--- Lớp 10a2 ---
" Oai oai oáp... "- Băng ngáp ngắn ngáp dài
" mày làm gì mà ngáp như chưa từng được ngáp vậy? "- T.Thanh ngồi kế khó chịu hỏi
" chứ cái tiết học gì chán phèo như cây bèo vậy đó "- T.băng lười nhác trả lời
" chỉ được cái ăn cái ngủ là hay "-Thanh
Băng nghe xong " RẦM " đập bàn " nhẹ " nhẹ " thôi. Quát " nhỏ " nhỏ " thôi
" Ê nhỏ, mới nói gì đó, nói lại chế nghe cưng "- Băng đanh đá hỏi
2 đứa đang đấu võ mồm, đột nhiên có 1 tiếng " dịu dàng " thôi truyền tới
" T.Băng EM LÀM GÌ ĐẤY. ĐỨNG LÊN CHO TÔI "-cô
Băng nhìn thanh xong đứng lên
" cô kêu em ạ!? "- Băng
" đúng vậy. Em hãy dịch bài thơ này ra cho tôi "- cô
Băng là đứa dốt thơ. Quay qua kím đồng minh mà đồng minh bận hết ời. Nên liều 1 phen dịch đại.
" một mai anh đi theo người khác. Em chẳng buồn cũng không khóc đâu anh. Lòng ngậm ngùi cầm chai axit. Tự hỏi rằng 3 lít đủ không anh? "
Giọng thơ đầy chất xúc tác khiến cô nghe xong muốn xúc tác mà đá bay nhỏ ra ngoài.
" em học như vậy à?... "- cô lại tiếp tục bài ca " em như vậy à ". Băng đứng như trời trồng. Mắt nhìn đồng hồ, tai đang thăm dò và miệng bận đếm ngược
" 5 4 3 2 1... year... cún cùi thoạt cũng thì ( cuối cùng thì cũng thoát) haha ta đã đợi giây phút này lâu lắm rồi "- Băng vừa nghe chuông kêu thì xúc động mà dẫn tăng động, hết tiết nên cô giáo không trách phạt nhỏ nữa. Vậy là ra chơi, cả bọn đang chuẩn bị xuống căn tin lấp chỗ trống trong bao tử.
--- căn tin ---
Dưới đây khá ồn ào, 4 nàng đi cùng với Bảo Trang mà Minh Luân ( lớp phó) đi kím một cái bàn trống
" a a thấy rồi ta xí trước "- Băng
" a ta cũng thấy vậy. Chỗ này là của ta "- Ai Vũ cũng không kém
" không ta có mắt ta thấy trước nó là của ta "- Băng giở giọng lí sự cùn
" vậy ý của ngươi là bọn này không có mắt à? "- Thanh nhập bọn
Vậy là 3 cái mồm góp thêm phần nhộn nhịp, T.Di chỉ nhìn rồi lại chỗ ngồi với B.Trang
" các bạn ăn gì, mình lấy cho "-M.Luân
" ừm.. lấy cho mình chai nước ngọt được rồi, cảm ơn nhé "-B.Trang cười làm bạn Luân của chúng ta đỏ mặt luôn rồi, quay sang T.Di
" nước suối được rồi. Cảm ơn "- T.Di nói xong định quay qua tìm 3 nhỏ kia nhưng 3 đứa đi bu mua các thứ rồi ôm 1 đống lại bàn. Ây quả thật nội công thâm hậu mà, đông như thế mà mua được cũng hay. ( Ái Vũ: quá khen quá khen, tỷ dùng mỹ nhân kế đấy cưng ; t/g: oa giỏi thật, nếu mỹ nhân kế không thành công tỷ sẽ dùng chiêu gì? ; Ái Vũ: bạo lực kế! ; t/g: bái phục)
" Nè Di Di mày ăn gì đi. Sáng giờ mày chưa ăn gì mà? "- Ái Vũ nhắc nhở
" Ừ... "- T.Di
" À Băng này, bài thơ bài thơ lúc nãy bà nhặc được từ đâu vậy? "- Trang hỏi 1 cách rất đểu làm cả đám cười nhìn Băng. Mọi người nói chuyện trên trời dưới đất cho tới khi...
" hừ, một đám chẳng ra gì "- một giọng nói khinh bỉ vang lên. Vì giọng nói hơi lớn nên gây sự chú ý cho mọi người rất nhiều, 1 sự im ắng bất bình thường trong đây. Cả đám vẫn vô tư nói chuyện và không thèm để ý đến nhân vật này khiến người ta tức đỏ mũi
Nhân vật mới này tên: Hinh Thẩm Yên. Con gái hiệu phó trường Thiên Vương này- thích chiến tranh, giành giật. 2 con nhỏ đi kế cô là 2 con nhỏ có tính cách y nhau là Thu Hạ và Doanh Doanh.
Không biết cố ý hay cố tình mà cả bọn chọn bàn gần đám T.Di để kiếm chuyện. Lúc cả đám vừa ngồi xuống thì căn tin bỗng òa lên bởi sự xuất hiện của đám tứ đại hotboy gì đó... Cả đám của bọn hắn đi ngang qua bàn đám T.Di ngồi, thì chỉ nhìn, T.Di thấy được ánh nhìn đó ( T.Di: ta ghét ánh nhìn đó t/g à... ")