Tử Thần

Chương 1: Mở đầu




Mới đó đã gần 10 năm rồi. Rất rất lâu rồi.
Nhưng mà tức ông sếp thật chứ. Nếu không phải vì tiền lương thì mình đã đánh rồi. Xin nghỉ phép có 10 năm mà còn đòi hỏi, tức thật chứ chẳng đùa.
- Bát của cháu này. Có cho thêm gì nữa không?
Giọng cô bán bún cắt ngang mạch suy nghĩ của cô. Đúng rồi ha cô hiện đang ở chợ Nổi mà.
- Dạ không ạ.
Vừa nói cô vừa cầm bát bún lên ăn. Cô bán bún nhìn cô với vẻ ái ngại.
- Liệu có nhiều quá không cháu. Nãy giờ cháu ăn 3 bát rồi đấy.
- Dạ không sao đâu ạ.
Nói vậy chứ người chết thì biết no đâu mà.
Giới thiệu qua cô: Lí Hoàng Chiêu Nghi, tuổi đã hơn một nghìn, nghề nghiệp Tử Thần của Tử Thần Giới. Bây giờ đang ở Nhân Giới nghỉ phép cụ thể là đi chơi xin nghỉ có 10 năm thôi hiện đang là năm thứ 9 kể từ ngày cô xin nghỉ. Trong khi các Tử Thần khác đang miệt mài chạy KPI cho cuối tháng thì cô xin nghỉ đi chơi. Hiện tại đang ở chợ Nổi Cái Răng ăn bún. Tính ra cũng nhàn
À quên cái vụ thù ông sếp cụ thể là Bắc Đẩu - người giữ sổ tử + người cai quản Tử Thần Giới - là từ cái hôm cô vào văn phòng của ổng xin nghỉ phép ấy.
- Xin nghỉ tận 15 năm! Đùa à! Xin nghỉ mấy ngày thôi chứ. Xin gì xin lắm thế!
- Thế có cho nghỉ không thì bảo.
- Không.
- Có cho không.
- Không.
- 15 năm
- Không là không.
- 14
- Mấy ngày thôi
- 13
- Đã bảo là mấy ngày thôi
- Có cho không thì bảo
- ...
- ...
( Một sự im lặng bao chùng)
- 5 năm
- 10 năm
- 10 năm thì 10 năm. Mệt quá đi đi.
- 15 không cho, cho mỗi 10.Keo kiệt
- Thì một năm đâu phải là ít.
- Hay ông thích tôi nghỉ 100 năm
- Thế tìm người thay ca chưa?
- Thì tìm đi. Tôi đi trước. Bái bai
- Ơ...
Thế là cô đi trong sự bất lực của ông sếp khốn nạn à nhầm là sếp yêu mới đúng. Đi rồi mà vẫn còn tức.
"Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, lúc về tôi sẽ hành ông cho ra bã. Nhưng mà ổng trả lương cho mình mà. Nghĩ thôi đã muốn khóc ròng rồi.(⁠T⁠T⁠)"
Ai bảo tính cô dễ nóng cơ chứ. Nhịn được như thế đã may lắm rồi. Mà nói ra cô xin nghỉ không chỉ để chơi, mà còn để bắt ma nữa. Lúc còn là con người cô đã có khả năng nhìn thấy ma rồi nên bây giờ nó càng mạnh mẽ hơn. Chủ yếu bây giờ tới đây để bắt con ma đang quậy phá gần đây.
Trời dần tối và rất nhanh đã gần đến 3 giờ sáng, cô ngồi trên cái cây ven một con đường ít người qua lại.
- Ha. Hôm nay được mấy con đây.
Bỗng chốc một chiếc lưới bắt gọn cả một đám ma trơi đang lảng vảng trên đường. Tất nhiên là cô đã phong tỏa con đường này từ trước rồi nên sẽ không có ai.
- Xem nào... 5 con cơ à.
5 con ma lúc nhúc trong chiếc lưới nhỏ không ngừng xin tha. Thấy hơi ồn ào nên cô vứt vào kho chứa cùng với mấy con đã bắt từ trước.
Cô mệt mỏi vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài: "Ngày mai sẽ đi đâu đây"
À phải rồi ngày mai sẽ đến TP. Hồ Chí Minh. nghe đồn ở đó có mấy chỗ bị bỏ hoang nên sẽ có rất nhiều vong linh ở đó nên sẽ chuẩn bị đi. Mấy tiếng nữa sẽ lên đường.
[ Ngoại truyện nhỏ]
Trong khi đó trong văn phòng của Bắc Đẩu đại nhân:
- Lí Hoàng Chiêu Nghi. Sắp hết thời hạn 10 năm rồi. Cô mà không hoàn thành chỉ tiêu sắp tới xem cô nhận tiền thưởng cuối năm kiểu gì.- Bắc Đẩu vừa nói vừa xiết chặt tờ giấy xin nghỉ mà Chiêu Nghi viết mấy năm trước, vừa tức vì không thể lôi cô về, mà tờ giấy xin phép còn ghi thêm dòng chữ " Nếu ông không cho tôi nghỉ thì tôi sẽ phá banh cái Tử Thần Giới của ông!!!"
Chiêu Nghi: " Hắt xì...Ai đang nhắc mình ấy nhỉ?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.