- Kỹ năng 3 cấp: Hỏa diễm phong bạo. Gọi về hỏa diễm phong bạo, phạm vi công kích trong vòng 20m2 đối với toàn bộ sinh vật. Tiêu hao 40 điểm tinh thần lực, phi ma pháp hệ chức nghiệp mỗi người mỗi ngày chỉ phóng thích được kỹ năng một lần!
- Kỹ năng 3 cấp: Thi quỷ hóa! Phát động kỹ năng có thể biến thành thi quỷ, lục đại thuộc tính tăng lên toàn diện, hơn nữa trong lúc thi quỷ hóa có được năng lực chống cự được siêu vi trùng cảm nhiễm thể. Sau khi biến thành thi quỷ, sẽ bị công kích quang minh thuộc tính khắc chế!
Những kỹ năng thư cùng trang bị khác tuôn ra Nhạc Trọng đều đã có được trước đó.
Nhạc Trọng nhìn kỹ năng thư cùng trang bị một lúc, đem Bát Diện kiếm cùng Tiềm Hành đưa cho Mạc Hương Lăng.
Có được kỹ năng tiềm hành, khả năng tự bảo hộ của Mạc Hương Lăng trên chiến trường sẽ mạnh hơn rất nhiều, mà có được Bát Diện kiếm sắc bén nàng càng dễ dàng chém giết biến dị thú.
Qua thêm một ngày sau khi gió tuyết dừng lại, Nhạc Trọng mang theo đội ngũ Đồng Minh Hội của Đoạn Tử Khả về tới gia nhập vào bên trong bộ đội của hắn, khiến thực lực quân đội của hắn càng thêm gia tăng, bộ đội của Đoạn Tử Khả được điều chỉnh thành đệ thập doanh.
- Nhạc Trọng, cứu tôi với!
Sau khi đánh tan ba trăm vạn tang thi tấn công, Nhạc Trọng ở trong Quý Trữ thị huấn luyện quân đội được mười ngày thì nhận được thư cầu cứu của Trần Dao truyền đến.
Bên trong biệt thự, Nhạc Trọng cầm một phần báo cáo cầu cứu, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Phần báo cáo cầu cứu là do Trần Dao phát ra, ghi chép hết thảy những chuyện đã phát sinh sau khi Nhạc Trọng rời đi.
Lúc trước Nhạc Trọng vì hấp dẫn lực chú ý của bộ đội Ngô Nham Hồng nên trực tiếp tập kích vài trấn nhỏ mà bộ đội của hắn đóng quân, hơn nữa còn gồm thâu Hồng Môn tại Thái Lan, xây dựng một chi đội ngũ.
Nhưng bị Ngô Nham Hồng bao vây tiễu trừ, Nhạc Trọng bị buộc thay đổi vị trí chạy về đông bắc, trốn vào cảnh nội Quảng Tây, một đường công thành chiếm đất phát triển lớn mạnh, cuối cùng đem cả Quý Trữ thị cướp vào trong tay.
Mà bên Trần Dao phát triển thập phần không thuận lợi, tuy rằng nàng cũng mang theo bộ đội rời xa địa bàn của Ngô Nham Hồng, nhưng bên trong đội ngũ có một bộ phận người sống sót Thái Lan thoát khỏi sự nắm giữ của nàng, đến cậy nhờ Ngô Nham Hồng, để cho hắn biết được sự tồn tại của Trần Dao.
Ngô Nham Hồng lập tức phái ra đại quân bao vây tiễu trừ bộ đội của Trần Dao, Trần Dao không phải là đối thủ của hắn, đành phải bỏ qua một nhóm tiểu trấn, bị bức bách trốn vào trong rừng.
Nếu không phải bởi vì lúc này thời tiết bên Thái Lan cũng bị tuyết lớn mấy ngày liền, chỉ sợ đội ngũ của Trần Dao đã bị Ngô Nham Hồng tiêu diệt.
Trong thời kỳ toàn thịnh đội ngũ của Trần Dao có được bốn ngàn người thường, năm trăm chiến sĩ. Nhưng hiện tại trong tay nàng chỉ còn lại một trăm chiến sĩ cùng tám trăm người thường. Hơn nữa mỗi ngày đều có người chết trong giá rét.
Trần Dao phải mạo hiểm toàn lực mới đoạt tới một chiếc radio phát ra tin tức cầu viện với Nhạc Trọng.
Người Hoa nếu muốn phát triển thế lực ở nước ngoài cực kỳ khó khăn. Bất kỳ khu vực nào đều có tính chất biệt lập, Nhạc Trọng có thể nhanh chóng phát triển thế lực tại Quảng Tây là vì thân phận người trong nước mang đến cho hắn thật nhiều tiện lợi.
Lúc trước trong Quý Trữ thị mặc dù Hồng Môn là thế lực nước ngoài, nhưng bọn họ cũng bị buộc phải cho người trong nước làm môn chủ Hồng Môn là vì như thế.
Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, lạnh lùng nói:
- Xem ra mình nhất định phải đi một chuyến! Ngô Nham Hồng! Lần này sẽ là ngày chết của mày!
Nhạc Trọng vừa làm ra quyết định liền lập tức điều Minh Giai Giai, Vệ Trữ Quốc cùng thật nhiều tâm phúc điều vào Quý Trữ thị, xếp vào trong những cơ cấu yếu hại.
Sau khi hắn xếp tâm phúc vào những cơ cấu yếu hại, hắn càng nắm chắc Quý Trữ thị trong tay thêm một bước.
Lúc này Quý Trữ thị đã thay thế Long Đằng huyện cùng Thiên Tân huyện trở thành hang ổ trọng yếu nhất của Nhạc Trọng ở khu vực Quảng Tây, ở nơi này có gần chín mươi vạn nhân khẩu, ở cuối thời dân cư là tài nguyên, đây là tài nguyên trân quý nhất. Cũng sẽ là căn cơ cho sự thống trị của Nhạc Trọng trong tương lai, hắn tự nhiên không thể để cho nơi này xảy ra sai lầm.
Sau khi thu xếp xong hết thảy, hắn điều động năm trăm cường hóa giả trên 30 cấp võ trang tận răng cùng rời khỏi Quý Trữ thị tiến về hướng Thái Lan.
Nhạc Trọng đi dọc theo con đường trước kia, cuối cùng từ phương hướng Thiên Tân huyện tiến vào Thái Lan. Cứ như vậy áp lực tiếp tế ven đường sẽ ít hơn đồng thời cũng an toàn hơn.
Sau khi đi vào Thiên Tân huyện, Nhạc Trọng để tinh nhuệ doanh lưu lại đợi lệnh, hắn mang theo hai mươi mấy cao thủ tiềm nhập vào Thái Lan.
Vị trí của Trần Dao chính Nhạc Trọng cũng không thể hoàn toàn xác định, trong thời tiết băng tuyết ngập trời hắn mang theo một doanh hành động cho dù mọi người đều là cao thủ nhưng mục tiêu vẫn quá lớn, hơn nữa áp lực tiếp tế hậu cần cũng thật lớn.
Tuyết lớn giăng trời, nhóm người Nhạc Trọng lái xe Hummer, sau lưng mang theo một chiếc xe bồn xăng hình thành một đoàn xe người sống sót nho nhỏ chạy nhanh trong trời tuyết giá.
Mạc Hương Lăng ngồi trong xe Hummer, nhìn ra băng tuyết trải khắp núi đồi có chút nhàm chán tả oán:
- Nơi này là Thái Lan sao! Đều là tuyết, thật nhàm chán!
Minh Giai Giai nhìn Mạc Hương Lăng, trong mắt thoáng hiện vẻ ghen tỵ lạnh lùng nói:
- Chúng ta tới đây là chấp hành nhiệm vụ! Cũng không phải đi chơi, nếu muốn chơi thì cô đừng đi theo!
Trong lòng Minh Giai Giai có chút ghen tỵ với vẻ xinh đẹp đáng yêu của Mạc Hương Lăng. Tuy rằng bản thân nàng cũng là tiểu mỹ nhân bại hoại, nhưng nàng không thể không thừa nhận Mạc Hương Lăng xinh đẹp hơn nàng. Vừa nghĩ Mạc Hương Lăng phân đi lòng sủng ái của Nhạc Trọng, trong lòng của nàng đã không đè nén được tức giận.
Mạc Hương Lăng liếc mắt nhìn Minh Giai Giai, tầm mắt song phương giao hội trên không trung, giống như bắn ra hoa lửa nhè nhẹ.
Mạc Hương Lăng cười, mang theo một cỗ hương thơm nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng, điềm đạm đáng yêu nhìn hắn, lắc nhẹ cánh tay hắn, giống như một con tiểu thỏ tử bị thương nhìn hắn cầu xin:
- Đại ca, nàng khi dễ em! Giai Giai khi dễ em kìa!
- Mau rời khỏi nơi đó!
Minh Giai Giai vừa nhìn thấy Mạc Hương Lăng nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng liền vô cùng tức giận, nàng nắm lấy bàn tay Mạc Hương Lăng kéo mạnh nàng ra ngoài, khi nàng có mặt nơi đó chính là vị trí chuyên chúc của nàng.
Tuy rằng Minh Giai Giai tương đối trưởng thành sớm, lại có được kinh nghiệm thống trị một thị trấn, nhưng dù sao nàng vẫn chỉ là một tiểu la lỵ, cũng sẽ ghen tỵ tức giận. Vì bảo vệ trận địa, như một con mèo cái phát động công kích đối với người xâm nhập.
- Tôi không đi!
Mạc Hương Lăng giống như con gấu Koala ôm chặt Nhạc Trọng nói.
- Đừng làm rộn!
Nhạc Trọng kéo Minh Giai Giai cùng Mạc Hương Lăng ôm vào trong lòng, sau đó lại đem hai nàng đặt lên hai bên đùi hắn.
Hai la lỵ giương nanh múa vuốt đối diện lẫn nhau, trong ánh mắt chớp động vô số hoa lửa.