"Chắc chắn trăm phần trăm."
"Trước mắt, sơn trang Chí Tôn cùng công hội Giới Linh ta, còn có thế lực của người Giới thị tộc, Nguyên Cương Tông, Hỏa Thần Môn, Tiêu Dao Cốc, Kiếm Thần Cốc đạt thành hiệp nghị, tạo thành Liên minh tám phương." Cố Bác nói.
"Liên minh tám phương?" Sở Phong hơi kinh ngạc.
"Ừ, chỉ có tám thế lực này."
"Về phần các thế lực nhỏ khác đã bị tiêu diệt, lần tiến đánh núi Vạn Yêu này, bởi vì các thế lực nhỏ nên không có tư cách để phân chia kho báu của núi Vạn Yêu." Cố Bác nói.
"Rốt cục là kho báu như thế nào, lại có thể khiến cho tám thế lực lớn hợp thành liên minh, thống nhất hành động?" Sở Phong hỏi.
"Theo Hắc Thiềm Vương nói, bên trong núi Vạn yêu, thật sự có một tòa di tích thần bí do cao nhân lưu lại, có rất nhiều bảo vật thần kì, thậm chí còn có cả quân đội. Năm đó hoàng triều Khương thị đánh nhau với Yêu Vương, chính là trong tòa di tích này mà đạt được cơ duyên nên mới có thực lực mạnh mẽ như vậy."
"Mà bây giờ, đám yêu thú trong núi Vạn Yêu tôn những bảo vật này thành thần vật, cung phụng trong một tòa cung điện dưới lòng đất." Cố Bác giải thích.
Mà nghe được lời này, suy nghĩ của Sở Phong nhanh chóng thay đổi bởi vì hắn biết vật hắn muốn đã bị tám thế lực lớn phát hiện.
"Chuyện hôm nay ta nói cho ngươi đều là cơ mật chỉ có những người lãnh đạo mới biết, ngươi tuyệt đối không được nói cho người khác biết." Cố Bác trầm trọng nhắc nhở.
"Ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ giữ bí mật. Đúng rồi, vậy thì lúc nào bọn họ bắt đầu hành động?" Sở Phong hỏi.
"Phải chờ bên trên một thời gian nữa. Dù sao bây giờ vẫn còn tứ đại Yêu Vương nữa, tất cả đều không phải loại dễ đối phó. Nghe nói lần đầu tiên tiến đánh Vạn Yêu Sơn, nếu không nhờ Tử Hiên Viên tới kịp thời thì đám người Tần Lôi rất có thể đã gặp bất trắc. Cho nên lần này, bọn họ phải chuẩn bị cẩn thận." Cố Bác nói.
"Bọn họ chuẩn bị làm thế nào?" Sở Phong hỏi.
"Tám thế lực, mỗi thế lực đều phải phái ra một cường giả Thiên Vũ ngũ trọng cùng mười cường giả Thiên Vũ cảnh tạo thành một đội ngũ Thiên Vũ cảnh vô cùng mạnh mẽ, cùng nhau tiến chiếm núi Vạn Yêu." Cố Bác nói.
"Nói như vậy, bọn họ vô cùng nghiêm túc." Sở Phong nhíu mày, hơn tám mươi cường giả Thiên Vũ cảnh, trong đó có tám người có tu vi là Thiên Vũ tầng năm. Trong đại lục Cửu Châu, ngoại trừ hoàng triều Khương thị ra, còn có thế lực nào có thể chống lại?
Đây chính là tương đương với việc tập hợp lại lực lượng chiến đấu mạnh nhất của tám thế lực lớn, cứ coi như núi Vạn Yêu có mạnh đi nữa, giờ còn có tứ đại Yêu Vương trấn giữ, nhưng hiển nhiên chẳng thể ngăn cản được.
Mặc dù Sở Phong hy vọng sơn trang Chí Tôn có thể áp chế núi Vạn Yêu, nhưng cũng không hy vọng loài người quét sạch yêu thú. Nếu yêu thú bị quét sạch, như vậy khó báu sẽ rơi vào tay người khác, Sở Phong chắc chắn không chiếm được cái gì, đừng nói đến là thứ hắn cần.
"Đúng vậy, lần này là làm nghiêm túc. Dù sao đây cũng là kho báu cực kỳ mê người, quân đội, đây chính là thứ khiến cho người khác thèm muốn điên cuồng."
"Tuy nhiên thực lực của tứ đại Yêu Vương cũng không thể khinh thường. Dù sao thể chất của yêu thú vốn đã mạnh mẽ, nhất là tứ đại Yêu Vương, đều là yêu thú có huyết mạch đặc biệt. Nếu bọn chúng liều mạng, chỉ sợ cho dù bát đại thế lực liên minh cũng vẫn gặp phiền phức."
"Vì thế lần này, những người được phái ra đều là thế hệ cường giả trước, đại ca ta Thiên Vũ tầng bốn, cực lực xin tham chiến đều bị các trưởng lão từ chối." Cố Bác giải thích kỹ càng với Sở Phong những bí mật không thể tiết lộ này bởi hắn không coi Sở Phong là người ngoài.
Sau đó, qua mấy ngày, Cố Bác lại tới nói cho Sở Phong, nói với hắn phó hội trưởng công hội Giới Linh cũng một số trưởng lão đã bí mật tới sơn trang Chí Tôn. Phó tộc trưởng Giới thị tộc cùng một số trưởng lão cũng cùng tới đó.
Lại hai ngày trôi qua, Cố Bác lại nói cho Sở Phong biết Tông chủ Nguyên Cương Tông, môn chủ Hỏa Thần môn, giáo chủ Bạch Tàng Giáo, cốc chủ Tiêu Dao cốc tự mình dẫn đầu các trưởng lão đến sơn trnag Chí Tôn.
Mà đêm cùng ngày đó, cốc chủ Kiếm Thần Cốc cùng một nhóm cường giả đỉnh cao của Kiếm Thần Cốc cũng bí mật đến sơn trang Chí Tôn. Liên minh tám phương đã hội tụ đầy đủ, đại chiến vô cùng căng thẳng.
Sáng sớm ngày thứ hai, trang chủ sơn trang Chí Tôn dẫn tất cả những người tham gia Đại hội Thông gia đến đỉnh núi đó, đầu tiên là tiến hành tưởng nhớ tất cả những người ngày đó bất hạnh gặp nạn trong núi Vạn Yêu.
Sau đó lại chủ động nhận trách nhiệm lần này về mình, đồng ý đền bù thỏa đáng với thế lực của những người bất hạnh kia.
Mà cuối cùng, hắn tuyên bố một việc, đó chính là Đại hội Thông gia vẫn tiếp tục. Tuy nhiên lần này không phải tiến vào núi Vạn Yêu để rèn luyện, mà là để mọi người tham gia Đại hội Thông gia tự do sống chung trong sơn trang Chí Tôn.
Lần này, kỳ hạn vẫn là 12 ngày như cũ. Sau 12 ngày các cô nương ở sơn trang Chí Tôn sẽ nói ra lang quân mình vừa ý trên ngọn núi này, mà khi đó cũng chính là thời điểm mà Đại hội Thông gia kết thúc tốt đẹp.
"Sau mười hai ngày, Đại hội Thông gia kết thúc tốt đẹp? Qủa thật là kết thúc tốt đẹp, đoán chừng lúc đó cũng chính là lúc tám phương bọn họ liên minh chiến thắng trở về chia đều kho báu bên trong núi Vạn Yêu nhỉ?" Giờ phút này, Sở Phong đang tự lẩm bẩm bên trong cung điện của mình.
Bởi vì sáng sớm hôm nay, sau chuyện tuyên bố Đại hội Thông gia xong, trang chủ sơn trang Chí Tôn Tần Lôi liền rời khỏi sơn trang Chí Tôn. Đi cùng hắn còn có các đại nhân vật của bảy thế lực khác, nơi mà bọn họ đến, tất nhiên là núi Vạn Yêu.
Mà Sở Phong cũng đang tiến hành những bước chuẩn bị cuối cùng. Những ngày này hắn không bước chân ra khỏi nhà, cũng không phải là hắn bế quan nghỉ ngơi, mà là hắn ngày đêm không ngừng hồi tưởng nghiên cứu bản đồ địa hình núi Vạn Yêu mà ngày đó yêu thú thần bí kia cho hắn xem.
Sở Phong nhất định phải đến núi Vạn Yêu lần nữa, bởi vì đây là cơ hội cuối cùng của hắn. Hắn không thể để cho bảo bối có thể giúp lực lượng tinh thần lực tăng lên rơi vào tay người khác.
Nhưng mà, cao thủ tiến vào núi Vạn Yêu lần này rất nhiều, quan trọng nhất là lúc đứng trước kho báu trân quý thì Sở Phong không có đồng minh. Cho dù là người hay là yêu thú thì đều là kẻ địch của hắn.
Vì thế, Sở Phong nhất định càng phải hiểu rõ kết cấu của núi Vạn Yêu, hiểu rõ nơi giấu kín kho báu. Tuy nhiên thật đáng tiếc, trí nhớ của Sở Phong có hạn, tấm bản đồ kia cũng có hạn, Sở Phong chỉ biết được tuyến đường tiến vào cung điện dưới đất kia, nhưng lại không thể biết được trong đó chất chứa những nguy hiểm gì.
"Vù." Đột nhiên, một luồng ánh sáng tím lóe lên trước mắt Sở Phong, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trước mặt Sở Phong.
Sắc váy màu tím với khuôn mặt ngọt ngào kia, cùng với tốc độ đến Sở Phong cũng không thể thấy rõ kia chính là Tử Linh.
"Ta nói nha đầu nhà cô, có thể đừng xuất quỷ nhập thần như vậy được hay không? Dọa chết ta rồi cô chịu trách nhiệm nhé?" Lúc Sở Phong đang suy nghĩ về chuyện núi Vạn Yêu thì Tử Linh đột nhiên xuất hiện khiến cho hắn giật nảy mình.
"Hứ, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, lúc nãy huynh đang suy nghĩ cái gì mà lén lén lút lút như thế?" Đôi mắt to xinh đẹp của Tử Linh đảo quanh tựa như muốn nhìn thấu tâm sự của Sở Phong.
"Phi phi phi, cô mới lén lén lút lút, thành thật nói cho ta biết, giữa ban ngày ban mặt cô nhảy từ của sổ nhà ta vào có phải muốn làm chuyện xấu với ta hay không?"
Sở Phong cười hì hì, sau đó liền đưa ánh mắt tà ác nhìn về phía thân thể lung linh mềm mại của Tử Linh. Nhất là phần trước ngực kia, đường cong nhô lên đầy đặn càng khiến cho Sở Phong nhìn đến nỗi dục hỏa mãnh liệt, bụng dưới không kìm được mà tự nổi lên phản ứng