Tu La Vũ Thần

Chương 419: Phép huyễn tượng




"Hừ, muốn ngăn cản ta điều khiển đại trận sao? Vô dụng, ta là Giới Linh sư áo lam nên lực phòng ngự cao hơn ngươi nhiều, ngươi đừng hòng chạm được vào người ta!" Bách Diện lão nhân hừ lạnh, một tầng kết giới màu lam bao phủ người lão lại, bảo vệ cơ thể của lão.
"Chỉ còn hai tấm bùa công kích thôi, lần tấn công này sẽ quyết định xem ta thắng hay bại!"
Sở Phong cũng không lằng nhằng, đưa tay vào trong túi Càn Khôn lấy ra hai tấm bùa công kích. Hắn ném trước một tấm tới kết giới kia, chỉ nghe thấy tiếng nổ truyền ra, kết giới do Bách Diện lão nhân bố trí đã bị phá vỡ.
"Hừ, để ta xem ngươi còn mấy tấm bùa công kích như vậy nữa!" Bách Diện lão nhân hừ lạnh lần nữa, lại tạo ra một cái kết giới mới, ngăn cản Sở Phong.
"Chỉ sợ ngươi hết cơ hội rồi!" Đúng lúc này, người Sở Phong phát sáng lên, từ chiếc áo giáp màu xanh lá phóng ra sương mù dày đặc, bao phủ Bách Diện lão nhân.
"Cái này là...?" Thấy vậy, sắc mặt của Bách Diện lão nhân thay đổi đồng thời lùi về sau mấy bước.
Bởi vì lão phát hiện chỗ mà Sở Phong đứng khi nãy bỗng xuất hiện một con thú khổng lồ cực kỳ đáng sợ.
Con thú này có màu xanh thẫm trông như một con rùa lớn, nhưng trên người con rùa lại quấn quanh một con rắn lớn. Hai con thú này giống như có chung một cơ thể, phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao tên kia lại biến thành một con quái vật đáng sợ đến thế? Chẳng lẽ hắn ta mạnh mẽ như vậy bởi vì hắn không phải là người mà là một con yêu quái kinh khủng hay sao?"
Bách Diện lão nhân cực kỳ sợ hãi, bởi vì lão cảm nhận được khí tức cực kỳ đáng sợ từ trên người con quái vật trước mắt. Khí tức ấy có thể nghiền ép lão thành bụi, lão không thể nào chống lại được.
"Không đúng! Đây là ảo giác!" Đôi mắt của Bách Diện lão nhân sáng lên, gương mặt chợt thay đổi. Lão là Giới Linh sư áo lam nên có thể cảm nhận được quái vật trước mắt cũng không phải là chân thực mà giống ảo giác hơn.
Nghĩ vậy, lão vội vàng tập trung Tinh Thần lực của mình để phá vỡ ảo giác trước mắt. Đúng như dự đoán, khi lão tập trung Tinh Thần lực thì quái vật trước mắt dần dần biến mất.
"Chết rồi!"
Nhưng dù phá vỡ được ảo giác, lão cũng chẳng vui mừng mà còn cực kỳ sợ hãi, bởi lão thấy một tờ bùa công kích có lực sát thương cực mạnh đã chạm tới ngực mình.
"Oanh!"
Tấm bùa nổ tung trước ngực Bách Diện lão nhân. Lão kêu gào thảm thiết, bị đánh bay ra ngoài mấy chục thước, đâm vào kết giới mình đã bố trí, sau đó tê liệt ngã xuống mặt đất.
Bách Diện lão nhân lúc này rất thảm, mặc dù tứ chi vẫn đầy đủ nhưng lồng ngực của lão đã bị thủng, đan điền bị tổn thương, lục phủ ngũ tạng đều nát. Máu đen liên tục phun ra từ miệng lão, cả cơ thể co quắp nằm trên mặt đất.
"Ngạc nhiên thật đấy! Ngay cả bùa công kích cũng không thể giết chết lão! Thảo nào Tu La Quỷ Phủ của ta không làm lão bị thương được, cơ thể của cao thủ Thiên Võ mạnh mẽ đến vậy sao?" Nhìn thấy Bách Diện lão nhân nằm co quắp trên mặt đất, Sở Phong lẩm bẩm vài câu, trên mặt còn hiện lên vẻ xúc động.
Dù biết rằng cơ thể của Bách Diện lão nhân mạnh mẽ như vậy là bởi vì có kỳ binh tăng thêm, nhưng không thể chối cãi rằng chính bản thân lão cũng rất lợi hại, nếu không thì lão cũng không phát huy được uy lực của kỳ binh.
Lần này Sở Phong thắng được Bách Diện lão nhân nhưng vẫn chỉ là thắng hiểm, là do tập kích bất ngờ. Chiến thắng này không phải do sức mạnh của bản thân mà là nhờ trí thông minh và sự may mắn.
Thời gian qua, hắn vẫn đang chém giết đệ tử của sáu thế lực lớn bởi vì hắn đang rèn luyện kỹ xảo chiến đấu của mình. Long Du Cửu Thiên có thể sử dụng linh hoạt như vậy là nhờ thành quả của những ngày này.
Trừ cái đó thì Sở Phong còn lĩnh ngộ được phép Huyễn Tượng của Huyền Vũ Thuẫn Giáp thuật. Vừa rồi hắn đã sử dụng cái đó nên Bách Diện lão nhân mới bị choáng váng, làm lão không tạo ra được kết giới mới và bị lá bùa của hắn tấn công.
Chính xác thì đợt tấn công bất ngờ vừa rồi là nhờ có phép Huyễn Tượng của Huyền Vũ Thuẫn Giáp thuật, nên hắn mới có cơ hội sử dụng bùa công kích mà hội phó Cao cho hắn. Đây là đòn sát thủ cuối cùng của hắn, không thành công thì thành nhân, lần này là hắn thành công.
Mặc dù Bách Diện lão nhân có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, tính cách gian xảo nhưng không thể nào biết được Sở Phong lại biết phép Huyễn Tượng. Hơn nữa lão cũng không thèm tạo ra kết giới trước, bởi vì chỉ cần lão nghĩ là có thể tạo ra. Vì sự sơ sẩy ấy mà lão mới bị thương nặng như vậy.
Lúc này, Sở Phong rất muốn cảm ơn chủ nhân của Đế Táng (*) đã sáng tạo ra bí kỹ lợi hại như vậy, nếu không hôm nay Sở Phong có thể sẽ chết.
(*) Đế Táng: nơi chôn cất của Đại đế
"Ầm!"
"Chết rồi! Sở Phong, lão ta muốn ngưng tụ thần thức kìa!" Đản Đản lo lắng nhắc nhở.
Lúc này Sở Phong mới phát hiện Bách Diện lão nhân đúng là đang định ngưng tụ thần thức. Mặc dù đan điền của lão đã hỏng, tu vi tu luyện nhiều năm đang biến mất nhưng lão vẫn suy nghĩ được, vẫn còn một phần tu vi của lão ở đó. Nếu để lão ngưng tụ thành công thì cũng là một chuyện phiền phức không nhỏ.
"Xin lỗi nhưng lão hãy ra đi thanh thản." Sở Phong cầm lấy Tu La Quỷ Phủ chém xuống cổ của Bách Diện lão nhân, muốn kết thúc tính mạng của lão.
"Không..." Bách Diện lão nhân cực kỳ không cam lòng mà hét lớn một tiếng.
Sở Phong không thay đổi, vẫn chém thẳng tới. Chỉ nghe thấy một tiếng "Phập" vang lên, đầu lão lập tức rơi xuống đất, đồng thời Thần thức mà lão đang ngưng tụ cũng bị phá vỡ. Bây giờ Bách Diện lão nhân đã chết thật sự, không còn cơ hội nào nữa cả.
"Ha ha, thằng nhóc ngươi làm tốt lắm! Có thể thắng được một trận vốn không có khả năng thắng, thật khiến bổn nữ vương phải thay đổi cách nhìn về ngươi!"
"Nhanh lên, nuốt bản nguyên của lão già này đi! Bản nguyên tươi của một Thiên Võ tam trọng có thể làm cho ta đột phá tới Huyền Võ ngũ trọng, thậm chí tới Huyền Võ lục trọng luôn đấy!" Đản Đản vui vẻ nói.
Sở Phong cũng không rề rà mà lập tức giúp Đản Đản nuốt bản nguyên của Bách Diện lão nhân. Giống như những gì Đản Đản đoán, tu vi của nàng từ Huyền Võ tứ trọng đã tăng lên Huyền Võ ngũ trọng, mặc dù chưa tới Huyền Vũ lục trọng nhưng cũng cách không xa.
Sau đó Sở Phong còn kiểm tra túi Càn Khôn của Bách Diện lão nhân, vừa nhìn thì Sở Phong đã mừng như điên, bởi vì túi Càn Khôn ấy giống như là một kho báu lớn vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.