Một gã chiến sĩ tiến lên ghét bỏ nhìn Tư Đồ Tận giơ cao súng hung hăng đập lên mặt hắn, đem hàm răng hắn nện đến vỡ tan: - Cẩu súc sinh! Câm miệng mày lại! Anh của tao đã chết ở tiền tuyến, bị súc sinh các ngươi thống dao hại chết! Tư Đồ Tận bị chiến sĩ đánh vỡ răng, trong mắt hào quang ảm đạm, đầy vẻ thống khổ. Hắn cũng là một gã quân nhân, hiểu rõ thống khổ khi bị người một nhà đâm lén sau lưng, lời nói của chiến sĩ kia làm lòng hắn đau đớn không thôi. Ánh mắt các chiến sĩ lạnh lùng kéo đám phản đồ đi xuống, đưa tới trên hình trường. Trong hình trường có mấy chục con tang thi bị bắt giữ đến nhốt bên trong. Một gã nhân sĩ tinh anh bị hai chiến sĩ bắt lấy ném xuống bên dưới. - Đừng! Đừng ah… Tên kia vừa rơi xuống, sắc mặt thảm trắng, phát ra tiếng thét chói tai. Mấy chục con tang thi ngửi được mùi vị của nhân loại, lập tức bổ nhào, mở ra miệng rộng tanh hôi cắn xé huyết nhục của tên kia. - Ah…ah… Tiếng thét chói tai của người kia không ngừng vang xa, thống khổ không chịu nổi. Từng tên phản đồ bị ném vào trong hình trường, bị tang thi cắn phệ không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Toàn bộ những kẻ tham gia phản loạn đều sinh ra cỗ cảm giác khủng hoảng ngập tràn. Bọn hắn từng kiến thức qua thủ đoạn của Nhạc Trọng, hiện tại nhìn thấy mấy chục người bị tang thi cắn xé, trong lòng mọi người đều sợ hãi tột cùng. Rất nhanh từng chiến sĩ cặn bã doanh tay cầm roi da tiến vào quảng trường đem toàn bộ gia quyến cùng binh lính tham gia cuộc phản loạn áp giải tới cặn bã doanh, hơn nữa sẽ bị đưa làm vật hi sinh đem ra tiền tuyến. Nhạc Trọng nhìn Anh Không đứng bên cạnh chậm rãi nói: - Anh Không, lần này anh làm rất khá. Anh muốn ban thưởng thứ gì? Lần này Tư Đồ Tận phản loạn, Anh Không không hùa theo mà tuyển chọn chiến đấu cùng lão trưởng quan của mình, điều này làm Nhạc Trọng thập phần hân thưởng hắn. Anh Không quỳ trước mặt Nhạc Trọng cầu xin nói: - Thủ lĩnh, tôi hi vọng ngài có thể bỏ qua cho gia quyến của Tư Đồ lữ trưởng bọn họ. Tôi không cần ban thưởng gì cả… Sắc mặt Nhạc Trọng phát lạnh trực tiếp cự tuyệt nói: - Không được! Bọn hắn làm phản tuyệt đối không thể đặc xá. Nếu không sau này kẻ phản loạn sẽ không còn gì cố kỵ! Anh Không thở dài, biết rõ người trước mắt tâm như sắt đá nhất ngôn cửu đỉnh. Hắn nghĩ một chút nói: - Thủ lĩnh, tôi muốn ra tiền tuyến tác chiến! Nhạc Trọng gật đầu: - Được! Tôi đáp ứng anh. Từ hiện tại anh là liên trưởng nhị liên thuộc nhất doanh nhất đoàn đệ nhị lữ, đi thôi! Anh Không hành lễ, lạc phách rời đi: - Tạ thủ lĩnh! Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Cảnh Đại Trung cùng Sát Tất Lai thản nhiên nói: - Cảnh Đại Trung, Sát Tất Lai, chuyện lần này hai người làm tốt lắm! Cảnh Đại Trung thập phần đắc ý nhưng trong miệng không ngừng vỗ mông ngựa: - Đều nhờ thủ lĩnh đại nhân anh minh uy phong lãnh đạo, chúng tôi mới có thể lấy được chút thành tích nhỏ bé mà thôi! Nhạc Trọng thản nhiên nói: - Tôi dự tính xây dựng đệ lục binh lữ, lữ trưởng chính là Cảnh Đại Trung, phó lữ trưởng là Sát Tất Lai. Có thể rút binh viên từ trong dự bị lữ! Cảnh Đại Trung cùng Sát Tất Lai mừng rỡ không ngừng cảm tạ: - Cám ơn thủ lĩnh! Cám ơn thủ lĩnh! Mặc dù Cảnh Đại Trung là một tiểu nhân, nhưng lại lập được không ít công huân, hơn nữa cũng xem như trung tâm với Nhạc Trọng. Bởi vậy Nhạc Trọng mới nhâm mệnh cho hắn làm lữ trưởng đệ lục lữ, mà Sát Tất Lai là một tướng lãnh năng lực không tệ, sử dụng hai người này xây dựng một bộ binh lữ cũng không có vấn đề gì. Nhạc Trọng vừa quyết định liền rút ba ngàn người trong dự bị lữ nhanh chóng xây dựng đệ lục lữ. Hơn nữa rất nhanh cho họ gia nhập vào trong cuộc chiến với thi đàn. Châu Âu, trung tâm Thiên Đường thần quốc, bên trong hội nghị trưởng lão đã gây cãi thành một đoàn. - Đạn hạt nhân! Không ngờ Nhạc Trọng vận dụng đạn hạt nhân. Hoa Hạ quốc không phải không chấp nhận cho ai dùng qua vũ khí hạt nhân sao? Vì sao bọn hắn lại phá hoại ước định này? - Nhạc Trọng không có quan hệ gì với Hoa Hạ quốc trước kia, cho dù hắn muốn sử dụng đạn hạt nhân cũng không có gì đáng ngạc nhiên! - Hai ngàn vạn thi đàn nguy hiểm như vậy lại bị hắn phá giải, thật sự là đáng sợ! - Thiên không bảo lũy, bảo lũy sắt thép thật lớn có thể bay lượn trên không trung tuyệt đối là thiên không bảo lũy. Xem ra hắn đã nắm giữ được bản đồ chế tạo thiên không bảo lũy! - Đúng vậy! Đó là thiên không bảo lũy. Chúng ta phải yêu cầu hắn giao ra bản đồ thiết kế thiên không bảo lũy! - Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng giao bản đồ thiết kế cho chúng ta! - … Trong phòng hội nghị, vô số trưởng lão không ngừng bàn cãi, bọn hắn cảm thấy sợ hãi với sức chiến đấu khủng bố mà Nhạc Trọng hiển lộ ra. Đặc biệt sự xuất hiện của thiên không bảo lũy làm họ kiêng kỵ không thôi. Thiên không bảo lũy tổng cộng chia thành bảy tấm bản đồ, trong Châu Âu cũng có vài tấm, vì vậy bọn hắn hiểu thật rõ ràng sự khủng bố của thiên không bảo lũy. Một khi thiên không bảo lũy thành công chế tạo, ngày sau hình thức chiến tranh sẽ bị thay đổi cực lớn. Ai Liệt Khắc im lặng nghe các trưởng lão cãi nhau, trong lòng thở dài: - Đạn hạt nhân! Hắn thật sự dám dùng loại vũ khí kia! Nhạc Trọng có được vũ khí hạt nhân thật sự trở thành tồn tại mà toàn bộ các thế lực đều sợ hãi, đặc biệt Nhạc Trọng còn dám thả cả đạn hạt nhân xuống trong quốc thổ của chính mình, vậy thì càng không cần nói tới quốc thổ của người khác. Sau khi Nhạc Trọng dám sử dụng đạn hạt nhân, toàn bộ người của Thiên Đường thần quốc vô cùng kiêng kỵ hắn, rốt cục không còn ai dám phái đại quân đến đòi tiêu diệt hắn. Bởi vì quả bom hạt nhân kia, cả cao tầng Thiên Đường thần quốc đều lâm vào trong tranh luận không ngớt. Nhạc Trọng hoàn toàn không biết chuyện phát sinh tại Châu Âu xa xôi, chỉ điều động quân đội không ngừng tiêu diệt tang thi quân đoàn đã mất đi sự chỉ huy. Hai tháng sau, hai ngàn vạn thi đàn rốt cục đã bị quân đội của Nhạc Trọng hoàn toàn tiêu diệt. Đạn dược của đội ngũ hắn tiêu hao tới chín thành, đồng thời có ba ngàn tội phạm cặn bã doanh chết trận, vài trăm tinh nhuệ binh sĩ tử vong. Sau khi tiêu diệt xong thi đàn khổng lồ, Nhạc Trọng mang binh tiến vào thủ đô. Lúc này gần như toàn bộ thi đàn trong thủ đô đã bị tang thi tiến hóa như Hiên Viên cùng Phong Bá điều động rời đi, Nhạc Trọng thật nhẹ nhàng tiến vào trong trung ương. Thủ đô! Một chiếc xe Jeep dừng trước Tử Cấm Thành, Nhạc Trọng cùng Diêu Diêu từ trên xe bước xuống. Tiểu la lỵ Diêu Diêu thiên phú cực kỳ cường đại, lúc này đã trở thành tiến hóa giả nhanh nhẹn, lực lượng, hoạt lực đặc tính, đã cường hóa tới 60 cấp. Kỷ Thanh Vũ lo lắng Nhạc Trọng bị người ám sát nên phái nàng tới làm hộ vệ cho Nhạc Trọng. Nhạc Trọng nhìn Tử Cấm Thành khí thế rộng rãi hùng vĩ, trong mắt thoáng hiện dị quang: - Nơi này chính là Tử Cấm Thành sao? Nhạc Trọng thu phục thủ đô liền nghe được thanh âm thông báo hắn bước vào Tử Cấm Thành, một khi hắn bước vào nơi này mới xem như chân chính hoàn thành xong nhiệm vụ thu phục thủ đô.