Trình Ngọc có được tố chất chiến đấu đứng hàng đầu, nếu bỏ qua thực lực cường hóa Nhạc Trọng căn bản không phải là đối thủ của Trình Ngọc, mà vận khí của Trình Ngọc chỉ là không tốt như hắn mà thôi. Chỉ cần Nhạc Trọng nguyện ý bồi dưỡng hắn, tương lai tuyệt đối đạt được một bảo kiếm đắc lực.
Trình Ngọc nhìn Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Nhạc đội, chỉ cần ngài có thể đối đãi tốt với bọn trẻ, tôi sẽ đem cái mạng này bán cho anh!
Lúc này người là dao thớt, mình là thịt cá. Trình Ngọc nếu còn muốn cho những đứa trẻ kia có thể khỏe mạnh sống sót, phải lựa chọn đi nhờ vả Nhạc Trọng. Mỗi người đều có được thứ gì đó mà mình quý trọng, những cô nhi kia là bảo vật mà Trình Ngọc xem trọng nhất, cũng là nơi ký thác tâm hồn của hắn.
Sau cuối thời rất nhiều người sở dĩ luôn muốn tự sát chính là vì đã tuyệt vọng đối với thế giới tàn khốc này, đã không còn tín ngưỡng, cây trụ tâm linh sụp đổ. Nếu như có được cây trụ tâm linh cùng tín ngưỡng, vô luận gặp bao nhiêu tàn khốc nhân loại đều sẽ cố gắng giãy dụa sống sót.
Ổn định xong Trình Ngọc cùng chín đứa trẻ, bên trong doanh địa Thành Trung thôn Nhạc Trọng hỏi Trình Ngọc:
- Anh biết được bao nhiêu về thực lực của Băng Vương Hội?
Lúc này Trình Ngọc đã ăn vào cứu mạng thảo, sắc mặt tốt hơn rất nhiều, hắn tự hỏi một lát lại nói với Nhạc Trọng:
- Trong Băng Vương Hội người cực mạnh chính là Băng Vương Trương Vân. Không ai biết rốt cục hắn đã cường hóa tới bao nhiêu cấp, nhưng người từng giao thủ với hắn đều đã chết. Ngoại trừ Trương Vân còn có một cường hóa giả tên Triệu Hùng, hắn là cường hóa giả tốc độ cũng chính là tay sai trung thành nhất của Trương Vân. Nghe nói sau cuối thời là do Trương Vân cứu hắn một mạng. Ngoài ra Băng Vương Hội có tổng cộng hơn một trăm tiểu đệ!
Nhạc Trọng suy nghĩ một lúc, nói:
- Tổng bộ của Băng Vương Hội ở địa phương nào anh cũng đã biết?
- Biết, ngay biệt thự cuối cùng trên đường Tinh Hoa Lộ!
Nhạc Trọng nhìn Trần Dao nói:
- Trần Dao, cô đi nói với chú của cô một tiếng, nói cho ông ấy biết Băng Vương Hội muốn giết tôi, tôi đi báo thù, mời ông ấy để quân đội bảo trì khắc chế. Chờ sau khi chúng tôi xuất phát năm phút thì cô hãy đi tìm chú của cô!
- Được!
- Đưa tôi đến tổng bộ Băng Vương Hội, tôi phải tiêu diệt Trương Vân!
Nhạc Trọng đứng lên, sát khí lẫm lẫm nói, ngồi chờ chết không phải là phong cách của hắn.
Khu vực Tinh Hoa Lộ chính là địa bàn của một trong tứ đại cường hóa giả Băng Vương Trương Vân của căn cứ Lũng Hải. Tuy rằng không thuộc phạm vi quản hạt đặc khu, nhưng ở trong biệt thự cuối cùng trên đường đèn đuốc vẫn sáng trưng, không khác gì lúc trước cuối thời.
Một đội ngũ ước chừng mười hai người đang tuần tra ngoài biệt thự.
Ngay lúc tiểu đội vừa tuần tra qua một ngã rẽ, đột nhiên từ trong bụi cỏ bắn vọt ra mười hai gai xương bén nhọn, vô cùng tinh chuẩn đâm xuyên qua đầu mười hai người kia, trực tiếp đem toàn bộ giết chết.
- Năng lực thật lợi hại!
Trình Ngọc tiềm phục ở một bên chứng kiến năng lực quỷ dị của Bạch Cốt, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn. Cho dù lấy khả năng của hắn nếu muốn vô thanh vô tức giải quyết mười hai người như vậy thật không khả năng làm được. Mà Bạch Cốt lại dùng năng lực dễ dàng đạt tới, đây là sự khác biệt giữa năng lực giả cùng cường hóa giả bình thường.
Thủ tiêu tiểu đội tuần tra mười hai người, Trình Ngọc nương theo những đồ vật che chắn không ngừng di động, nhanh chóng xông tới cửa biệt thự, dùng súng hãm thanh bắn liên tục hai phát, trực tiếp đem hai gã bảo tiêu canh giữ ở cửa xử lý.
Nhạc Trọng mang theo mọi người thật nhanh tiến vào trong biệt thự.
Trình Ngọc không hổ là sát thủ đứng đầu ngày trước, thuật bắn súng của hắn cực kỳ tinh chuẩn, những chiến sĩ của Băng Vương Hội vừa ló đầu ra lập tức bị một phát súng của hắn xử lý.
Sau khi tiến vào biệt thự, bộ hạ của Nhạc Trọng liền nhanh chóng phân tán, hướng các gian phòng phóng đi, trực tiếp phá cửa mà vào, đem thành viên Băng Vương Hội đang ngủ say trực tiếp giết chết.
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Bộ hạ của Nhạc Trọng tạo ra tiếng vang quá lớn, sau khi chém giết hơn mười người rốt cục bị người phát hiện, trong biệt thự nhất thời truyền ra tiếng kêu vô cùng thê lương.
Băng Vương Trương Vân đang ngủ cùng bốn mỹ nữ nhất thời bị bừng tỉnh, hắn đẩy ra bốn mỹ nữ đang ngủ say, cần lấy nhị cấp phòng hộ phục dưới người mặc nhanh lên thân thể.
Một chiếc búa lớn đã rơi lên trên cửa phòng, lực lượng thật lớn đem cánh cửa đánh thành dập nát.
Nhạc Trọng bước nhanh vào phòng, cầm súng tự động 79 chỉ về phía Băng Vương Trương Vân bắn phá một trận điên cuồng.
Đối mặt mưa đạn dày đặc, Trương Vân hít sâu một hơi, phát động kỹ năng thao túng hàn băng, một mặt băng kính đột nhiên xuất hiện ngay trước người hắn. Hoả lực dày đặc bắn trúng băng kính đánh ra một vầng sáng trắng, sau đó bị đẩy bật ra.
Tuy rằng Trương Vân làm việc ngang ngược càn rỡ, đối đãi bộ hạ cay nghiệt vô tình, nhưng thực lực của hắn cực mạnh, hắn vung tay, năm miếng nhũ băng trống rỗng hiện ra giống như đạn pháo hướng Nhạc Trọng vọt tới.
Nhạc Trọng không dám đón đỡ, thân thể chợt lóe tránh sang một bên. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Năm miếng nhũ băng rơi lên vị trí Nhạc Trọng vừa đứng, trực tiếp đâm xuyên qua vách tường lộ ra năm lỗ thủng lớn cỡ nắm tay.
- Thật là lợi hại!
Trong lòng Nhạc Trọng rùng mình, thực lực Băng Vương Trương Vân quả nhiên bất phàm, không ngờ khả năng điều khiển băng lực đạt tới trình độ này. Uy lực nhũ băng có thể so sánh với nhũ băng ma pháp nhất cấp, Trương Vân lại có thể tùy tay ngưng tụ, hiển nhiên tinh thần lực của hắn cực cao, hơn nữa đối với kỹ năng điều khiển hàn băng đã gia tăng thêm nhiều lần kỹ năng điểm.
Nhạc Trọng lấy ra một quả lựu đạn, trực tiếp giật bảo hiểm ném vào trong phòng.
- Lựu đạn!
Trương Vân lập tức nhìn thấy quả lựu đạn kia, sắc mặt đại biến, liên tục điểm vào hư không, một đoàn khối băng trống rỗng xuất hiện đóng băng quả lựu đạn kia, hóa thành một đống băng vụn rơi xuống đất.
Làm xong tất cả chuyện này Trương Vân lao nhanh ra khỏi phòng, mỗi giây điều khiển băng hàn đều tiêu hao thể lực cùng tinh thần của hắn, nếu không thể chấm dứt chiến đấu trong thời gian ngắn, hắn sẽ tiêu hao sạch toàn bộ thể lực lẫn tinh thần lực.
Trương Vân vừa đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy Nhạc Trọng đứng ngoài mấy chục thước đang điều khiển một khẩu súng máy hạng nặng 89 thức 12.7 mm nhắm ngay người hắn.
Vừa thấy Trương Vân hiện thân, khẩu súng máy hạng nặng đủ đem một chiếc Jeep xé thành phấn vụn chợt phun ra một ngọn lửa thật dài, vô số viên đạn hình thành một màn đạn kim loại hướng Trương Vân thổi quét tới.
Sắc mặt Trương Vân đại biến, phát động kỹ năng, vô số hàn băng ngưng tụ thành một mặt băng bích thật dày trước mặt hắn, vô số viên đạn oanh lên mặt băng kia đánh ra một đám lỗ hổng thật lớn khảm vào bên trong băng bích phía trước.
- Đáng chết, làm sao có cả súng máy hạng nặng nơi này!
Vừa điều khiển băng bích hình thành, Trương Vân lập tức hướng vào phòng bỏ chạy. Uy lực điều khiển hàn băng của hắn tuy rằng cường đại, nhưng không phải vô địch, ngưng tụ được mặt băng ngăn cản súng máy hạng nặng đã tiêu hao thật nhiều tinh thần lực lẫn thể lực của hắn, nếu bị Nhạc Trọng tiêu hao như thế, chỉ sợ hôm nay hắn phải chết tại đây.