Soạt.
Giới Thanh Minh chưa kịp chuẩn bị đã bị một quyền của Sở Phong đánh bay về phía sau mấy chục thước, lúc này y mới có phản ứng, vội vàng xoay người rồi dùng chân trụ trên mặt đất, dù như vậy vẫn không thể cản nổi một quyền kia của Sở Phong, đến khi lùi về sau mười mấy mét y mới có thể đứng vững.
“Sao lại như vậy, hắn có thể đánh mình nhưng vẫn không bị thương?” Tròng mắt Giới Thanh Minh không nhịn được mà run run, chứa đầy nỗi khiếp sợ.
Từ lúc sở hữu giáp gai đến nay, đây là lần đầu tiên y bị người khác đánh bay, cho dù năm đó tu vi của y mới chỉ là Huyền Võ cảnh, lúc đánh nhau với các cao thủ Thiên Võ cảnh cũng chưa từng bị rơi vào tình huống thế này. Hơn nữa, nắm đấm của Sở Phong lại trực tiếp chạm vào người y, chạm trực tiếp vào giáp gai, vậy mà hắn vẫn không mất một cọng lông hay sợi tóc nào, điều này nằm ngoài dự kiến của Giới Thanh Minh.
“Lợi hại quá, luồng khí bao quanh Sở Phong chính là một loại giáp khó có thể thấy, hoàn toàn khác giáp gai của Giới Thanh Minh, tuy không có tác dụng phản công nhưng lại có cảm giác không gì có thể phá vỡ được tầng giáp kia.”
“Rốt cuộc đó là cái gì, chính là thứ đã giúp Sở Phong phá vỡ giáp gai của Giới Thanh Minh sao? Lẽ nào Sở Phong cũng có kỳ binh?” Thân là Lam bào Giới linh sư, Từ Trọng Vũ dùng hết sức quan sát sự thay đổi của Sở Phong, sau khi phát hiện luồng khói bao quanh Sở Phong chính là Huyền Võ Thuẫn Giáp thuật, y chợt giật mình.
“Không phải, chiêu thức này khác với lần trước, lần trước Sở Phong thi triển chính là một loại võ kỹ rất lợi hại, hầu như không gì có thể cản được sức công phá của chiêu thức đó. Lần này ngược lại, hắn sử dụng một chiêu thức khác nhưng vẫn mạnh như vậy tiêu diệt giáp phòng ngự của đối phương, lại mượn sức phòng ngự của chiêu thức phản công Giới Thanh Minh, phải nói những chiêu thức của Sở Phong, trước nay ta chưa từng thấy.”
Cố Bác cũng rất kinh ngạc, y cảm thấy mình vẫn chưa hiểu hết con người Sở Phong, những chiêu thức Sở Phong dùng quả thực rất nhiều cũng rất mạnh, y cảm thấy mình thật sự kém xa Sở Phong.
“Không, đó không phải võ kỹ, cũng không phải kỳ binh.” Đột nhiên, Từ Trọng Vũ và Cố Bác nghe thấy âm thanh phát ra từ một lão đạo.
Quay đầu lại thì thấy có một lão đạo mặc y phục Lam bào giới linh sư đang đứng sau họ, chính là một trong những vị trưởng lão của Giới Linh công hội.
“Công Tôn trưởng lão, ngài nói chiêu thức và Sở Phong thi triển không phải võ kỹ cũng chẳng phải kỳ binh, vậy xin hỏi rốt cuộc là gì?” Từ Trọng Vũ và Cố Bác tiến lại gần, hạ thấp giọng, sợ người khác nghe được cuộc trò chuyện giữa họ.
“Là bí kỹ.”
“Bí kỹ?!”
“Đúng thế, bí kỹ là một loại chiêu thức rất lợi hại cũng rất đặc biệt, uy lực vô biên, còn lợi hại hơn chín cấp của võ kỹ, có thể nói chính là thiên hạ tuyệt kỹ. Loại võ công như vậy ở Cửu Châu đại lục, ta chỉ từng gặp qua duy nhất tại Thanh châu, nghìn năm trước Thanh Long đạo nhân tung hoành khắp đại lục từng sở hữu một loại bí kỹ cực kì cao minh. Cũng chính vì vậy, những tiền bối Giới Linh công hội chúng ta đã từng bí mật lẻn đến Thanh Long để tìm nơi khởi nguồn bí kỹ, nhưng chỉ tốn công vô ích mà thôi. Cuối cùng, các vị tiền bối đã đưa ra một kết luận.”
“Kết luận gì?”
“Theo như truyền thuyết, không có cách nào tu luyện được Bí kỹ, chỉ có thể truyền thừa, nhưng loại truyền thừa này không phải do người quyết định, mà là do Bí kỹ chọn lựa người thích hợp. Cho nên có thể nói Sở Phong quả thật rất lợi hại, có thể được bí kỹ lựa chọn, người này, công hội chúng ta phải bảo vệ thật kỹ, lôi kéo hắn, phải khiến hắn cắm rễ tại công hội chúng ta mới được. Bởi vì từ xưa đến nay, phàm là kẻ được bí kỹ lựa chọn đều trở thành cao thủ, giống như Thanh Long đạo nhân khi xưa khiến cho Khương thị hoàng triều cực kỳ đau đầu nhưng vẫn không thể làm gì.” Công Tôn trưởng lão lạnh nhạt nói.
“Lợi hại như vậy sao?” Nghe được những lời từ Công Tôn trưởng lão, bất luận là Từ Trọng Vũ hay Cố Bác đều một lần nữa nhìn về phía Sở Phong, chỉ thấy mắt hắn ngày càng loé sáng, cuối cùng bọn họ cũng đã biết được Sở Phong mạnh đến cỡ nào.
“Bạo Phong Quyền.”
“Toàn Phong Thối.”
Rầm rầm rầm.
Trong lúc ba người Từ Trọng Vũ nói chuyện, Sở Phong và Giới Thanh Minh lại bắt đầu cuộc chiến mới, Giới Thanh Minh cũng không che giấu nữa mà bắt đầu quang minh chính đại dùng các chiêu thức đối phó với Sở Phong.
Nhưng cho dù y thi triển chiêu thức nào, võ kỹ bậc một, võ kỹ bậc hai, võ kỹ bậc ba, thậm chí lên đến bậc sáu cũng không thể làm gì được Sở Phong, cũng không thể phá vỡ Huyền Võ Thuẫn Giáp thuật của hắn.
Sở Phong càng đánh càng hăng, hắn không sử dụng bất kì một chiêu thức Võ kỹ nào, chỉ sử dụng mỗi Huyền Võ Thuẫn Giáp thuật để bảo vệ, sau đó chỉ dùng quyền cước không ngừng đánh về phía Giới Thanh Minh.
“Trời ạ, không ngờ Sở Phong lại mạnh như vậy, chỉ sử dụng mỗi quyền cước mà cũng có thể cản được công kích khủng khiếp của Giới Thanh Minh, hắn có phải là người hay không?”
“Lợi hại, quả thực rất lợi hại, đây là lần đầu tiên ta thấy một tiểu bối lợi hại như vậy, nhưng sao hắn lại đến từ nơi hoang vắng như Thanh châu, một nơi như thế có thể bồi dưỡng nhân tài sao?”
Thời gian trước, Thanh châu xuất hiện một Trương Thiên Dực cũng đủ đáng sợ rồi, không ngờ lại xuất hiện thêm tên Sở Phong càng đáng sợ hơn, hắn chẳng phải cũng xuất thân từ Thanh châu sao, vùng đất chim không thèm ị kia lại xuất hiện một nhân tài khiến cả đại lục thất kinh rồi à?”
Nếu như nói, trước khi Sở Phong và Giới Thanh Minh giao đấu phần lớn sẽ cảm thấy Giới Thanh Minh nắm chắc phần thắng rồi, thậm chí bọn họ còn cho rằng Giới Thanh Minh thắng là một điều hiển nhiên. Nhưng hiện tại, phần lớn lại bị những màn so chiêu của Sở Phong khuất phục, rất nhiều người đã công nhận Sở Phong rất có năng lực, họ đều cảm thấy sau này Sở Phong chắc chắn sẽ vang danh đại lục, vực dậy Thanh châu, chỉ cần hắn ngày càng trưởng thành thì càng không thể xem thường.
“Làm sao có thể như vậy, hắn là người thật sao, có thể ngăn cản võ kỹ bậc sáu của ta.”
Sau một hồi mãnh liệt tấn công, sắc mặt Giới Thanh Minh đã trở nên trắng bệch, mồ hôi ròng ròng, từ lúc sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên y gặp đối thủ mạnh như vậy.
Y sắp bị Sở Phong bức đến không còn đường lui, đến Võ kỹ cao cấp nhất của bản thân cũng không thể làm gì được đối phương, y thật không biết phải làm sao mới có thể đánh bại được Sở Phong, chẳng lẽ phải thật sự dùng đến kỳ binh, nhưng nếu kỳ binh cũng không làm gì được Sở Phong thì chẳng phải y sẽ thua một cách triệt để hay sao, hơn nữa y còn giáp tiếp tạo uy danh cho Sở Phong.
Đúng lúc này soạt một tiếng, Sở Phong đã như quỷ mị đứng trước mặt y cười lạnh, nói: “Nên kết thúc rồi.”
Vừa dứt lời, Sở Phong liền trực tiếp ra tay, nắm đấm được bao bọc bởi Huyền Võ Thuẫn Giáp thuật đánh về phía lồng ngực của Giới Thanh Minh.
“Nguy rồi!”
Nghe được những lời đó, Giới Thanh Minh biến sắc, nội tâm khẽ run rẩy, sau lưng phát lạnh, toàn thân chảy mồ hôi, y cảm nhận được sự uy hiếp trước nay chưa từng có được phát ra từ trên người Sở Phong, dường như thiếu niên nhỏ tuổi này có thể dựa vào một quyền đánh bại y.