Tu La Vũ Thần

Chương 394: Uy lực của tu la quỷ phủ




Kế hoạch của Sở Phong rất đơn giản...
Khi hắn phát hiện người của Giới Diêm đã hạ quyết tâm, bằng tất cả mọi giá đều phải cướp lấy Tu La Quỷ Phủ, Sở Phong liền quyết định tương kế tựu kế.
Hắn nói dối là sẽ chấp nhận giao dịch với người của Giới Diêm nhưng trên thực tế lại không giao dịch gì cả. Hắn chỉ lợi dụng ý muốn chiếm đoạt Kỳ binh của bọn chúng để đổi lấy một triệu viên Huyền châu, để tăng cường thực lực cho bản thân. 
Sau khi Huyền châu nằm trong tay, đừng nói đến việc chặt đứt cánh tay của mình, ngay cả Kỳ binh Sở Phong cũng không bao giờ để lại, và không chút do dự chạy trốn. Đối với thuốc cấm, công kích phù lấy từ chỗ Phó hội trưởng Cao cũng đã được chuẩn bị đầy đủ.
Tuy rằng đã chuẩn bị kỹ càng nhưng không thể phủ nhận vẫn tồn tại nguy hiểm rất lớn. Có thể nói lần này chỉ được phép thành công không được phép thất bại. Nếu như thất bại, Sở Phong sẽ cận kề với cái chết, không ai có thể cứu được hắn.
Sáng sớm ngày này, Sở Phong đã dậy từ rất sớm, đem viên thuốc cấm đáng sợ giấu trong miệng mình, ngồi tại nội đại điện của cung điện, chờ đợi người của Giới Diêm đến. 
Còn về Phó hội trưởng Cao, Từ Trọng Vũ, Cố Bác của Công hội giới linh cũng đã đến đại điện, nơi tiến hành giao dịch từ rất sớm, đứng ở phía sau Sở Phong.
"Uỳnh!"
Cuối cùng, cánh cửa đóng kín của đại điện cũng đột nhiên mở ra. Bảy người bay vào trong, đó chính là Giới diêm, Tần Lôi,... 
"Bịch!" Sau khi bước vào, Giới Diêm cũng không phí lời mà trực tiếp vứt bảy cái túi càn khôn xuống trước mặt Sở Phong, nói: "Một triệu viên Huyền châu, không thiếu một viên, còn dư năm vạn viên coi như tặng ngươi."
"Sau khi kiểm tra kỹ càng, xác nhận không có sai sót, ngươi hãy giao Tu La Quỷ Phủ ra đây, sau đó hãy tự chặt tay phải."
Khi nói những lời này, Giới Diêm chưa hành động nhưng đám người Tần Lôi đứng sau hắn đều đang ở thế bao vây bốn phương tám hướng, muốn vây lấy Sở Phong. Có thể thấy chúng cũng sợ Sở Phong là kẻ nuốt lời, nhận tiền rồi chạy mất. 
Suy cho cùng, trong địa cung ở núi Vạn Yêu hôm đó, bọn chúng đã chứng kiến thân pháp võ kỹ mà Sở Phong thi triển. Tốc độ đó khiến chúng không thể không đề phòng.
Sở Phong cũng không khách khí, khua mạnh một cái, đem bảy túi càn khôn nắm trong tay, sau đó dùng Tinh thần lực để kiểm tra, phát hiện đúng là có một triệu không trăm năm mươi ngàn viên Huyền chậu, không thiếu một viên, đúng hàng thật, giá thật.
Lúc này, trong lòng Sở Phong cảm thấy mừng rỡ. Một tiệu không trăm năm mươi ngàn viên Huyền châu, đó là một con số cực kỳ lớn, có thể khiến quá trình tu luyện của hắn phát triển vượt bậc. 
Sau khi nhận Huyền châu, Sở Phong từ từ đứng lên, buông cây Tu La Quỷ Phủ trong tay xuống, nhìn một lượt bảy người, nói:
"Các vị quả nhiên giữ chữ tín. Chỉ có điều cây Tu La Quỷ Phủ này tôi phải đưa cho ai?"
"Ực!" 
Trông thấy Tu La Quỷ Phủ trong tay Sở Phong, ánh mắt của bảy người liền trở nên sáng trưng, thậm chí có người không nhịn được liền nuốt nước miếng một phát. Bởi loại Kỳ binh này không phải là loại tầm thường. Nó có thể nhận chủ, ai mà chẳng muốn chiếm nó cho riêng mình.
"Kỳ binh này, lão phu cần mang về gia tộc. Nó sẽ do đích thân trưởng tộc đại nhân bố trí nghiên cứu mới có thể mở ra." Cuối cùng Giới Diêm cũng bình tĩnh nói.
Đối diện với câu nói của Giới diêm, mọi người cũng không có thắc mắc gì. Có thể thấy trước đó bọn chúng đã bàn bạc đưa cây Tu La Quỷ Phủ này cho ai xử lí. 
"Vậy được. Giới Diêm Trưởng lão, ngài hãy cầm lấy." Sở Phong cười nhẹ, sau đó ném cây Tu La Quỷ Phủ đi. Nhưng Sở Phong ném với độ cong rất khác thường, ném với một độ cao chuẩn xác.
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều không tránh khỏi bị Tu La Quỷ Phủ thu hút. Cùng lúc đó, Sở Phong cũng đem viên thuốc cấm giấu sẵn trong miệng nuốt xuống và luyện hóa khẩn cấp.
Đồng thời, Lôi đình trong huyết mạch của Sở Phong cũng chuyển động cấp tốc. Khi hai mắt Sở Phong xuất hiện đồ án Lôi đình, khí tức vô hình chung đã nhanh chóng dâng lên. 
Tứ trọng, Ngũ trọng, Lục trọng, Thất trọng, Bát trọng, Cửu trọng, đúng như Sở Phong dự liệu, thực lực của Sở Phong đã tăng lên đến cấp thứ chín.
Vào lúc này, Sở Phong có thể rõ ràng cảm nhận được, sức mạnh trong cơ thể đáng sợ đến thế nào. Sức mạnh này sắp vượt khỏi giới hạn chịu đựng của cơ thể hắn, cảm giác như sắp thoát khỏi cơ thể.
"Bịch!" 
Đột nhiên, Sở Phong đứng thẳng người rồi vụt bay như một luồng ánh sáng. Hắn không chạy về hướng cửa điện mà hướng thẳng lên phái trên đại điện, bay vút ra ngoài.
"Không ổn. Hắn muốn bỏ chạy.". truyện xuyên nhanh
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về cây Tu La Quỷ Phủ nên vốn chẳng ai để ý đến Sở Phong. Khi bọn họ cảm thấy có điều không ổn, Sở Phong đã bay ra ngoài rồi. Hơn nữa còn sử dụng tốc độ nhanh như điện, phá vỡ phần đỉnh của đại điện mà đi ra ngoài. 
"Hãy cầm lấy Tu La Quỷ Phủ trước". Thấy thế, Giới Diêm mặt biến sắc, vung tay, xuất ra một lực hút cực mạnh, tóm lấy Tu La Quỷ Phủ của Sở Phong, cầm chắc trong tay.
Có vẻ, trong khoảnh khắc cầm chắc Tu La Quỷ Phủ trong tay, Giới Diêm liền bố trí một tầng kết giới, bao trọn lấy Tu La Quỷ Phủ. Ông ta muốn ngăn cản quyền kiểm soát của Sở Phong đối với cây búa này.
"Vù vù!" Tuy nhiên, ngay khi kết giới đó vừa hoàn thành, Tu La Quỷ Phủ trong tay ông ta liền biến mất không thấy bất cứ dấu vết nào. 
"Ha ha, lão già ngu ngốc, ngươi cho rằng có thể cắt đứt mối liên hệ giữa ta và Tu La Quỷ Phủ sao? Cây Tu La Quỷ Phủ và ta là một thể thống nhất, do tâm niệm của ta mà sinh, diệt. Ngoài ta ra không ai có thể khống chế được nó."
Cũng chính lúc này, từ trên không trung truyền đến tiếng cười chế giễu chẳng kiêng nể ai của Sở Phong.
Ngẩng đầu nhìn lên, mọi người mới phát hiện Sở Phong đã đục một lỗ lớn trên tòa cung điện này. Giờ đây hắn đã bay giữa không trung và trong tay vẫn nắm chặt Tu La Quỷ Phủ. 
"Giết nó cho ta, đừng để nó sống." Giới Diêm nổi trận lôi đình, không thể tưởng tượng được sự việc vốn đã ông ta được sắp xếp ổn thỏa lại bị Sở Phong lừa cho một cú đau đớn.
"Thằng nhãi lừa đảo, dám cản gan lừa bịp chúng ta, hôm nay hắn tự tạo nghiệp không thể sống, cũng đừng trách chúng ta không nể ơn cứu mạng ngày đó mà cướp mạng hắn."
Trong lúc này, sáu nhân vật cấp Tông chủ khác cũng bị Sở Phong làm cho giận đến tím mặt, sắc mặt thay đổi. Từng người, từng người bay lên, nhanh chóng đuổi theo về phía Sở Phong. 
Tuy nhiên, Sở Phong sao có thể vẫn ở đó mà chờ chúng? Cho dù lúc này thực lực của Sở Phong rất mạnh có thể trạm chán với cường giả Thiên võ cảnh. Nhưng nếu phải đối mặt với bảy cường giả Thiên võ ngũ trọng cùng với lão già Lam bào giới linh sư, hắn không dám khinh suất. Cho nên mục đích của hắn rất rõ ràng, đó chính là tháo chạy.
"Vù vù!"
Chỉ có điều, Sở Phong còn chưa bay được bao xa, bầu trời trước mắt hắn bát đầu xoay chuyển, bỗng dưng xuất hiện một luồng kết giới màu xanh hùng hậu, khóa chặt lấy vùng trời này, ngăn cản đường tiến của Sở Phong. 
Đây chính là một trận pháp kết giới, hiển nhiên là có người đã sắp đặt trước việc này. Chỉ cần Sở Phong có hành động phản bội liền có người khởi động trận pháp kết giới này. Mục đích là để ngăn chặn Sở Phong trốn chạy.
"Sở Phong, xem ngươi chạy đi đâu!"
Quả đúng như vậy, khi trận pháp này vừa mới mở ra, hai bóng người từ phía dưới bay lên, đó chính là hai vị trưởng lão của tọc người Giới thị, tất cả đều có thực lực Thiên võ nhất trọng. 
"Đến đúng lúc lắm!"
"Vừa hay có thể dùng các ngươi để thử uy lực của Tu La Quỷ Phủ này một chút." Tất nhiên lúc này Sở Phong sao có thể sợ chúng được. Tu La Quỷ Phủ trong tay khua mạnh, một luồng ánh sáng hình bán nguyệt xuất ra bùng nổ.
Lưỡi đao này dài hàng chục mét, vốn là màu đen nhưng lại tỏa ra một chút rực rỡ. Khi thi triển, nó mang một âm thanh gào thét điên cuồng của thú dữ, nơi mà nó đi qua đến không gian cũng xuất hiện những vết nứt lớn. 
"Không ổn!"
Lúc này, sắc mặt hai vị trưởng lão của tộc người Giới thị liền biến sắc, khé nói "không ổn". Bởi trong lưỡi đao hình bán nguyệt màu đen đó, họ cảm nhận được khí tức chí mạng.
Nhưng lúc này đã quá muộn, chỉ trông thấy một luồng ánh sáng vụt qua, chỉ nghe thấy "xì" một tiếng, hai vị cường giả Thiên võ nhất trọng liền bị chém thành hai mảnh, ngay cả thần thức cũng bị hủy diệt, hoàn toàn mất đi sự sống. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.