Tống Diệu Y run tay một cái, tên hộ phap Thông Thiên thần giáo bay ra, đụng vào vách tường.
- Giết nàng!
- Giết nàng!! Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!!"
- Giết nàng!! Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!!"
"..."
Một gã thân vệ của Ngưu Tinh Hà nhao nhao rống lớn lên, rút cây đao ra, điên cuồng lao qua phía của Tống Diệu Y. Ngưu Tinh Hà có ba trăm thân vệ là người cường hóa, bọn họ đại đa số đẳng cấp cường giả chỉ cấp 6, nhưng ma trải qua giáo lý tẩy não đã hung hãn không sợ chết.
Trong một cửa sổ có từng khẩu súng trường nhắm vào thân vệ của Ngưu Tinh Hà bắn tới.
Nhưng mà mười ba tên đàn chủ dưới trướng của Ngưu Tinh Hà lại dẫn theo người vây quanh đám tập kích, không ngừng tiến công những người tập kích kia.
Mười ba tên đàn chủ kia cấp bậc hai mươi mấy, ba mươi mấy, là người cường hóa cao cấp, đồng thời bọn họ chiếm ưu thế nhân số, bọn họ nhanh chóng đoạt lại kiến trúc trong đó. Cuộc chiến dần bất lợi cho đám thích khách bên này.
Tống Diệu Y thương thuật tinh xảo tuyệt luân, giống như một con báo oai hùng không ngừng tả xung hữu đột, những tên hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không chống nổi một kích của nàng.
Một đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không ngừng bị Tống Diệu Y giết chết, nhưng mà đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không sợ sinh tử, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng xông qua phía nàng, hoàn toàn là bộ dáng không muốn sống.
Hai trăm người điên cuồng cây quanh nghiền ép không gian xê dịch của Tống Diệu Y, nàng bị bức phải dùng toàn lực, không ngừng hao phí đại lượng thể lựa, huyễn hóa ra từng trường thương, đem những hộ vệ của Ngưu Tinh Hà chọc chết.
- Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!
Một gã hộ vệ của Ngưu Tinh Hà trong mắt hiện ra thần sắc điên cuồng xông qua phía Tống Diệu Y. Nhưng mà hắn vừa rống xong đã bị đâm xuyên tim.
- Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!
Tên hộ vệ kia chưa hoàn toàn té xuống đất, đằng sau có hộ vệ xông lêntrong mắt mang theo thần sắc điên cuồng xông qua Tống Diệu Y.
- Những giáo đồ tà giáo này quá đáng sợ!
Thương ảnh của Tống Diệu Y chớp động, không bao lâu thủ hạ của Ngưu Tinh Hà chết trong tay của nàng chừng bốn mươi bảy người, nhưng mà nàng cũng bị bức tiêu hao một nửa thể lực. Đối mặt với đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà điên cuồng, trong nội tâm nàng cũng mang theo rung động.
Tống Diệu Y thương thuật tinh xảo, nàng muốn dựa vào một thương giết chết Ngưu Tinh Hà, sau đó mang theo tộc nhân của mình truy kích giáo đồ Thông Thiên thần giáo như quần long vô thủ. Nàng tuyệt đối không nghĩ nói chính mình lại bị hộ vệ của Ngưu Tinh Hà cuốn lấy. Mà Ngưu Tinh Hà thì lẳng lặng đứng xem, không có ý định giao chiến chính diện với nàng.
Nhạc Trọng xem một hồi, trực tiếp ra lệnh:
- Bạch Tiểu Thắng! Anh đi vòng ra sau, giải quyết nổi lo phía sau cho đám thích khách. Ưu tiên cam đoan chính anh an toàn.
- Vâng! Thủ lĩnh!
Thân hình Bạch Tiểu Thắng chớp động, hắn biến mất trong hẻm nhỏ một cách quỷ mị. Tỏng hẻm nhỏ thế này có rất nhiều nơi mượn lực xê dịch, hắn với tư cách người tiến hóa nhanh nhẹn có thể phát huy sức chiến đấu kinh người.
Hơn mười hô hấp sau Bạch Tiểu Thắng cũng đã tới sau lưng giáo đồ Thông Thiên thần giáo.
Ở sau lưng Thông Thiên thần giáo đột nhiên có hào quang màu xanh hiện ra, bảy tên giáo chúng của thần giáo trong một giây bị đâm thủng tim.
Trong mắt bảy tên này hiện ra thần sắc không thể tin nổi, mất đi lực lượng thi thể còn chưa rơi xuống đất, ánh mắt của bọn họ nhìn thấy đám giáo đồ kia vô thanh vô tức ngã xuống.
Bạch Tiểu Thắng tuy lỗ mãn háo sắc, hơn nữa bị Nhạc Trọng khắc chế! Nhưng mà sức chiến đấu của hắn vô cùng khủng bố, hắn một khi tốc độ cao nhất phát động thì giống như quỷ mị vậy, trong năm giây lặng yên không một tiếng động đâm thủng tim hai mươi mấy tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo.
Bạch Tiểu Thắng giống như kẻ săn thú đáng sợ, không ngừng săn giết con mồi trong yên lặng, mười ba tên đàn chủ chuyên tâm tấn công các kiến trúc không có phát hiện ra, mặc cho hắn tàn sát đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo.
Một tên đàn chủ Thông Thiên thần giáo mang theo sáu tên chiến sĩ bọc hậu.
Đột nhiên lúc này một thanh dao găm đột nhiên đâm vào trái tim của tên đàn chủ Thông Thiên thần giáo, trong mắt của hắn hiện lên ra thần sắc kinh ngạc sau đó ảm đạm vô quang.
Một đạo thân ảnh quỷ dị hiện ra, tên đàn chủ và sáu tên chiến sĩ chưa kịp phản ứng thì trái tim bị đâm thủng.
Nếu một tên người tiến hóa hệ nhanh nhẹn xuất hiện như kẻ ám sát, vậy thì lực phá hoại rất đáng sợ. Tên đàn chủ là người cường hóa cấp 35 của Thông Thiên thần giáo chưa kịp phát huy sức chiến đấu gì đã bị chém giết tại chỗ.
- Vũ Dương!! Mang người đi vào!
Đúng lúc này ở đằng sau có âm thanh đàn chủ trong bộ đàm vang lên.
Bạch Tiểu Thắng nhìn qua bộ đàm của trên đàn chủ, lẩm bẩm nói:
- Xem ra dấu diếm không được bao lâu! Vậy thì thừa dịp bọn chúng không phát hiện thì cứ giết nhiều vào.
Bạch Tiểu Thắng nhìn qua mục tiêu kế tiếp ở xa xa.
Một tên trung niên cạo tóc húi cua, bờ môi có một đạo vết đao nhìn qua rất dữ tợn nói ra:
- Vũ Dương bị giết rồi! Sau lưng chúng ta có địch nhân! Hơn nữa hẳn là siêu cấp cao thủ, Vũ Dương hẳn là bị ám sát chết.
Tên nam tử có vết đao này chính là kẻ đứng đầu đám đàn chủ của Ngưu Tinh Hà tên là Trinh Diệp Dương, hắn là người cường hóa cấp 38, thực lực cực kỳ cường hoành. Thực lực của hắn thậm chí so không kém gì hộ pháp! Nhưng mà ở rất nhiều địa phương thực lực mạnh chưa chắc có được địa vị cao.
Trinh Diệp Dương trầm giọng ra lệnh:
- Lập tức nhắc nhở bọn người Tống Minh Đào, Ngô Vấn chú ý phía sau, bảo bọn họ rút binh phỏng thủ sau lưng! Chúng ta tiếp tục toàn lực tiến công mấy tòa cao ốc là được! Bọn họ rất ít người, chỉ cần chúng ta tiêu diệt thích khách ở mấy tòa nhà là có thể tập trung toàn lực diệt bọn chúng.
- Vâng!
Một gã chiến sĩ đáp.
Rất nhanh năm tên đàn chủ tập kết bốn mươi hai tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo thành một đoàn, tiến hành thủ ngự. Năm tên đàn chủ rất có năng lực, cộng thêm bốn mươi hai tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo yểm hộ giống như con nhím vậy, làm cho Bạch Tiểu Thắng có chút không biết đường nào cả.
Bạch Tiểu Thắng tùy ý chống lại một tên đàn chủ, hắn đều có tự tin đem đối phương một đao chém giết. Nhưng mà dị năng của năm tên cùng tập trung một chỗ, cộng thêm bốn mươi hai tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo thì hắn có chút đau đầu.
Trừ phi Bạch Tiểu Thắng nguyện ý mạo hiểm liều lĩnh đánh cược một lần, nếu không hắn đúng là không thể nào đánh hạ đội hình như vậy được.
- Không được! Nếu mình không đi thì chỉ sợ mình phải ở lại chỗ này!
Tống Diệu Y giết chết tên thân vệ thứ bảy mươi hai của Ngưu Tinh Hà thì nàng đã liên tục thở gấp, trên lưng đổ mồ hôi đầm đìa, thân thể huyết dịch đều sôi trào lên, nàng chỉ cảm thấy trường thương trong tay càng ngày càng nặng, khó mà cầm lên được.
Tống Diệu Y đâm thêm mấy cái, lại chọc chết ba tên thân vệ của Ngưu Tinh Hà thì nàng giẫm chân một cái, chợt nhảy lên cao cao, nhảy lên tòa lầu cao.