"Để cho chúng ta tiếp xúc với trăm vị mỹ nữ, dùng thực lực của bản thân chinh phục mỹ nữ, ôm mỹ nhân về sao? Nếu bàn về độ anh tuấn, người ở đây ai có thể qua được bốn huynh đệ chúng ta chứ?" Đường Nhất Tu tràn đầy tự tin.
"Ba vị huynh đệ, chín vị mỹ nữ kia các ngươi cứ tùy tiện chọn lựa, ta chỉ cần một mình Tử Linh cô nương là được." Tống Thanh Phong nói ra.
"Tống Thanh Phong, ngươi thật không biết xấu hổ, ngươi cũng không hỏi xem thử, bây giờ bốn huynh đệ chúng ta ai còn nhớ nhung đến chín vị mỹ nữ kia chứ? Hiện tại người trong lòng còn chẳng phải là Tử Linh cô nương hay sao? Huống hồ, so với Tử Linh cô nương, chín nha đầu kia còn coi là mỹ nữ à?" Bạch Vân Phi cười lạnh mà nói.
"Sao nào? Nghe ý tứ này, Vân Phi là muốn cạnh tranh với Tống Thanh Phong ta một chút ấy nhỉ?" Tống Thanh Phong mặt mày tối sầm, vậy mà trở mặt.
"Này, ầm ĩ cái gì, mọi người cạnh tranh công bằng là được." Lưu Tiêu Dao lên tiếng.
"Hừ, cạnh tranh thì cạnh tranh, ai sợ ai?" Ba người còn lại đều hừ lạnh một tiếng.
Bốn người này nói chuyện với nhau đều là dùng truyền âm cho nên những người khác cũng không chú ý bọn họ bàn luận cái gì. Mà ở sau khi tuyên bố xong phương thức kết duyên của đại hội thông gia, trang chủ Tần Lôi lại tuyên bố một lần nữa:
"Về phần địa điểm lần rèn luyện đặc biệt này, chính là ngay ở núi Vạn Yêu."
Lời này vừa nói ra lập tức dấy lên một trận xao động, rất nhiều người không rõ chân tướng đều giật mình, núi Vạn Yêu là chỗ nào chứ? Đó thế nhưng là cấm địa!
Chẳng phải Chí Tôn sơn trang vẫn luôn công khai tuyên bố lệnh cấm chỉ, không cho bất cứ kẻ nào bước vào núi Vạn Yêu sao? Tại sao hôm nay họ lại muốn chủ động tiến vào núi Vạn Yêu?
Đối với sự khó hiểu của người ngoài, những kẻ sớm nhận được tình báo thì khóe miệnh nhếch lên một nụ cười chờ mong, bởi vì trò hay rốt cuộc cũng đã bắt đầu rồi.
"Mọi người đừng kinh ngạc, nếu đã là rèn luyện đặc biệt thì luôn sẽ có chỗ đặc thù. Tần Lôi ta tìm hôn phu cho một trăm vị cô nương của Chí Tôn sơn trang ta, tất nhiên yêu cầu phải khắc khe một chút."
"Tuy rằng thiên phú tu võ là ắt không thể thể thiếu, nhưng tinh thần can đảm càng là cần thiết. Về phần thứ như lòng can đảm, chỉ khi ở thời điểm gặp nguy hiểm chân chính mới có thể biểu hiện ra."
"Mà núi Vạn Yêu chính là nơi tốt nhất để khảo nghiệm lòng can đảm của một người. Đương nhiên, bước vào núi Vạn Yêu chắc chắn sẽ có nguy hiểm, thậm chí phải bỏ mạng bên trong đó, cho nên Tần Lôi ta cũng không làm khó mọi người. Nếu như vị nào cảm thấy mình không cách nào tự vệ được trong núi Vạn Yêu thì có thể chọn rời khỏi ngay bây giờ, Tần Lôi ta tuyệt đối không ngăn cản."
Lúc này đám người càng thêm rối loạn nghiêm trọng, mọi người đều đang bàn tán xôn xao, xì xào nói chuyện, nhưng mãi đến nửa canh giờ trôi qua lại không ai lựa chọn rời khỏi. Nguyên nhân rất đơn giản, đến lúc này rồi, ai lại bằng lòng dễ dàng từ bỏ như thế?
Huống hồ chi, lúc này rời khỏi chính là nói cho mọi người mình không làm được, không chỉ không lấy được nữ tử của mình mà còn bôi nhọ thế lực phía sau, sau này trở lại trong thế lực cũng khó mà ngẩng cao đầu.
Cho nên hiển nhiên là không ai chọn từ bỏ, mà thấy tình huống như vậy, Tần Lôi mỉm cười đắc ý, tất cả đều nằm trong khống chế của ông ta, cục diện trước mắt đúng như ông ta dự đoán.
"Xem ra Tần Lôi ta không nhìn lầm người, những người trẻ tuổi đang ngồi đây đều là người nổi bật nhất Cửu Châu đại lục ta. Đây không chỉ là trên phương diện thiên phú tu luyện mà về phần can đảm cũng là như vậy."
"Nếu đã như thế, ta liền tuyên bố chi tiết cụ thể lần rèn luyện này cùng với tình hình của núi Vạn Yêu. Núi Vạn Yêu chính là nơi yêu thú thống trị, yêu thú trong đó nhiều không đếm xuể, mỗi con đều có tu vi mạnh mẽ, không thể kinh thường.”
“Núi Vạn Yêu được chia làm năm khu vực, năm khu vực phân ra nắm trong tay của năm vị yêu vương. Năm vị yêu vương này chẳng những có thực lực rất mạnh mẽ, mà giữa chúng còn không có mối bất hòa nào, trái lại là quan hệ cực kì tốt. Đây cũng có nghĩa là năm yêu vương này là một đoàn thể, yêu thú bên trong cả ngọn núi Vạn Yêu là đoàn kết nhất trí."
"Hơn nữa vì yêu thú cực kỳ ghét nhân loại, cho nên ta xếp núi Vạn Yêu vào một trong những nơi nguy hiểm nhất Cửu Châu đại lục."
"Đây cũng là nguyên nhân vì sao Chí Tôn sơn trang ta coi nó là cấm địa, cấm bất cứ kẻ nào bước chân vào núi Vạn Yêu." Tần Lôi giải thích cặn kẽ.
"Nếu núi Vạn Yêu hung hiểm như vậy, yêu thú nguy hiểm như thế, chúng ta bước vào trong đó rồi bị chúng nó phát hiện, chẳng phải là sẽ chọc chúng nó giận dữ hay sao, ông không sợ chúng nó trả thù? Ông đúng là đang đùa với lửa."
Đúng lúc này, Khương Vô Thương đang ngồi trên khán đài lại đột nhiên lên tiếng. Thực ra đây là câu mà rất nhiều người muốn hỏi, thế như dám hỏi ra như vậy cũng chỉ có một mình y.
"A, cậu nói không sai, nếu bị yêu thú phát hiện chúng ta bước vào núi Vạn Yêu, với thủ đoạn của bọn chúng, bọn chúng nhất định sẽ trả thù nhân loại."
"Song, sở dĩ ta vẫn làm vậy đó là vì những năm gần đây, yêu thú núi Vạn Yêu cũng không an phận. Bên ngoài núi Vạn Yêu liên tục có nhân loại gặp bất trắc, thậm chí có vài thôn xóm còn lọt vào tàn sát, mà trải qua điều tra thì phát hiện, kẻ phạm vào tội nghiệt này chính là yêu thú núi Vạn Yêu."
"Núi Vạn Yêu sớm đã tuyên chiến với nhân loại chúng ta, chuyện hôm nay ta muốn làm chẳng qua chỉ là phản kích, cho nên ta không sợ chúng nó trả thù, bởi vì điều ta muốn chính là thẳng thừng khai chiến, để cho yêu thú núi Vạn Yêu biết sự cường đại của nhân loại chúng ta, để cho ngày sau chúng nó có thể an phận một chút." Tần Lôi giải thích.
"Thế nhưng ông cũng không tự tin cho nên mới kéo bọn ta xuống nước cùng, muốn mượn sức bọn ta đối phó núi Vạn Yêu đúng không?" Khương Vô Thương lại chất vấn một cách ác liệt.
"Ha ha." Nghe thế, Tần Lôi lại cười lớn, sau đó thì nói: "Ta biết ngay có người sẽ nghĩ như vậy. Chí Tôn sơn trang của ta quả thực muốn thông qua lần đại hội thông gia này mà thành lập nhịp cầu khơi thông với các thế lực đang ngồi đây, nhưng cũng chưa nghĩ đến việc muốn mượn sức các vị để tấn công núi Vạn Yêu. Bởi vì, Chí Tôn sơn trang ta tự thân đã có năng lực tấn công núi Vạn Yêu."
Nói xong, Tần Lôi phất ống tay áo, theo sau đó, hai mươi bóng người giáng xuống từ trên không, đứng ở phía sau Tần Lôi. Đây là hai mươi lão giả, bốn vị lúc trước khiêng kiệu cho Tử Linh cũng ở đó, bọn họ đều là trưởng lão đương gia của Chí Tôn sơn trang, quan trọng nhất là toàn bộ bọn họ đều có khí tức của cao thủ Thiên Võ cảnh.
"Lại có đến hai mươi trưởng lão Thiên Võ cảnh, Chí Tôn sơn trang vậy mà cường đại đến mức này?"
Giờ khắc này, nhiều người ở đây cũng giật mình không thôi, ngay cả Sở Phong cũng cảm thấy rất bất ngờ, bởi vì hắn có thể cảm giác được hai mươi vị trưởng lão đương gia này chẳng những đều là cao thủ Thiên Võ cảnh, mà trong đó mấy vị đã bước vào Thiên Võ nhị trọng, thậm chí tam trọng.
Thiên Võ cảnh không như những cảnh giới khác, mỗi một trọng đều là hồng câu(1) khó qua, điều này làm cho vài người thiên tư bất phàm trung niên đã bước vào Thiên Võ cảnh, thế nhưng trong quãng đời sau lại không cách nào tiến thêm một bước, lúc tuổi già cũng vẫn chỉ là Thiên Võ nhất trọng.
Mà trong những trưởng lão của Chí Tôn sơn trang vậy mà có cả người đã bước vào Thiên Võ nhị trọng, thậm chí tam trọng. Vậy thì vị trang chủ này rốt cuộc là có cảnh giới gì? Chí Tôn sơn trang rốt cuộc đã cường đại đến mức nào đây?
***
(1) Hồng câu: chỉ kênh đào thời cổ đại, nay thuộc tỉnh Hà nam, là ranh giới Hán - Sở ở Trung Quốc, thời xưa ví với ranh giới rõ ràng, khó qua.