Tuy Tô Đông Minh mang danh sư trưởng, nhưng trên thực tế trong tay chỉ nắm giữ binh lực chừng bốn doanh khoảng hai ngàn người. Lần này vì muốn diệt sạch bộ đội của Nhạc Trọng, Tô Đông Minh đã đem toàn bộ vốn liếng của mình phát huy ra.
Nhạc Trọng xuyên qua khu vực phòng thủ đệ nhị doanh, Tô Đông Minh lập tức phái hai liên đội mang theo ống phóng rốc két cùng máy bắn lựu đạn điên cuồng chặn đánh hắn. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Oanh! Oanh!
Thanh âm tiếng nổ vang lên liên tiếp không ngừng, hỏa tiễn nổ tung sau lưng Nhạc Trọng, đem vô số vụn đá bay tung. Tuy rằng tốc độ của Nhạc Trọng không khả năng so sánh với hỏa tiễn, nhưng lại dễ dàng tránh thoát tốc độ di động của họng pháo hỏa tiễn. Mỗi khi hỏa tiễn nhắm ngay hắn, hắn sẽ sản sinh một loại cảm giác nguy hiểm đồng thời làm ra phản ứng, tránh khỏi hỏa tiễn bắn trúng.
Nếu không có năng lực cảm giác nguy hiểm, với lực cường hóa trước mắt của hắn tuyệt đối không dám tự do xuyên qua trong sự oanh kích của vũ khí hạng nặng.
- Quả nhiên khó chơi!
Tô Đông Minh đang co đầu rút cổ bên trong, dựa vào phi cơ trinh sát không người tiến hành quan sát chiến trường nhìn chằm chằm thân ảnh của Nhạc Trọng nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ. Chỉ riêng một mình Nhạc Trọng đã kiềm chế đại lượng binh lực của hắn. Nếu không có Nhạc Trọng hắn đã sớm công phá đường Phượng Hoàng.
Nhạc Trọng một bên tránh né, một bên không ngừng ném lựu đạn vào bên trong đám chiến sĩ bắn tỉa của địch nhân, không ngừng mang đi sinh mạng của bọn hắn.
Đệ nhất doanh cùng đệ tứ doanh là hai doanh tinh nhuệ nhất của Tô Đông Minh, số lượng lão binh đông đảo, chiến đấu lại thập phần ương ngạnh, chặt chẽ chế trụ Nhạc Trọng, làm cho hắn thật khó tiến thêm.
- Đáng chết! Đáng chết! Làm sao bây giờ?
Nhạc Trọng một bên trốn chết, một bên nhìn ra phương xa. Hắn có thể thấy rõ ràng ở phương xa ba chiếc pháo xa 122mm đã ngừng lại, còn đang tìm góc độ pháo kích, chỉ sợ rất nhanh sẽ phóng ra. Khoảng cách ba cỗ pháo xa còn cách hắn chừng hơn một ngàn thước, khoảng cách này đã vượt tầm sát thương của ống phóng rốc két phản xe tăng F98 thức 120mm.
Nếu muốn giải quyết chiến sĩ hai liên đội hắn còn cần không ít thời gian, nếu còn tiếp tục giằng co chỉ sợ ba chiếc pháo xa 122mm sẽ tạo thành thương vong rất lớn cho đặc chiến đội của hắn.
- Liều mạng!
Trong mắt hàn quang chớp động, phát động kỹ năng ma viêm, hai cây trường mâu ma viêm hao phí 30 điểm tinh thần lực cùng 10 điểm thể lực của hắn ngưng tụ hình thành trong nháy mắt liền hiện ra.
Nhạc Trọng dụng lực ném trường mâu về hướng hai chiếc pháo xa, hai cây trường mâu ma viêm cắt qua hư không hướng hai chiếc pháo xa bắn tới.
Ma viêm trường mâu là do kỹ năng của Nhạc Trọng ngưng tụ, phạm vi tầm bắn là tầm nhìn của hắn. Tầm nhìn của hắn có bao nhiêu thì khoảng cách phi hành của trường mâu ma viêm cũng có bao nhiêu. Hơn nữa hắn sử dụng tinh thần thao túng vật thể tĩnh, khả năng trúng mục tiêu cơ hồ là trăm phần trăm.
Theo sự thao túng của Nhạc Trọng, hai cây trường mâu ma viêm cắt qua hư không giống như thiểm điện sét đánh đâm vào trong hai xe pháo, hỏa diễm nóng rực điên cuồng thiêu đốt đem hai xe pháo đều cắn nuốt.
Oanh hai tiếng nổ, đạn pháo bên trong hai chiếc pháo xa bị dẫn đốt xảy ra nổ mạnh thật lớn, trực tiếp đem hai khẩu pháo xa nổ thành mảnh vụn. Lực phòng ngự kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng tuy rằng xa xa không sánh bằng năng lực băng hệ, nhưng lực phá hoại lại mạnh hơn nhiều. Cũng chỉ có hỏa hệ năng lực mạnh mẽ cường đại mới có thể phá hủy pháo xa còn cách ngoài ngàn thước kia.
Cùng một thời gian xe pháo thứ ba còn lại rốt cục đã nã pháo!
Oanh một tiếng nổ, một tòa lầu cao bên trong phố Phượng Hoàng bị đạn pháo oanh trúng nổ tung, hỏa diễm nóng rực cắn nuốt hết thảy, một gã chiến sĩ đặc chiến doanh cùng mười mấy người sống sót bên trong trực tiếp hóa thành tro tàn.
Loại pháo xa này là binh khí chiến tranh khủng bố nhất, một pháo có thể phá hủy một tòa nhà, cho dù trốn trong nhà nhưng cũng không tránh thoát.
- Tên này thật đáng sợ!
Bên trong trung tâm chỉ huy, Tô Đông Minh nhìn thấy hai xe pháo bị Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng ma viêm phá hủy còn cách ngoài ngàn thước, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Nhạc Trọng phá hủy ba chiếc xe pháo xong liền cảm thấy vô cùng mỏi mệt. Hắn nhìn nhóm bộ binh che chắn trước người cũng không do dự quay người đuổi về phương hướng đệ tam doanh. Hắn đã thăm dò ra đệ nhất doanh cùng đệ tứ doanh đều thập phần cứng rắn, như vậy đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh hẳn đều chỉ là tân binh mà thôi.
Sức chiến đấu của tân binh luôn là thấp nhất, chỉ cần có chút thất lợi sẽ hoàn toàn hỏng mất.
Hai liên đội phụ trách bám trụ Nhạc Trọng thấy hắn lui lại lập tức có một liên đội chạy ra tiến hành truy kích. Nhưng sau khi Nhạc Trọng quay người điên cuồng bắn phá đánh gục sáu gã chiến sĩ, toàn bộ chiến sĩ còn lại đều rút trở vào sau công sự che chắn.
Nhạc Trọng rất nhanh đuổi tới chỗ đệ tam doanh, lúc này bọn họ đang tiến hành bắn nhau kịch liệt cùng Trần Thạch Đầu dẫn theo người sống sót mà Nhạc Trọng chiêu mộ tại SY thị.
Đại bộ phận chiến sĩ đệ tam doanh của Tô Đông Minh đều là tân binh, chỉ có chút lão binh, sức chiến đấu rất thấp. Nhạc Trọng chiêu mộ một doanh tân binh đồng dạng hơn phân nửa là tân binh, cũng có chút lão binh tham gia. Nhưng làm bên phòng thủ vẫn luôn rất có ưu thế, chiến sĩ đệ tam doanh không ngừng tấn công trận địa của Trần Thạch Đầu đều bị đánh đuổi, ngược lại lưu không ít thi thể, cuối cùng diễn biến thành những lần bắn phá không chút ý nghĩa.
Hai phe tránh sau công sự che chắn không ngừng bắn nhau, viên đạn bắn thật nhiều nhưng thương vong không lớn.
Đúng lúc này Nhạc Trọng bay nhanh cắm thẳng vào trong bộ chỉ huy đệ tam doanh, sau một trận điên cuồng bắn phá bộ chỉ huy đệ tam doanh liền bị hắn thủ tiêu.
Oanh một tiếng nổ, cả bộ chỉ huy đệ tam doanh của Tô Đông Minh đều bị hắn dùng mìn nổ bay.
- Bại rồi! Bại rồi! Bộ chỉ huy của chúng ta bị người đánh tan! Mọi người chạy mau ah! Nếu không trốn sẽ bị bọn hắn bắt làm tù binh!
Nhạc Trọng nổ rớt bộ chỉ huy đệ tam doanh, vừa dùng khẩu 05 thức không ngừng bắn chết địch nhân vừa lớn tiếng hô.
Chiến sĩ đệ tam doanh chứng kiến bộ chỉ huy của mình rơi rụng, trong lòng hoảng sợ, có người bắn đầu điên cuồng trốn chết, có người vẫn lưu tại chỗ chống cự.
Cả đệ tam doanh chỉ thoáng chốc lâm vào hỗn loạn hoàn toàn, tiếng khóc, tiếng kêu la, tiếng kêu vang thành một mảnh.
Trần Thạch Đầu thừa cơ hội này điều động đội ngũ tiến hành xung phong, đuổi giết đệ tam doanh đang tan tác. Bộ đội của Trần Thạch Đầu đều là tân binh, đánh thủ vệ chiến còn tàm tạm, nhưng nếu đánh truy kích chiến chỉ sợ đối phương phản xung phong thì một doanh của hắn lập tức sẽ bị tan tác. Bởi vậy hắn chỉ dám phái ra một liên đến phối hợp Nhạc Trọng truy kích.
Bị bộ đội của Nhạc Trọng truy kích, quân lính đệ tam doanh tan rã, trốn chết bốn phía. Nhạc Trọng lại đem những chiến sĩ đang dựa vào nơi hiểm yếu chống cự toàn bộ giết chết, lại đánh tán loạn đệ tam doanh đang bỏ trốn. Trần Thạch Đầu phái ra một liên truy kích cũng bắt được hơn trăm tù binh, thu được vật tư vô số.