Kình Thôn Thuật... Nghe tên thì có vẻ như ngầu lắm.
Nhưng trên thực tế thì nó chỉ là một loại công pháp giúp cường hóa hệ thống tiêu hóa, tăng cường răng lợi và dạ dày.
Mà hơn nữa, Kình Thôn Thuật cũng không phải là cái gì cũng có thể ăn được đâu nhé. Thứ nó có thể nuốt trôi được dường như chỉ có một loại - đó là linh thú tinh.
Trong nháy mắt khi tiếp xúc với 'Kình Thôn Thuật', Tống Thư Hàng đã hiểu ra. Đây là pháp môn phụ trợ cho 'Cự Kình Thiên' dùng để dung hợp đạo ngụy tiên thiên chân khí kia.
Thông qua việc nuốt linh thú tinh, dung nhập hình dạng ban đầu của đạo tiên thiên chân khí trong cơ thể với ba mươi ba loại chân khí bản nguyên của linh thú, rồi từ đó thôi sinh ra chân khí bản nguyên gần sát với tiên thiên chân khí.
Ngoài "Kình Thôn Thuật" ra thì trong truyền thừa còn có công pháp từ một đến bốn của "Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công" nữa. Tổng cộng có bốn bộ công pháp đủ để cho người ta tu luyện đến cảnh giới 'Tiên Thiên' tứ phẩm.
Cảnh giới Tiên Thiên tứ phẩm cũng vừa hay là cảnh giới mà đạo ngụy tiên thiên chân khí kia có thể phát huy hiệu quả của nó.
...
...
Tống Thư Hàng lại lui ra từ trong không gian huyễn thuật của sợi xích màu vàng kia một lần nữa.
Lúc vừa mới ra khỏi huyễn thuật, hắn đã trông thấy Ngư Kiều Kiều và tiểu hòa thượng đang nhíu mày nhăn mặt nhìn hắn với vẻ âu lo.
Tiểu hòa thượng lập tức đưa cho hắn một cái khăn mặt nóng.
- Cái gì thế? - Tống Thư Hàng nghi hoặc.
Tiểu hòa thượng đáp: - Lau mặt đi, Thư Hàng sư huynh. Vừa nãy đột nhiên ngươi gào to lên, khóc lóc thảm thiết dữ lắm, khóc đến nỗi khiến người khác thấy đứt từng đoạn ruột luôn. Kiều Kiều tỷ tỷ và ta nhìn mà thấy xót hết cả ruột.
Tống Thư Hàng vuốt tay lên mặt mới phát hiện ra cả khuôn mặt mình đang ướt nhẹp - là khi trông thấy hình ảnh tiên cung bị hủy, bởi vì tim đau thắt lại nên bất giác mới đổ lệ như mưa thế này không?
Tống Thư Hàng vội vàng nhận lấy cái khăn mặt mà tiểu hòa thượng đưa cho, lau hết nước mắt ở trên mặt đi... Lại nói, tại sao mình trông thấy tiên cung kia lại không nhịn được mà khóc thế nhỉ?
Cái tiên cung bị hủy diệt kia là tông môn của Tam Thập Tam Thú Thần Tông à? Hay là cung điện của một thế lực nào khác?
Ngư Kiều Kiều hỏi han: - Thư Hàng, lần này có thu hoạch được gì không?
Tống Thư Hàng gật gật đầu với vẻ hài lòng, nói: - À thì có, đã bổ sung xong công pháp mà ta đang tu luyện rồi, hơn nữa còn nắm giữ được một môn công pháp phụ trợ không tồi nữa.
Nói xong, hắn đặt chiếc khăn mặt nóng xuống, sau đó lấy một miếng linh thú tinh của cá mập ra từ trong túi thu nhỏ một tấc của mình.
Đôi mắt nhỏ xíu đáng yêu của Ngư Kiều Kiều chớp chớp: - Công pháp phụ trợ của ngươi có liên quan đến viên linh thú tinh này sao?
Linh thú tinh cũng rất nổi tiếng trong giới tu sĩ, linh lực ẩn chứa trong đó không nằm dưới linh thạch nhưng bởi vì kết cấu của nó khá đặc biệt, nên gần như không cách nào lấy được năng lượng ở trong đó ra cả.
Tống Thư Hàng gật gật đầu nói: - Đúng thế. Tác dụng của công pháp phụ trợ này chính là hấp thu linh thú tinh.
Tiểu hòa thượng và Ngư Kiều Kiều dán chặt mắt vào Tống Thư Hàng, nhìn với vẻ hiếu kỳ, xem xem hắn định xài công pháp để dùng viên linh thú tinh này kiểu gì.
Tống Thư Hàng nắm chặt miếng linh thú tinh loại cá mập này, rất nhanh sau đó, trên mặt hắn đã lộ ra vẻ xoắn xuýt.
Theo như mô tả về "Kình Thôn Thuật" trong truyền thừa, thì sau khi vận chuyển "Kình Thôn Thuật", răng miệng của hắn sẽ biến thành có thể nhai vụn linh thú tinh, dạ dày và hệ thống tiêu hóa của hắn có thể tiêu hóa sạch sẽ cả miếng linh thú tinh này, đồng thời thông qua "Kình Thôn Thuật", còn có thể dẫn dắt năng lượng ở trong linh thú tinh đi vào trong đan điền một cách hoàn mỹ.
Sau đó, linh lực ở trong linh thú tinh sẽ hòa tan vào trong đan điền, gia tăng tu vi của chân khí. Mà đạo sức mạnh bản nguyên linh thú kia sẽ dung nhập vào trong hình thái ban đầu của ‘Ngụy tiên thiên chân khí’.
Sau khi ăn hết ba mươi ba loại linh thú tinh thì đạo hình thái ban đầu của 'Ngụy Tiên Thiên Chân Khí' đó sẽ lột xác, biến thành ‘Ngụy tiên thiên chân khí’ ở trạng thái hoàn chỉnh.
Vậy thì... lại có vấn đề nữa rồi. Ấy chính là phải ăn khối linh thú tinh này kiểu gì bây giờ?
Ăn sống á?
Rắc chút muối? Rưới chút xì dầu vào mà ăn? Hay là phải chấm với đường đây?
- Thư Hàng sư huynh đang làm gì thế? - Tiểu hòa thượng hỏi với vẻ nghi hoặc.
Ngư Kiều Kiều trầm giọng đáp lại: - Đừng nóng vội, nói không chừng là đang vận chuyển công pháp thần kỳ nào đó, để còn hấp thụ năng lượng ở trong linh thú tinh kia kìa!
Tiểu hòa thượng gật gật đầu, trên mặt tràn ngập vẻ mong chờ.
Sau đó, ở trong ánh nhìn trân trối của nó và Ngư Kiều Kiều, Tống Thư Hàng nắm chặt lấy miếng linh thú tinh, lau lau nó vài cái rồi cho vào trong miệng, nhai rôm rốp.
Tiểu Hòa Thượng: -...
Ngư Kiều Kiều: -...
Tống Thư Hàng: -...
Đau quá đau quá, đau muốn chết luôn! Răng như sắp gãy ra tới nơi rồi.
- "Kình Thôn Thuật" này chỉ khiến hàm răng trở nên cứng hơn một chút thôi, nhưng căn bản không thể nào cắn vỡ được viên linh thú tinh này! - Tống Thư Hàng ôm miệng.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra - Hắn mới vừa tiếp thu truyền thừa của "Kình Thôn Thuật" ở trong không gian truyền thừa mà thôi, với môn kỳ công này thì hắn tối đa cũng mới chỉ ở bước nhập môn.
Muốn trực tiếp ăn 'linh thú tinh' thì vẫn còn hơi sớm.
Nhất định phải tu luyện môn "Kình Thôn Thuật" này nhiều một chút, chí ít cũng phải luyện đến cảnh giới tiểu thành thì mới có thể ăn linh thú tinh này được nhỉ?
Thế nhưng... tu luyện môn kỳ công này cũng không dễ chút nào.
Lúc tu luyện vẫn phải luôn mồm nhai linh thú tinh.
Mỗi ngày đều phải nghiến răng nghiến lợi nhai linh thú tinh, nếu bị mấy vị tiền bối không rõ thực hư chuyện này trông thấy thì nói không chừng sẽ tưởng rằng Tống Thư Hàng phát điên rồi cũng nên.
- Xem ra, chỉ có thể chơi chiêu mà thôi.- Con ngươi Tống Thư Hàng khẽ động: - Đi thôi. Chúng ta đi tìm Diệt Phượng tiền bối!
Ngư Kiều Kiều và tiểu hòa thượng cùng trừng mắt lên nhìn, vẻ mặt đều ngơ ngác.
**
Diệt Phượng công tử đã kết thúc đả tọa tu luyện, mở to mắt ra.
- Một ngày mới lại bắt đầu.- Hắn vươn vai một cái.
Mỗi ngày được quyết định nhờ buổi sáng, hắn thích nhất là sáng sớm tươi đẹp thế này đây.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
- Vào đi.- Diệt Phượng công tử nói.
Cửa phòng bị mở ra. Tống Thư Hàng, tiểu hòa thượng và Ngư Kiều Kiều vội vàng xông thẳng vào trong phòng.
Diệt Phượng công tử nhìn cả ba người với vẻ nghi hoặc: - Tìm ta có chuyện gì à?
Tống Thư Hàng đáp lại ngay lập tức: - Diệt Phượng tiền bối, ngươi lại thi triển hoán đổi cơ thể với ta một lần nữa có được không?
Diệt Phượng công tử mở to hai mắt ra nhìn: - Để làm gì chứ!
- Ta muốn mượn CPU của tiền bối ngài dùng một chút, giúp ta chạy thử một chương trình ấy mà.- Tống Thư Hàng đáp lời.
Diệt Phượng công tử: - Nói tiếng người đi!
- Mượn cơ thể của tiền bối ngài để luyện một loại công pháp, loại công pháp này rất hữu dụng với ta.- Tống Thư Hàng thành thật trả lời.
Khóe miệng Diệt Phượng công tử giật giật.
...
...
Nhưng đến cuối cùng, Diệt Phượng công tử vẫn thi triển năng lực thiên phú 'hoán đổi thân thể' kia: - Lần cuối cùng đấy nhá. Đừng có suốt ngày muốn chiếm tiện nghi của ta như thế nữa.
- Diệt Phượng tiền bối ngài quả là yêu quái tuyệt nhất thế gian.- Tống Thư Hàng rất đỗi cảm kích: - Có điều, lần sau ta có thể trả phí cho tiền bối để mượn cơ thể ngài dùng được không?
Diệt Phượng công tử: - Phắn qua chỗ khác chơi!
Xem ra không còn hy vọng gì nữa rồi. Thật là đáng tiếc quá đi mất.
- Mà ta phải nói rõ với ngươi trước đây nhé, lần này chúng ta tính là giao dịch công bằng. Đối với ta mà nói, quá trình tráo đổi ý thức này cũng là một kiểu tu luyện đấy.- Diệt Phượng công tử nói.
Trong lúc nói chuyện, hắn tháo mắt kính xuống, đồng tử yêu dị nhắm thẳng vào mắt Tống Thư Hàng, chỉ trong một khắc ý thức của hai người đã chuyển đổi cho nhau.
Cái cảm giác chậm nhịp ba giây quen thuộc này lại đến rồi!
Thời gian không có nhiều.
Tống Thư Hàng vội vàng mượn cơ thể của Diệt Phượng công tử bắt đầu tu luyện "Kình Thôn Thuật"
Cũng giống như lần trước khi luyện "Nghịch Lân Đao Pháp", sau khi Tống Thư Hàng tu luyện "Kình Thôn Thuật" bốn lần, chỉ cảm thấy trong đầu đột nhiên sinh ra hàng trăm linh cảm, hơn bảy mươi phần trăm là loại như pháp thuật "thôn phệ", kiến thức cơ bản của pháp thuật cường hóa răng lợi - Xem ra Diệt Phượng công tử rất biết tìm tòi học hỏi về việc 'làm sao tu luyện một hàm răng khỏe', là lĩnh ngộ ra được từ mấy cuộc đại chiến với Đậu Đậu trước khi hóa hình à?
"Kình Thôn Thuật" chỉ là một công pháp phụ trợ có cấp bậc nhị phẩm, với tu vi của đại yêu ngũ phẩm như Diệt Phượng tiền bối đây thì tu luyện cái này dễ như ăn gỏi vậy.
...
...
Mà ở một bên, ý thức của Diệt Phượng công tử đang thâm nhập vào trong cơ thể của Tống Thư Hàng.
Năng lực thiên phú này của hắn có thể để ý thức của mình cưỡng chế xâm nhập vào người khác, giống như xưa kia hắn khống chế cơ thể của Đậu Đậu, kêu lên 'Hoàng Sơn đại nhân là trung khuyển của ta’ vậy.
Hoặc là trực tiếp kéo 'ý thức' của người khác vào trong cơ thể mình, giống như trước kia hắn kéo ý thức của Tống Thư Hàng vào, khống chế cơ thể của mình.
Hoặc là như bây giờ, hai bên hoán đổi ý thức cho nhau.
Lúc Tống Thư Hàng mượn cơ thể của Diệt Phượng công tử để tu luyện "Kình Thôn Thuật" và "Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công", thì Diệt Phượng công tử cũng mượn cơ thể của Tống Thư Hàng để tu luyện thiên phú 'hoán đổi ý thức' này của hắn.
Dưới điều kiện hai bên đều đồng ý hoán đổi, có thể khiến cho việc tôi luyện được năng lực thiên phú của mình Diệt Phượng công tử làm chơi mà ăn thật.
Chỉ có điều, nói là 'giao dịch công bằng', nhưng trên thực tế là Diệt Phượng công tử thấy nể mặt của Đậu Đậu nên mới cho Tống Thư Hàng được lợi một lần cuối cùng.
Thực cho là ai cũng có thể xài ké cái CPU ngon lành cành đào của hắn à?
**
Sau khi Diệt Phượng công tử giải trừ thiên phú 'hoán đổi ý thức' của mình đi, "Kình Thôn Thuật" của Tống Thư Hàng cũng đã tu luyện đến cảnh giới đại thành luôn rồi.
Hắn lại lấy viên linh thú tinh của cá mập kia ra một lần nữa, lau lau.
Sau đó, Thư Hàng lại cất tiếng hỏi: - Có ai có sốt cà chua không?
- Chỗ ta có đây.- Tiểu hòa thượng đưa một phần xốt cà chua đo đỏ, còn có hai cái bánh bao trắng: - Ta vừa mới đả tọa xong, còn chưa kịp ăn bữa sáng nữa.
Tống Thư Hàng: - Cảm ơn Tiểu Quả Quả.
Sau đó, hắn rưới xốt cà chua lên trên linh thú tinh.
Lại vận chuyển "Kình Thôn Thuật" một lần nữa.
Lần này, sau khi vận chuyển Kình Thôn Thuật xong, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy răng mình trở nên cứng rắn như thần binh... Bây giờ mà hắn đi biểu diễn ' dùng răng cắn đao thép' thì bảo đảm không có vấn đề gì.
Về sau, nếu mà không làm ăn được gì thì hắn có thể ra đường diễn xiếc hay ảo thuật để kiếm cơm.
Miệng hắn nhai rôm rốp.
Miếng linh thú tinh rắn đanh cứ như thế bị hắn cắn vỡ ra.
Nhai rồi lại nhai...
Nuốt xuống đánh 'ực' một cái.
- Mùi vị hơi kỳ kỳ, còn có mùi cá nữa.- Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Tiểu hòa thượng: - Ăn được thật rồi kìa.
Ngư Kiều Kiều: - Trông có vẻ lợi hại thật đấy.
Diệt Phượng công tử: - Cái thứ này ăn vào có tiêu hóa được không đấy? Ý ta muốn nói... Nếu như không tiêu hóa được linh thú tinh đã bị nghiền vụn thì liệu có bị tiêu chảy không?
Tống Thư Hàng chỉ biết câm nín một lúc rồi lại nói: - Diệt Phượng tiền bối à, lúc ăn cơm có thể đừng nói mấy chuyện gớm như thế được không?
Diệt Phượng công tử: -...
Trong lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng nhai đi nhai lại miếng linh thú tinh rồi nuốt xuống.
Miếng linh thú tinh của cá mập này là do linh thú giống cá mập tam phẩm ngưng tụ lại mà thành, tương đương với linh lực của một miếng 'linh thạch tam phẩm'.
Đối với Tống Thư Hàng mà nói, linh lực hàm chứa trong miếng linh thú tinh này hơi cao một chút. Trong đan điền truyền đến một cảm giác bị căng cứng như sắp vỡ tung.
Cũng may đan điền của hắn đã trải qua 'Súc Khí Khóach Chân Pháp' của Bạch Tôn Giả, cho nên dung lượng của đan điền to gấp mấy lần của tu sĩ nhị phẩm bình thường.
Tống Thư Hàng không dám khinh suất, vội vàng đả tọa ngay tại chỗ, nhắm mắt lại, bắt đầu vận hành "Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công" không ngừng, dẫn dắt lượng linh lực khổng lồ kia rót vào đan điền.
Lại dẫn dắt đạo chân khí bản nguyên của cá mập trong linh thú tinh rót vào vào trong hình thái ban đầu của tiên thiên chân khí.