Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu: Phi Tử Bất Thiện

Chương 33: Cuộc hẹn hò lén lút bị ta bắt gặp




Đêm khuya, ta nằm ở trên giường, làm cách nào cũng không ngủ được. Trời đã vào đông, tuy mới vừa mưa xuống nhưng không khí vẫn như trước khô ráo đến mức không chịu nổi.
Trong phòng vẫn có tiếng trở người, ta nghĩ rằng các nàng cũng không ngủ được như ta.
Ta luôn vô tình hoặc cố ý đụng vào hai cái túi gấm Tô Mộ Hàn cho ta, khi nào xác định chắc chắn chúng vẫn còn ở đây, mới có thể an tâm được. Y nói với ta khi nào mọi chuyện bình an và ổn định thì hãy mở. Ta hiểu rõ ý tứ của y, bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp.
Bàn tay không cẩn thận lại đụng tới một vật cứng, đó là cây lược gỗ Cố Khanh Hằng tặng cho ta, nhìn thấy nó trong lòng ta không khỏi bi thương. Đối với y, ta luôn cảm thấy áy náy. Những gì ta nợ Cố Khanh Hằng kiếp này đã không còn cách nào hoàn trả lại cho y được nữa.
Thầm thở dài một tiếng, chỉ hy vọng y có thể quên ta, sau đó, sẽ tìm được một người con gái tốt hơn ta gấp ngàn vạn lần, thật lòng yêu thương y.
Trong lòng đột nhiên cảm thấy bức bối không chịu nổi, ta bèn đứng dậy rón rén bước ra ngoài.
Mới bước được mấy bước ra bên ngoài đã nghe một giọng nói: "Đi đâu thế?" Giọng nói lạnh lùng như băng, không thể đoán được dư vị trong đó.
Ta cảm thấy kinh hãi đến khi nhìn rõ mới thấy đó là một thái giám, y là người trực đêm nay chăng? Đành phải nói: "Ta muốn đi đại tiện."
Trên mặt tên thái giám thoáng hiện lên vẻ xấu hổ, y hắng giọng một cái rồi nói: " Đi nhanh đi."
Ta gật đầu, mới đi được vài bước lại nghĩ ngợi một chút khẽ hỏi: "Công công, xin hỏi, đi về hướng nào ạ?" Thật ra ta không muốn đi nhà xí nhưng đã giả vờ thì phải giả vờ cho trọn vẹn.
Tên thái giám kia có vẻ mất kiên nhẫn chỉ về phía trước nói: "Đi thẳng, rẽ phải."
Ta nói cám ơn y rồi lập tức chạy về phía trước. Chạy mãi cho đến khi quay đầu lại không còn nhìn rõ bóng dáng y nữa ta mới chậm rãi dừng lại. Khóe miệng ta khẽ tươi cười, xoay người bước ra ngoài.
Lúc vào cung, vì sợ bị người khác nhận ra, cho nên ta luôn cúi đầu xuống, chưa có cơ hội quan sát thật kỹ cái nơi làm cho người ta nửa muốn trốn chạy, nửa vừa sợ hãi này. Lúc này, mặc dù đèn lồng thắp sáng trưng nhưng bóng đêm rốt cuộc cũng là bóng đêm, có rất nhiều thứ mơ mơ hồ hồ không thể nhìn thấy rõ.
Ta chỉ mơ hồ biết nơi đây vô cùng rộng lớn.
Trên đường đi, thỉnh thoảng ta gặp phải những đội ngự lâm quân cầm cây đuốc đi tuần tra, ta lập tức đứng yên sang một bên. Vì trên người ta đã mặc y phục của cung nữ nên cũng không ai quá để ý đến ta.
Ta chỉ đi lung tung một chút chứ không có mục tiêu, mục đích rõ ràng gì. 
Đến lúc hoàn hồn trở lại mới phát hiện ra không biết mình đi tới nơi nào rồi, ta chần chừ một lát, có nên đi ngược lại theo đường cũ trở về hay không? 
Nhưng mà lúc vừa quay đầu lại, cả người ta như ngây ra. Trước đó ta vốn có ý định sẽ lấy lý do bị lạc đường để bào chữa cho mình nếu ta bị trách tội. Nhưng ta không nghĩ tới lần này ta bị lạc đường thật. Đường cũ, ta đứng nơi này thật chẳng nhìn ra đường nào là đường cũ nữa?
Ta khẽ lắc đầu, tự nhiên lại cười rộ lên. Có lẽ trong tiềm thức của ta, cũng không muốn trở về chỗ đó.
Ta đi về phía trước một đoạn, trong đầu nhớ mang máng hình như đây là con đường hướng ngược lại, nhưng mà đi mãi vẫn không thấy điểm đến.
Ta không cảm thấy sợ, thậm chí trong lòng còn có chút vui mừng như muốn nhảy nhót, bởi vì chỉ có lúc này ta mới có thể tự mình đi khám phá, tìm hiểu con đường phía trước.
Có rất nhiều người, vừa bước vào chốn thâm cung này đã cảm thấy như bị trói chặt lại trong ngục tù, nhưng mà ta thì không giống vậy, nơi này lại giống như nơi ta tìm thấy tự do thật sự.
Lúc này, ta đột nhiên nghe thấy từ phía sau truyền đến tiếng bước chân vội vã.
"Nàng đã đến rồi."
Đó là giọng nói của một nam tử, trong đó mang theo cả ý cười và sự vui mừng.
Ta giật mình, phản ứng đầu tiên của ta là nghĩ tới chuyện thị vệ và cung nữ trong cung tư tình. Lại vừa đúng lúc bị ta bắt gặp. Cung nữ và thị vệ tư tình với nhau nếu bị bắt thì sẽ chịu tội chết. Ta nghĩ như vậy nên trong lòng cảm thấy hoảng hốt. Vội vàng lánh mình núp vào phía sau cây cột nhà bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.