“A a… A..sẽ… hỏng mất … A.. Lão công… Không cần….”
Lục Tử Hiên nắm eo Tô Dạ hướng lên trên xỏ xuyên qua, còn một bên lấy tay đụng đến chỗ hai người giao hợp, chậm rãi ma sát huyệt khẩu, cảm thụ mình mỗi lần rút ra bên trong mị thịt đều cuốn lấy chính mình côn th*t. Tô Dạ cũng bị y sờ ngứa, cảm thấy chỗ hai người kết hợp càng thêm khó chịu.
“Ân… Lão công… Không cần như vậy…. A…”
“Mới sờ em liền phát tao.” Lục Tử Hiên cười kéo đầu Tô Dạ, hôn lên môi.
“Ân… Ngô… Ân a…” Miệng bị ngăn chặn, phía dưới bị đại lực thao, tiếng Tô Dạ rên rỉ theo xoang mũi tràn ra, giống như một con mèo con. Lục Tử Hiên yêu thương, tách ra còn tinh tế liếm thần cánh hoa.(thần cánh hoa: môi như cánh hoa)
“A cáp… A…” Tô Dạ ôm cổ Lục Tử Hiên, tựa đầu chôn ở cổ y, hấp thu hương vị trên người ca ca. Hắn cuối cùng, có thể đối nam nhân này làm động tác thân mật như thế……
Lục Tử Hiên thấy Tô Dạ đối với mình vô cùng thân thiết trong lòng vui mừng nguy rồi, Tô Dạ rên rỉ tại bên tai, nhiệt khí còn phun tại lỗ tai kích phát nam nhân thú tính, Lục Tử Hiên đều thiếu chút nữa hoài nghi Tô Dạ có phải cố ý hay không. Bài khai mông hắn liền đem chính mình dâng trào đi vào càng sâu.
“A… A cáp… Đừng… Lão công… Thật sâu…”
“Lão công muốn vào sâu như vậy, giết chết em tao hóa.”
“A… Thật sự hội.. Bị giết chết… Ân a….”
Lục Tử Hiên rất nhanh trừu cắm, tay như trước dọc theo chỗ kết hợp vuốt ve, đột nhiên,y chậm lại, đem hai ngón tay dọc theo hai người kết hợp chậm rãi đi vào.
Vốn Lục Tử Hiên ở bên trong đã muốn đem Tô Dạ cúc huyệt căng ra, hiện tại nơi nào còn có thể chen vào cái khác, cố tình nam nhân còn muốn cho tay vào.
“A… Ca ca… Không cần… Sẽ liệt … A cáp…”
Nam nhân ngón tay dám chen vào chỗ cho một căn cự bổng, còn ý xấu nhếch nhếch, gãi mạnh nội bích.
“A cáp…. sẽ hỏng … Lão công… Dừng lại… A…” Tô Dạ ngửa đầu, nước mắt chảy xuống dưới. Thật sự là rất kích thích …
“Em rõ ràng thực thích nha.” Lục Tử Hiên nói xong, cầm dương v*t Tô Dạ đã làm ướt hạ phúc mình.“Nơi này luôn luôn chảy d*m thủy, còn đem nơi này của anh làm ướt đâu.”
“A… A cáp… Đừng… Hảo trướng… sẽ nứt vỡ …”
Lục Tử Hiên tay đi theo dương v*t trừu sáp.“Mới hai ngón tay mà thôi sẽ không phá.” Rồi Lục Tử Hiên dùng sức cắm ở Tô Dạ điểm mẫn cảm.
“Nhưng là… A cáp!… Ân.. A..” Tô Dạ đã muốn toàn thân xụi lơ ngã vào trên người Lục Tử Hiên mặc y muốn làm gì thì làm, hai tay vẫn là ôm vào cổ y, một bên hô từ bỏ một bên đúng đưa eo đón ý nói hùa nam nhân mỗi lần va chạm.
“Tiểu Dạ,anh rất nhớ em, rất nhớ em.” Lục Tử Hiên hơi hơi nghiêng đầu, tại bên tai Tô Dạ nói.
“A cáp… Hảo thâm… A… Ca ca…”
“Tiểu Dạ,em có nhớ anh không?”
“Có… A cáp… Có…. A…”
“Nhớ cái gì nha?Có nhớ thịt heo bổng của anh, có hay không nhớ nó tự an ủi.”
“A… Có nhớ…. Rất muốn… Nhưng là không có tự an ủi… Ân a…”
“Vi cái gì không tự an ủi?”
“A… Bởi vi không phải ca ca … A cáp…”
Nghe thấy Tô Dạ trả lời, Lục Tử Hiên trong lòng có một loại hạnh phúc, rút ra ngón tay bên trong, toàn tâm thao.
“Tiểu Dạ, chúng ta sinh hài tử đi.”
“A… Đừng… Ca ca… Rất dùng sức … A cáp…” Nam nhân đột nhiên phát ngoan làm chính mình,khiến Tô Dạ trong lúc nhất thời còn không có chuẩn bị sẵn sàng,ngay cả đón ý nói hùa động tác đều theo không kịp, chỉ là ghé vào trên thân nam nhân mặc y đong đưa thao mình.
“Anh nhất định sẽ làm em hoài lần nữa, Tiểu Dạ.”
“A cáp…Anh đừng.. Ân… A a.. Sẽ đem tử cung nát … A…”
“Liền tính làm hỏng cũng muốn để Tiểu Dạ sinh hài tử cho anh.” Nam nhân quyết tâm không ngừng làm mình ở chỗ sâu trong, tìm được kỹ xảo còn cố ý dùng quy đầu trạc tử cung,so với trạc tuyến tiền liệt còn muốn kích thích rất nhiều.
“Chúng ta là… Thân huynh đệ… A… Sinh bảo bảo.. Sẽ có vấn đề… … A.. nhẹ…” Tuy rằng Tô Hân là một cái ngoài ý muốn.
“Không quan hệ, chỉ cần là cùng Tiểu Dạ, anh sẽ thích bé, đau bé.”
Nghe thấy Lục Tử Hiên trả lời, Tô Dạ ánh mắt có chút sáp, hắn nhớ rõ mình sinh ra Tô Hân cũng là muốn như thế, mặc kệ hài tử như thế nào đều là kết tinh cùng người mình thích, hắn nhất định phải hảo hảo thương bé, hảo hảo chiếu cố bé.
“A cáp… Ca ca.. Không phải.. Không thích hài tử sao.. Ân.. A…”
“Phải không?” Người nào đó hiển nhiên quên mình từng tuổi trẻ khí thịnh lời nói.
“Anh nói … Hài tử… A.. Thực ồn…” Tô Dạ vẫn đều nhớ rõ lúc ấy nghe được Lục Tử Hiên trả lời thật thương tâm, cho nên hiện tại cùng Lục Tử Hiên nháo điểm cũng không có chỉ trích nặng.
Lục Tử Hiên giống như nhớ tới đến mình tựa hồ nói qua như thế nhưng là hắn thật là cảm thấy hài tử thực phiền thực ồn nha, bất quá nếu cùng Tô Dạ bảo bảo nhất định sẽ phi thường khả ái, phi thường được mọi người yêu. Không biết sao Lục Tử Hiên đột nhiên nhớ tới Tô Hân cái kia tiểu gia khỏa.
“Mặc kệ, dù sao anh chỉ muốn cùng Tiểu Dạ sinh bảo bảo.”
“Ân a.. Ca ca thật sự sẽ thích sao… A…”
“Đương nhiên. Tiểu Dạ, hiện tại muốn chuyên tâm chúng ta chế tạo bảo bảo nga.” Lục Tử Hiên gợi lên một tà ác cười, dùng sức hướng lên trên.