Cái thuần vòi ròng vừa hình thành, một quả đạn hỏa tiễn từ trên mái nhà bắn xuống, lập tức nện vào cái thuẫn.
Oanh một tiếng vang thật lớn, đạn hỏa tiễn tiến một nửa thì bị vòi rồng ngăn cản.
Nhưng mà đạn hỏa tiễn nổ tung làm nổ tan vòi rồng.
Nhìn thấy Liệt Thiên Dương bay ra xa xa như vải rách và phun ra một ngụm máu tươi.
- Không được tiếp tục như vậy mình sẽ chết, mình là người tiến hóa tương lai vô hạn, tuyệt đối không thể chết ở chỗ này.
Liệt Thiên Dương vừa rơi xuống đất, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi tử vong. Hắn trước tận thế là một tên trộm nhát gan, thế giới biến dị thì hắn may mắn trở thành người tiến hóa, lợi dụng năng lực cường đại cho nên không ngừng thăng cấp, vẫn thuận buồm xuôi gió, hôm nay hắn lần đầu tiên gặp được tồn tại uy hiếp tính mạng của mình.
Không có chút do dự, thân thể Liệt Thiên Dương bối rối quay một vòng, thân hình hắn chớp động, nhanh chóng chạy ra xa xa, trốn vào trong bóng đêm.
- Trốn?
Nhạc Trọng vừa đổi một khẩu ống phóng rốc-két, đang định cho Liệt Thiên Dương thêm một viên tiễn hắn quy thiên lại phát hiện Liệt Thiên Dương đã sớm chạy không còn bóng dáng.
Nhạc Trọng khẽ chau mày, những tên người tiến hóa có kỹ năng đặc thù là khó đối phó nhất, nếu bọn chúng muốn chạy trốn, Nhạc Trọng cũng không có biện pháp lưu lại.
Liệt Thiên Dương vừa trốn thì cả biệt thự không có lực lượng nào ngăn cản được Nhạc Trọng, hắn lợi dụng gai xương rơi xuống nóc nhà, đi nhanh tới biệt thự.
Ở cửa biệt thự có bốn tên Thanh Lang Kỵ đang đứng canh, bọn họ vừa thấy Nhạc Trọng đi tới thì sắc mặt đại biến, quay người bỏ chạy.
Nhạc Trọng bắn ra ba gai xương đâm xuyên qua đầu của ba tên Thanh Lang Kỵ, tay phải cầm súng tiểu liên bắn qua tên Thanh Lang Kỵ đnag chạy, bắn tên Thanh Lang Kỵ thành cái sàng.
Tiêu diệt bốn tên Thanh Lang Kỵ thì Nhạc Trọng đi vào cửa lớn biệt thự.
- Cung nghênh chủ nhân đã về!
Nhạc Trọng vừa mới đẩy cửa biệt thự ra đã nhìn thấy một gã nam nhân anh tuấn mặc trang phục bồi bàn bành tô đen cùng hai mươi nữ nhân xinh đẹp mặc quần áo ý tá quỳ xuống, cung kính nói ra.
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua quản gia và nói ra:
- Tôi không phải chủ nhân Liệt Thiên Dương của các người, đứng lên rồi nói.
Tên quản gia kia và mười mấy nữ nhân xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng.
- Chủ nhân vĩ đại, ngài đã chiến thắng Liệt Thiên Dương, như vậy ngài chính là chủ nhân mới của chúng tôi, chúng tôi nguyện ý thần phục ngài, vì ngài cống hiến sức lực ít ỏi.
Sau tận thế thì nắm đấm ai cứng là lão đại. Trừ Thanh Lang Kỵ ra thì đại bộ phận người ở đây không ai trung thành với Liệt Thiên Dương. Nhạc Trọng đã đánh bại Liệt Thiên Dương, bọn họ không ngại nhận Nhạc Trọng làm chủ nhân là cường giả để được sống tốt.
Nhạc Trọng nhìn tên quản gia hỏi:
- Anh tên là gì?
Tên kia quản gia vẫn bảo trì cung kính:
- Nô tài tên là Trần Minh.
Liệt Thiên Dương ưa thích người khác gọi hắn là chủ nhân, tự xưng nô tài. Trần Minh vì đón ý nói hùa nên được Liệt Thiên Dương yêu thích, cũng tự xưng là nô tài. Trần Minh không thèm quan tâm tới xưng hô, bản thân mình sống sót là được.
Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:
- Trong biệt thự này còn Thanh Lang Kỵ không?
Trần Minh nhanh chóng trả lời:
- Đây là tấm cung dành riêng cho Liệt Thiên Dương, chỉ có Thanh Lang Kỵ đóng ở bên ngoài, trong biệt thự ngoài chúng tôi thì không còn ai khác.
Liệt Thiên Dương một thân bổn sự cực kỳ cường hãn, nếu không gặp Nhạc Trọng có được trữ vật giới chỉ, lại dự trữ nhiều súng ống cường đại, muốn đối phó hắn rất phiền toái. Tẩm cung này là nơi tư nhân của hắn, tự nhiên sẽ không có quá nhiều Thanh Lang Kỵ đóng bên ngoài.
Nhạc Trọng tiện tay đem một khẩu súng ngắn và hai băng đạn ném cho Trần Minh, nói:
- Anh bây giờ là quản gia mới của tôi, anh thấy ai lộn xộn cứ giải quyết cho tôi.
Trong nội tâm Trần Minh vui vẻ, cao giọng đáp:
- Vâng thưa chủ nhân! Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
Bổ nhiệm Trần Minh xong thì tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, bạch cốt chợt hóa thành lưu quang tách ra khỏi người của hắn, hiện ra trước mặt mọi người.
Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt ra lệnh:
- Thủ ở nơi này, trừ tôi ra thì bất luận kẻ nào muốn đi vào hoặc đi ra thì giết bất luận tội.
Trong biệt thự này tài phú cực kỳ trọng yếu, đây chính là kho lương thực của Thanh Phong Trại, lương thực là thứ quý giá nhất trong tận thế. Kho lương thực là nơi quan trọng nhất của các thế lực. Liệt Thiên Dương cũng cực kỳ coi trọng lương thực, kho lương thực của cả Thanh Phong Trại đều đặt trong tẩm cung của hắn.
Chỉ cần giữ vững vị trí kho lương thực thì Nhạc Trọng mới có thể khống chế cả Thanh Phong Trại. Nếu không dù cho Nhạc Trọng có đuổi Liệt Thiên Dương đi, muốn khống chế Thanh Phong Trại cũng cực kỳ khó khăn. Hơn hai ngàn người ăn cơm sẽ đặt lên vai của hắn, cho dù hắn vận dụng lương thực trong trữ vật giới chỉ cũng không thể chống bao lâu.
Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt chớp động, lặng lẽ đứng ở sau lưng của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn trực tiếp quay người đi ra ngoài tập hợp Hùng Chính.
- Nhạc đội ngài toàn diệt Thanh Lang Kỵ sao?
Hùng Chính nhìn nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện trước người, trong mắt tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi. Bốn tên chiến sĩ bên người của Hùng Chính cũng hiện ra vẻ mặt sợ hãi, trong khu biệt thự có hai trăm tên Thanh Lang Kỵ, còn có Liệt Thiên Dương, Ngụy Ký là cao thủ mạnh mẽ, Nhạc Trọng lẻ loi một mình mà toàn diệt địch nhân, bọn họ làm sao tin nổi.
Nhạc Trọng nhìn qua Hùng Chính cùng Trương Ngưu Giang hạ đạt mệnh lệnh:
- Ân! Hiện tại các người dẫn người đi trong trấn tuần tra, có người cháy nhà hôi của, cưỡng gian, giết người, hết thảy trực tiếp đánh gục. Ổn định thế cục.
Trong khu biệt thự bắn nhau kịch liệt thì người trong trấn vô cùng hoảng loạn. Rất nhiều tên côn đồ thừa dịp mọi người bối rối, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết người, cưỡng dâm phụ nữ. Trong trấn loạn thành một bầy. E sợ thiên hạ không loạn.
- Dạ Nhạc lão đại
Hùng Chính cùng Trương Ngưu Giang hưng phấn lớn tiếng đáp. Có thể đi theo thủ lĩnh tạo ra nhiều kỳ tích như vậy là vinh quang của bọn họ. Cũng làm cho bọn họ tràn ngập dũng khí.
Hùng Chính cùng Trương Ngưu Giang dẫn hai tiểu đội vào trong trấn, chợt đem những tên côn đồ làm bậy giết tại chỗ, đồng thời xua những người sống sót vào trong phòng của họ.
Sau khi bắn chết bốn mươi tên côn đồ, hỗn loạn trong trấn bị đè xuống, tất cả người sống sót kinh hồn táng đảm trở lại trong phòng của mình.
- Thanh Phong Trại bị thu phục như vậy sao?
Trác Nhã Đồng tứ nữ bị Nhạc Trọng dẫn vào trong biệt thự, nhìn thấy biệt thự sạch sẽ, bồi bàn anh tuấn, thị nữ xinh đẹp, Trác Nhã Đồng tứ nữ đều có cảm giác như mơ. Các nàng không lâu trước còn ở bên ngoài dã ngoại lo lắng tương lai, không ngờ ngày hôm nay lại ở trong biệt thự có người hầu phục thị. Chuyện này làm cho các nàng có cảm giác không chân thật.
Trần Minh đi đến trước người Nhạc Trọng cung kính nói ra:
- Chủ nhân, nước ấm đã chuẩn bị xong, xin ngài qua đi tắm.
Trần Minh là người vô cùng hiểu biết nhìn mặt đoán tâm tư. Hắn biết rõ Nhạc Trọng đại chiến xong thì cần thư giãn, hắn lúc này đã sớm chuẩn bị nước cho Nhạc Trọng rồi.