Tử Thần

Chương 3: Điều tra người này cho tôi




Trời rất nhanh đã sáng, mấy người kia thì bận thức đêm nên bây giờ đang ngủ li bì. Thấy vậy cô cũng chỉ đành để cho họ ngủ bù thêm chút nữa. Cô lấy điện thoại liên lạc cho một người nào đó. Người đó hẹn tối nay gặp.
Mười một giờ trưa, ba con người kia mới dậy. Nhưng vì vé máy bay đến Hà Nội 2 ngày sau mới cất cánh nên cả đám đành ở lại thêm. Rất nhanh đã tối đến cô đến chỗ hẹn đợi người kia đến. Một lúc sau người đó mới đến.
- Cậu đến hơi muộn đấy Đại Nghĩa.
- Thì ai bảo việc nhiều cơ chứ.
Một cậu thanh niên chừng khoảng hai lăm tuổi bước đến. Cậu ta tên Đại Nghĩa, cũng là Tử thần giống cô. Ngoại hình cũng coi là được, trông khá cao. Cậu ta phụ trách khu vực này nên cô cũng không mấy lạ lẫm, dù sao cũng cạnh chỗ cô phụ trách mà.
- Mà cô hẹn tôi ra đây làm gì thế?
- Đương nhiên là có việc rồi. Cậu điều tra người này cho tôi.
Sau đó cô đưa cho hắn tên tuổi và mã linh hồn ( mã để phân biệt linh hồn) của Vân Thiên. Rất nhanh Nghĩa nói cho cô thông tin về cậu ta kể cả kiếp trước hắn là ai. Nghe xong cô không kìp được nỗi tức giận. Nhìn thấy thế Nghĩa bèn nói:
- Mặc dù là kiếp sau của hắn nhưng cô tức giận làm gì. Mà tôi nói này cô mà không nhanh đi làm lại thì tôi chết vì kiệt sức mất, làm thay cô suốt 9 năm rồi còn gì.
- Còn 1 năm nữa cậu làm nốt luôn đi. Mà cậu chết rồi còn gì nữa. Chúc cậu làm ăn thuận lợi nha, tôi đi trước.
- Ê... Thật là, cô tự dưng xin nghỉ làm gì nữa?
Cô đi còn không quên vẫy tay chào tạm biệt hắn lần nữa.
Sáng sớm hôm sau cô theo ba người kia đến sân bay đến Hà Nội. Mấy thủ tục kia thì cô dễ dàng vượt qua, giờ thì lên máy bay thôi. Trên máy bay cô mới nhìn kĩ mấy người kia. Hương thì có gương mặt hơi bầu bĩnh, thấy cũng dễ thương. Ly thì có gương mặt gọn gàng trông khá xinh. Còn Thiên thì trông cũng đẹp trai nhưng cô nhìn vẫn thấy đáng ghét, là do chuyện từ ngàn năm trước ư. Nói chung cả ba người họ đều nhìn thấy rất giống những người cô quen từ ngàn năm trước rồi, hay là do gen tốt chăng.
Chuyến bay rất nhanh đã đến Hà Nội. Mục đích cả đám đến đây là điều tra vụ cháy chung cư mini ở Khương Hạ mấy tháng trước. Nghe đồn mỗi lần có người đi qua đó thì đều cảm thấy ớn lạnh bất thường, kể cả khi là ban ngày. Thế nên có rất ít người dám đi qua đây.
Cả bốn đứa thuê khách sạn gần đấy rồi đến đó quan sát một lượt rồi về. Trở về khách sạn cô vẫn cảm thấy có đều gì đó rất lạ. Nơi đó oán khí rất nồng, nồng đến nỗi còn có cả đám khí đen lượn lờ cách đó cả trăm mét vẫn nhìn thấy được.
Rất nhanh đã đến tối. Nhưng khác với dáng vẻ ban ngày, thế nào mà cả ba đứa lại núp sau lưng cô run rẩy lên vậy. Hay là lúc ban ngày nên ba đứa nó không sợ chăng.
- Hay là chúng mình đi về đi. Chứ ở đây đáng sợ quá. - Ly tiếp lời trước.
Hương: - Đúng vậy chúng mình về đi.
Nghi: - Thế ai đó bảo đến nhà ma để bắt ma cơ mà. Nhát vậy thì đòi đi bắt ma làm gì?
Cả ba: - Nhưng mà ở đây đáng sợ lắm.
Nghi: - Thế bây giờ có đi không.
- Có có đã đến đây rồi thì phải đi chứ. Làm sao trở thành biệt đội bắt ma được.
- Nhưng dáng vẻ sợ sệt đó là sao.
Cả ba đứa khúm núm núp sau lưng Nghi, nói vậy nhưng vẫn run rẩy.
Nghi kiểu * ba phần bất lực bảy phần như ba *
[ Ngoại truyện nhỏ ]
Tại sao Chiêu Nghi lại không phong tỏa căn chung cư ở Sài Gòn.
Đơn giản vì cô biết sẽ chẳng có ai dám đến đó vào lúc nửa đêm cả nên thôi không làm nữa. Ai ngờ lại gặp phải ba con quỷ nhát gan kia chứ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.