni Á băng sương, truyền ra mệnh lệnh vô cùng lãnh khốc:
- Lưu Hùng, các anh dẫn người duy trì trật tự, làm cho mọi người xếp hàng kiểm tra đi qua. Những người nào không dựa theo trật tự xếp hàng kiểm tra rời khỏi, luận xử tội phản nghịch, xử bắn ngay tại chỗ!
Tuy rằng bề ngoài của Phỉ Hi Ni Á nhìn qua chỉ là một cô bé mười hai mười ba tuổi, nhưng nội tâm của nàng thập phần thành thục, kiến thức qua vô số tâm tính hắc ám của lòng người. Số lượng phản đồ cùng gián điệp bị xử tử dưới mệnh lệnh của nàng đã vượt hơn ngàn người.
Một tiểu đội trưởng bộ đội tinh nhuệ trung ương quân thực lực nửa bước ngũ giai tên Lưu Hùng kính cẩn đáp:
- Dạ!
Bộ đội trung ương quân đều biết sự lợi hại của Phỉ Hi Ni Á, liền nhanh chóng làm ra trạng thái phòng ngự, dùng súng trường Cao Tư chỉ vào người sống sót.
Phỉ Hi Ni Á liếc mắt nhìn Việt Hải Dân ra lệnh:
- Việt Hải Dân lữ trưởng, chỉ huy người của ông làm tốt công tác duy trì trật tự, đem những người sống sót mà chúng tôi đã sàng chọn tổ chức rời khỏi nơi này, tiến vào Bạo Phong chiến hạm!
Việt Hải Dân nhìn Phỉ Hi Ni Á, trong mắt hiện lên cảm giác quái dị. Hắn đường đường là một lữ trưởng, lại phải nghe mệnh lệnh của một tiểu la lỵ chưa đầy mười lăm tuổi, điều này làm cho hắn có cảm giác hoang đường, không khỏi do dự chần chờ.
Vương Đại Pháo quét mắt nhìn Phỉ Hi Ni Á, cười khinh miệt:
- Nhạc Trọng thật sự là hồ đồ, thế nhưng để cho một cô bé tới chỉ huy. Tiểu muội muội, cô nên trốn ra sau đi, đem quyền chỉ huy giao ra, chỉ huy chiến đấu là chuyện của người lớn!
Những quan quân khác đều quét mắt nhìn Phỉ Hi Ni Á với vẻ khác thường nhưng không hề nhúc nhích.
Ánh mắt Phỉ Hi Ni Á băng sương nhìn những quan quân kia, tay ngọc vung lên.
Xoạt một tiếng, hai mươi cao thủ đứng bên cạnh Phỉ Hi Ni Á liền thay đổi họng súng, chỉ thẳng vào nhóm người Việt Hải Dân, ánh mắt băng giá, sát khí ẩn hiện.
Cảm thụ được sát ý phát ra trên người hai mươi cao thủ kia, sau lưng các quan quân đều phát lạnh.
Ánh mắt Phỉ Hi Ni Á băng lạnh nhìn nhóm cao tầng khu Tân Phong lạnh giọng nói:
- Việt Hải Dân, nếu ông đã gia nhập tân chính phủ, chính là một thành viên của quân đội chúng tôi. Quân quy của trung ương quân, chiến trường chống lệnh, trực tiếp xử bắn tại chỗ. Ông vừa gia nhập trung ương quân không biết quy củ, lần đầu tiên bỏ qua. Nếu còn can đảm chống lệnh, đừng trách tôi vô tình, trực tiếp xử bắn các ông ngay tại chỗ!
Cảm thụ được ánh mắt băng giá tràn ngập sát ý của Phỉ Hi Ni Á, trong lòng Việt Hải Dân không nhịn được thấy rét lạnh cả người.
- Để cho tao đi qua! Cút ngay, để cho tao đi qua, cậu của tao là doanh trưởng Lý Ngưu Cương, đều cút ngay cho tao! Nếu không tụi mày sẽ không gánh nổi!
Đúng lúc này trong đám người đột nhiên nhấc lên tao loạn, một thanh niên dáng người bình thường, trên trán mang theo tia lệ khí được vài tên đại hán vây quanh điên cuồng chen chúc về phía trước, những người sống sót thân thể gầy yếu liền bị hắn gạt mở.
Ánh mắt một chiến sĩ băng sương quát lớn:
- Tuân thủ trật tự, đi ra sau xếp hàng!
Tên thanh niên kia cực kỳ ngang ngược càn rỡ, lớn tiếng rít gào:
- Mày biết tao là ai không? Cậu của tao chính là doanh trưởng Lý Ngưu Cương, cút ngay! Nếu không coi chừng lão tử để cậu lão tử giết chết mày!
Lý Ngưu Cương là một doanh trưởng tay nắm thực quyền, hắn cũng là một trong những cao tầng của khu tụ tập Tân Phong. Ở trong này hắn có được thế lực vô cùng mạnh mẽ, người nhà đều ngang ngược càn rỡ, hoành hành tới cực điểm.