Tulip Dưới Ánh Dương

Chương 21: Bị PHH ám




Warning: Tác giả không biết đặt tên chương thế nào nên đặt dở hơi đấy, kệ nó đi:)))
________
Tôi nằm trên giường lướt điện thoại, Khánh Hạ thì đang tắm, Vân Trang thì đi đâu vẫn chưa về.
Tôi vừa mở tiktok lên lướt thì thấy video quay toàn cảnh Hoàng nhảy từ khán đài xuống, với dòng caption: "Lúc này bạn chợt nhận ra mình đã yêu đúng người." Video được tận 40N tim và 10N bình luận.
Tôi gượng cười, khỏe môi khẽ giật giật. Đúng là sức mạnh của mạng internet.
Nói thật lòng thì nhìn lại đoạn video này tôi cũng xúc động lắm. Nếu mọi chuyện đúng như mọi người bàn luận thì cũng tốt đấy chứ.
Tôi mặc kệ và lướt tiếp.
"Chàng trai thấy bạn gái ngã, không ngại nguy hiểm nhảy xuống cứu, khiến cộng đồng mạng phải ghen tị vì tình yêu quá đẹp."
Đúng là báo lá cải thích viết gì thì viết. Sai sự thật cũng viết cho được.
"Chàng trai trong vụ việc nhảy xuống vì thấy bạn gái ngã, tưởng lạ mà lại là người quen. Được biết chàng trai này có acc tiktok hơn 900k follow, với các clip đu trend triệu view."
Có để cho tôi yên không? Từ lúc nào tiktok của tôi lại toàn những thứ xàm xí vớ vẩn thế này vậy?
Tôi mở Facebook lên, một đống bạn bè gắn thẻ tôi vào đủ các bài viết. Đều cùng một chủ đề.
Đờ mờ thế giới hết chuyện để bàn tán rồi à? Sao có mỗi một chuyện mà rần rần lên thế?
Chuyện cũng có cái mẹ gì đâu? Ngoài cú nhảy có vẻ ngầu lòi của Hoàng ra thì có cái gì đâu.
Cũng ngầu thật.
Nhưng mà ngầu thì làm được cái gì, có đào ra cơm ăn không?
Tôi điên mất, muốn cuộc sống của mình không có Phạm Huy Hoàng cũng khó đến thế à? Cuộc sống của tôi vốn dĩ vô cùng yên bình cơ mà, tại sao chỉ vì một người con trai mà lại bị xáo trộn hết lên như thế cơ chứ?
Tôi cắm sạc điện thoại, đi ra ngoài phòng khách bật ti vi lên xem, vừa xem vừa nhâm nhi đống đồ ăn vặt trong nhà.
"Thùy Dương à, tớ phải làm thế nào cậu mới hiểu tình cảm của tớ đây? Tớ chưa bao giờ có cảm xúc với bất kì ai giống như thế này hết, tớ muốn ở bên cạnh Dương, muốn yêu đương với cậu. Từ khi gặp cậu dường như cả thế giới của tớ chỉ có tên của mỗi cậu mà thôi, tớ luôn không kiềm chế được mà quan tâm, lo lắng cho cậu. Tớ biết trước đây tớ là một thằng tồi, nhưng lần này là thật lòng đấy."
Giọng nói Hoàng như thước phim tua chậm trong đầu tôi, có lẽ đây là câu nói dài nhất anh nói với tôi, nghe không khác gì bài văn mẫu của những anh trap boy cả, thế nhưng lại khiến tôi nửa tin nửa ngờ vì thái độ quá chân thành của anh.
Hoàng khiến tôi hoài nghi phán đoán của chính bản thân mình. Tôi chưa từng nghĩ Hoàng sẽ thích tôi, anh và tôi ở hai thế giới quá khác nhau, làm gì có chuyện một người như Hoàng lại cúi đầu thích một người bình thường như tôi cơ chứ?
Thật ra lí trí tôi luôn ép bản thân mình nghĩ như vậy, nhưng trái tim tôi thì vẫn rung lên mỗi khi Hoàng quan tâm đến tôi. Tôi vừa muốn có thêm một khoảng thời gian nữa để xác định tình cảm của anh, vừa sợ chỉ thêm một chút nữa tôi sẽ thua cuộc.
Tôi không dũng cảm được như Khánh Hạ, cũng không giỏi làm chủ cuộc chơi như Vân Trang, vì thế tôi phải cân nhắc rất nhiều trước khi bước vào một mối quan hệ. Có lẽ cũng vì tôi cân nhắc quá lâu, nên những người từng có ý theo đuổi tôi đều không đủ nhẫn nại để đợi. Thế nên đến tận bây giờ tôi vẫn chưa có mối tình đầu.
"Dũng cảm yêu vì thanh xuân chỉ có một lần mà thôi."
Chương trình ti vi thật hiểu thấu lòng người quá nhỉ? Tôi cầm điều khiển rồi chuyển sang kênh khác.
"Chào mừng quý vị khán giả đến với chương trình chuyển động 24h, theo báo cáo sáng ngày hôm nay 24/5 một vụ việc thương tâm đã xảy ra ở huyện XX, tỉnh YY. Một nam thanh niên đã sát hại nữ sinh viên đại học A vì cô không đồng ý lời yêu, sau đó để lại bức di thư và tự tử cùng cô gái..."
Đờ mờ.
Thanh niên bây giờ đều điên như thế này à? Tôi khẽ rùng mình, da gà nổi hết lên.
Cạch.
Tiếng mở cửa làm tôi giật bổng mình, lấy cái gối tựa bên cạnh ôm chặt trước ngực. Cẩn thận quay sang nhìn ra ngoài cửa.
- Anh về với các em rồi đây. Ủa? Mày làm cái gì vậy Dương? Sao giơ cái gối lên, định đánh tao à? - Vân Trang vui vẻ bước vào.
- Tao tưởng cái thằng kia nghe thấy tao chửi đến giết tao cơ chứ?
- Thằng kia là thằng nào? - Vân Trang vừa nói vừa cởi giày - Phạm Huy Hoàng á?
Tôi bỏ cái gối xuống đùi, ngả người ra ghế đáp lại nó:
- Nó mà dám làm gì tao à?
Tôi cũng không biết mình dựa vào cái gì mà lại tự tin như thế. Vân Trang không nói gì chỉ cười, rồi sau đó đến ngồi xuống bên cạnh tôi, thở dài rồi mệt mỏi nằm ra ghế.
- Mày đi đâu về mà trông mệt mỏi thế?
- Đi chơi với bạn.
- Em mặt trời à?
- Sáng thì là thế, chiều đi với chị cỏ bên Hanu.
Em mặt trời là biệt danh chúng tôi đặt cho một em tên Nhật hồi trước học chuyên Sử trường tôi, còn chị cỏ là chị Thảo Vân Trang quen qua mạng. Đó là cách chúng tôi bàn luận về một người mà không cần nhắc đến tên của họ.
- Anh Trang về rồi à? - Khánh Hạ bước tới tủ lạnh, mở tủ lấy gì đó.
- Lấy anh chai nước cam em ơi.
- Ok.
Hạ bước ra với chai nước cam và một rổ hoa quả. Nó đặt xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh tôi. Tay vừa rót nước ra cốc, miệng vừa tra hỏi tôi:
- Mày với Hoàng sao rồi?
- Sao được nữa, nó tỏ tình, tao từ chối và quyết định từ giờ sẽ không gặp nó nữa.
- Cả thiên hạ nghĩ chúng mày yêu nhau, thế mà lại không thành đôi à? - Hạ cầm quả xoài xanh lên gọt và đáp.
- Tao thấy thằng Hoàng lần này nghiêm túc đấy, up hẳn lên story tiktok lẫn ig* với facebook cơ mà. - Vân Trang bổ sung.
*Ig = Instagram
- Ừ, Việt Anh nói sau hôm mày từ chối, nó có vẻ buồn đời lắm. Mặc dù tao không tin nó, nhưng tao tin Việt Anh. Nên nếu mày cũng thích nó thì có thể thử, cuộc đời mà, cũng chỉ có một lần như thế thôi.
- Không chỉ riêng chuyện Hoàng có thật lòng hay không, tao thấy còn nhiều vấn đề khác lắm. Chúng mày thấy đấy, tao với Hoàng quá khác nhau, tao không hiểu thế giới của Hoàng và nó cũng chẳng hiểu thế giới của tao.
Tôi cầm miếng xoài Hạ vừa gọt chấm muối ăn, chậm rãi nói tiếp:
- Bọn tao hoàn toàn không có điểm chung. Nếu như nó không phải bạn thân của người yêu con Hạ, thì tao với nó sẽ chẳng có mối liên hệ gì hết, sẽ lướt qua đời nhau như những vai diễn quần chúng mà thôi.
- Nhưng không có nếu như, chúng mày đã gặp nhau, đã dây dưa với nhau một khoảng thời gian rất dài. Người ngoài nhìn vào cũng biết chúng mày không chỉ coi nhau là bạn. - Trang hơi nhíu mày rồi lại từ từ giãn ra.
Tôi im lặng ăn xoài. Xoài chấm muối Hảo Hảo quả là một sự kết hợp tuyệt vời.
Tôi không chỉ coi Hoàng là bạn, vậy tôi coi anh là gì? Tôi thừa nhận mình luôn không tự chủ được mà quan tâm, lo lắng cho anh. Luôn sẵn sàng giúp đỡ và đến bên anh khi anh cần. Cũng giống như cách tôi đối xử với Vân Trang và Khánh Hạ thôi mà?
- Vậy mày suy nghĩ kĩ lại xem, mày có thích Hoàng không? Có muốn là người ở bên cạnh, chăm sóc nó và nhận được sự yêu thương, chiều chuộng của Hoàng không? - Hạ cầm hột xoài chấm muối và gặm.
- Cứ suy nghĩ từ từ, thằng Hoàng không chạy được đâu. - Trang vỗ nhẹ vai tôi và nói.
- Cho thằng Hoàng nếm tí mùi đau khổ cũng được, coi như là trả giá cho tội lỗi của nó. - Hạ nói xong nở một nụ cười thật nham hiểm.
- Thôi đừng nói chuyện của tao nữa, nói chuyện của chúng mày đi. Con Trang với anh Vũ thế nào rồi?
- Chưa có tiến triển gì. Nhưng chuyện sớm muộn thôi.
- Mà sao tự nhiên mày lại nhìn trúng cậu tao vậy? Cũng có đẹp trai lắm đâu, không đẹp trai bằng em mặt trời luôn ý.
- Nhớ hồi trước tao kể hồi cấp hai tao thích một anh không?
- Cái anh bỏ đi xong khiến mày không có tình cảm với ai nữa á?
- Ừ, anh đấy cũng tên Nguyễn Bùi Khải Vũ. Và đặc biệt gương mặt đấy, cả đời này tao cũng không quên được. Dù trưởng thành hơn thì tao vẫn có thể nhận ra.
- Vãi cả nho, cái ông mày lụy đấy lại là anh Khải Vũ á? - Tôi thốt lên sửng sốt, không dám tin vào tai mình.
- Vãi, đúng là quê ngoại tao ở bên Phú Thọ thật, nhưng chuyển lên thành phố lâu rồi. Hoá ra trước đấy ông cậu tao đã đi reo rắc tương tư cho anh yêu của tao à?
- Đến giờ mày vẫn thích ông ý à?
Theo hiểu biết của tôi về Vân Trang, nó không phải dạng người bi lụy trong tình yêu. Người nào thích nó thì nó đưa đẩy, người nào không thì đá bay ra chuồng gà rồi. Làm gì có chuyện thích một người từ cấp một đến tận bây giờ cơ chứ?
- Thật ra tao cũng chả thích như trước nữa, cũng không quá chấp niệm nữa. Nhưng lúc gặp lại thì vẫn có gì đó khác lạ lắm, dù sao tao cũng thích anh ý tận năm năm mới từ bỏ mà.
- Trái đất này tròn ghê. - Tôi cảm thán.
- Nói chung là giờ anh ý thích tao thì sẽ theo đuổi, không thích thì thôi. Lâu như thế, tao cũng quên gần hết đống tình cảm trẻ con đấy rồi.
Gì chứ cách làm cho người khác thích mình thì Vân Trang Đào có cả một quyển bí kíp dày cộp.
"I don't need no light to see you... Shine... It's your golden hour (oh). You slow down time in your golden hour (oh)..." Lời bài hát Golden hour được tôi cài làm nhạc chuông vang lên, Khánh Hạ với tay lấy cái điện thoại trong góc bàn đưa cho tôi.
(Dịch: Nàng chẳng cần ánh sáng nào chiếu soi... Sáng chói...Đấy chính là khoảnh khắc vàng ngọc của nàng. Nàng khiến thời gian như ngưng trệ trong khoảng khắc vàng ngọc của nàng)
- Tào tháo của mày gọi này.
Lúc tôi nhìn vào màn hình điện thoại mới hiểu được "tào tháo" mà nó nói là gì, vì vài phút trước chúng tôi vẫn đang thảo luận về người này. Tôi chần chừ không bấm nghe, tiếng nhạc chuông phát đi phát lại đoạn điệp khúc khiến tôi nghe đến phát phiền. Tôi quay sang cầu cứu hai đứa bạn.
- Hay tao không nghe nhá?
- Nghe đi, sợ cái gì? Nó bắt cóc được mày chắc?
- Tao sợ lắm, nghe thấy giọng Hoàng là tao thấy rén rồi. Đm nhỡ nó tỏ tình không được quay ra bóc phốt tao lên cái acc tiktok 901k follow ấy thì sao?
- Giờ là 931k rồi.
Mẹ con Khánh Hạ đã không giúp được gì thì thôi lại còn sát muối vào tim người ta.
- Không sao, acc tiktok của tao cũng được cỡ 931 người follow cơ, kém nó có ba số không thôi, tao sẽ giúp mày.
Cách xa quá.
Tôi quay sang nhìn Vân Trang.
- Tao không chơi Tiktok.
- Mày cứ nghe đi, mày đang ở thế chủ động mà, sợ cái gì?
Sợ chứ. Sức mạnh của Internet thật đáng sợ mà. Quan trọng nhất là tôi sợ đối mặt với anh. Cuộc gọi tự động tắt, ngay sau đó anh lại gọi đến.
- Nghe đi, có gì tao yểm trợ cho. - Trang thở dài nói.
Tôi bấm nút nghe.
- Chào Thùy Dương, là tớ đây. - Một giọng nữ giả tạo đến rởn gai ốc phát ra từ điện thoại.
Vãi nho, đứa nào đây?
_________
Hế lô, tôi quay trở lại rồi đây, đăng xong để đi ngủ:)))
Cảm ơn các bạn đã yêu thương đứa con rơi này của tớ.
Tôi cho phép các em vote choa tôi. Hông vote tôi sẽ lặn cho các em xem há há há😒

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.