Tử Thần, Bọn Anh Yêu Em

Chương 36: Buổi hẹn hò của ba người. Kẻ phá đám 4




”Ngươi, ngươi đằng kia đằng này, cô gái ở giữa” , mọi người từ đằng xa đã thấy một cô bé đang chỉ huy ba người, tay chỉ liên tục trái phải, miệng thì nói liên tục, mặt đỏ lên vì nói quá nhiều (--_--|||).
Lcazh tức giận nói “ Vì sao? Vì cái gì ta phải nghe đứa nhóc như ngươi chỉ bảo chứ?” nói xong hắn chỉ vào mặt cô gái đó. Cô gái lấy ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai khinh thường nhìn hắn “Ta nói ngươi bao nhiêu lần rồi, Ta là Nguyễn Ái năm nay 23 tuổi, lớn hơn ngươi tầm 5 tuổi, là ngươi bị điếc hay chỉ số thông minh có vấn đề thế hả? Với lại ngươi không làm thì để cô gái và chàng trai kia làm cũng được” rồi chỉ chỉ lại chỗ cô và Bạch Dật đang đứng.
Lcazh nội tâm bạo tẩu “Ngươi mới 23 ta năm nay mười mấy vạn tuổi, đứa nhóc như ngươi biết gì mà nói” , tuy nội tâm một mảnh hỗn loạn nhưng Lcazh vẫn nhanh chân chạy lại chỗ cô liếc liếc Bạch Dật , tên này thật nham hiểm lợi dụng hắn đi chỗ khác lại tiếp cận cô. Nguyễn Ái nhìn ba người còn chưa chuẩn bị liền tức giận la lên “ Các ngươi nhanh lên, ta còn kiếm các cặp đôi khác nữa đương nhiên nếu các ngươi có thể đạt giải nhất ta có thể dành quyên ngày cho các ngươi nha. Làm ơn nhanh dùm tôi đi!”
Nguyễn Ái để cô đứng giữa, Bạch Dật đang tặng hoa cho cô còn Lcazh sẽ kéo tay cô từ phía khác. Nhìn tạo hình xong xuôi Nguyễn Ái mới hài lòng gật đầu lại nhìn đến cái mũ và cái áo khoát còn trên người cô vội chạy lại cởi ra. Nhưng khi mới cởi ra lập tức cả đám người cả trai lẫn gái, từ già đến trẻ đều quay lại xung quanh cô, Nguyễn Ái mê gái nói “Thật ra em không cần chụp với hai tên kia, một mình là tốt rồi. Mĩ nừ xin giới thiệu lại ta tên là Nguyễn Ái, năm nay 23 tuổi đang làm trong công ty AHC, sở thích là ngắm gái và tìm những cô gái xinh đẹp” nói xong liền túm tay cô mà nói tiếp.
Mọi người xung quanh đều lấy điện thoại chụp hình cô cả đám nghe Nguyễn Ái giới thiệu cũng bắt đầu giới thiệu chính mình. Một cậu nhóc 5,6 tuổi chăm chú nhìn cô “ Mĩ nữ tỷ, em là Mộng Sinh năm nay 6 tuổi nhưng rất là người có trách nhiệm. Không biết chiều nay chị có rảnh đi chơi với em không?” , ”Mĩ nữ....” “mĩ nữ. ...” “ Mĩ nữ. ..“.
Bị bỏ rơi ở đằng sau Lcazh và Bạch Dật nháy mắt đen mặt trẻ con bây giờ trưởng thành quá sớm, cảm giác sai lầm khi đem cô ra ngoài nhỉ. “Agdel..bọn anh” Lcazh vừa nói lên ngay lập tức nhận được ánh mắt đáng sợ của lũ nam xung quanh và trái tim của các nữ nhân ngay lập tức có người là lên “Hai mĩ nam” và thế là ngay quảng trường bây giờ có hai nhóm lớn là một bên đa số là nam có vài người nữ và một bên là hoàn toàn là nữ.
Bên này Lcazh và Bạch Dật nhìn đám nữ nhân như hổ đói rình mồi liên tục giơ tay đụng chạm họ lâu lâu lại có tiếng nói “Da thật trắng” “ Oa thật mềm” “ Hai người đó nhìn thật đẹp đôi” “ Tôi nghĩ cậu ôn nhu kia là thụ” “ Không tôi lại nghĩ ngược lại cơ”, Lcazh và Bạch Dật đảm bảo mấy câu sau sẽ xuất phát từ mấy đứa hủ nữ. Và Bạch Dật và Lcazh đâu ngờ rằng họ sẽ là cặp đôi được bàn tán và yêu thích nhất trên mấy fanpage của hũ nữ, thôi đó là chuyện của mấy tiếng sau.
Quay lại bây giờ tình hình bên cô có vẻ khả quan hơn một xí. Trẻ con, nam nhân,nữ nhân ánh mắt sáng rực lên nhìn cô. Nguyễn Ái đu bám trên người cô như con bạch tuộc, lấy mặt chà chà lên cánh tay khiến cô nổi da gà lên hết. Nguyễn Ái si ngốc nhìn cô “Mĩ nữ, chúng ta biết nhau đã lâu (cách đây nửa tiếng) mà ta chưa biết mĩ nữ tên gì? Bao nhiêu tuổi? Gia đình có mấy anh chị em? Chưa có ngươi yêu đúng không? Mà có tụi ta cũng bắt xử tên đó liền” mọi người xung quanh không nói gì thêm nhưng vẻ mặt vô cùng đồng ý với Nguyễn Ái. Nguyễn Ái nhìn cô chảy mồ hôi ròng ròng vội nhắc nhở mọi người xung quanh “Mĩ nữ nóng kìa chúng ta chuyển sang chỗ nào mát hơn đi” sau đó mọi người chuyển sang tụ tập đến một bóng cây to tại quảng trường. Trong lòng cô thầm than “ Thật ra ta đang chảy mồ hôi lạnh, con người quá đáng sợ rồi” từ đó về sau cho dù Lạp Ảnh có ra sức dụ dỗ cô như thế nào thì có chết cô cũng không muốn ra mặc dù cô không thể chết được.
Bọn họ quyết định đi đến lại chỗ bóng cây to nhất tại quảng trường Sau đó họ bắt đầu cướp giật chỗ ngồi gần cô nhất cô hắc tuyến nhìn bọn họ rồi nói “bộ các ngươi không có việc gì làm hay sao” tất cả nhìn cô với ánh mắt con nai vàng ngơ ngác sau đó cười rạng rỡ” đương nhiên là không rồi” cô ngây người như phỗng lẽ nào nhân vật trong tiểu thuyết đặc biệt là nhân vật quần chúng đều rảnh rỗi hay sao. Cô đâu biết rằng bọn họ cố ý ở lại ,tiếng lòng của mọi người là gì?
Mọi người: ở lại ngắm gái.
Nguyễn Ái tiếp tục hỏi cô rất nhiều thứ việc chụp ảnh đã bị Nguyễn Ái quăn lên chín tầng mây rồi. Từ đằng xa một người con trai nhìn thấy cô khóe miệng nhếch lên và cũng từ từ bước đến chỗ cô một cách chậm rãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.