"Ngược lại Hoàng hậu thật có nhã hứng, vừa mới kết thúc bữa tiệc đã không ở Khôn Ninh cung!" Giọng điệu Kiếm Thiếu Niệm thật không tốt, trước đây đều gọi Nạp Lan Tĩnh là Tĩnh nhi, hôm nay gọi hẳn xưng hô!
"Thần thiếp cũng chỉ tùy ý đi dạo một chút!" Nạp Lan Tĩnh không biết Kiếm Thiếu Niệm lại xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cũng không muốn làm sáng tỏ, chỉ thuận miệng đáp một tiếng, liền ngồi ở một bên!. Kiếm Hiệp Hay
"Hả? Nguyên là Hoàng hậu tùy ý đi một chút, Trẫm còn tưởng rằng Hoàng hậu cố ý đi tới nơi Trạch An Hầu nghỉ ngơi!" Kiếm Thiếu Niệm hừ lạnh một tiếng, từ lúc bọn họ bắt đầu vào đại điện, hắn đã thấy Nạp Lan Tĩnh có cái gì không đúng, chỉ chăm chú nhìn Trạch An Hầu này!
"Tin tức của Hoàng thượng thật linh thông!" Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, đã sớm cảm thấy Kiếm Thiếu Niệm không yên tâm đối với mình, hôm nay quả thật như thế!
"Trẫm nghe nói Trạch An Hầu cùng Hoàng hậu có kết nghĩa huynh đệ?" Kiếm Thiếu Niệm cũng không giải thích, mắt thẳng nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Tĩnh!
"Hoàng thượng anh minh!" Nạp Lan Tĩnh châm chọc cười một tiếng, nếu Kiếm Thiếu Niệm đã phái người tra rõ ràng, còn hỏi mình làm cái gì!
"Nạp Lan Tĩnh ngươi phải nhớ, bây giờ ngươi đã là Hoàng hậu, Trẫm không hy vọng nghe được bất kỳ lời bàn tán nào, ngày mai Trẫm sẽ gặp an bài Trạch An Hầu xuất cung, tự giải quyết cho tốt đi!" Kiếm Thiếu Niệm lạnh giọng nói một câu, trong giọng nói có sự cương quyết không thể nghi ngờ!
"Nếu Hoàng thượng đã biết được Trạch An Hầu là nghĩa huỳnh của thần thiếp, tự nhiên càng không thể để hắn vội vã rời cung như vậy!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, mang theo sự quyến rũ điên đảo chúng sinh, thế nhưng trong lòng thì lạnh vô cùng, hôm nay Trạch An Hầu ở lại trong cung, dễ dàng để Tôn Thái y nghiên cứu chế tạo thuốc chế ngự ngăn chặn ôn dịch, cái khác nàng không lo lắng, chỉ sợ biên quan nổi lên ôn dịch, suy cho cùng biểu ca vẫn còn ở biên quan, cuối cùng không muốn để cho cậu người đầu bạc tiễn người đầu xanh!
"Ý Trẫm đã quyết, ngươi không cần phải nhiều lời!" Nhìn Nạp Lan Tĩnh không để tâm như vậy, trong lòng Kiếm Thiếu Niệm rất không vui rất, vốn muốn giải thích với nàng mấy câu, nhưng nhìn dáng vẻ này của nàng sợ cũng sẽ không nghe mình nói, ngược lại sẽ cho là mình có dụng ý khác!
"Như thế, Hoàng thượng không trách được thần thiếp rồi, đợi lát nữa thần thiếp liền báo cho các vị đại thần, Trạch An Hầu chính là nghĩa huynh của thần thiếp, nghĩa huynh hắn ngàn dặm xa xôi vào kinh, thần thiếp muốn hắn ở lâu trong cung mấy ngày, nghĩ cũng không có chỗ nào sai!" Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu lên, không sợ hãi chút nào nhìn chằm chằm Kiếm Thiếu Niệm!
"Ngươi, Trẫm là vì tốt cho ngươi!" Kiếm Thiếu Niệm cắn răng, bất kỳ nam nhân nào cũng không cách nào chịu được nữ nhân của mình luôn ở trước mặt mình mà nhắc tới nam nhân khác, nhưng suy cho cùng là mình có lỗi trước với Nạp Lan Tĩnh, mặc dù trong lòng ngàn vạn không muốn, nhưng vẫn phải chịu đựng!
"Vậy thần thiếp cũng đa tạ Hoàng thượng!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, hơi khẽ nhún người, "Như thế, thần thiếp cung tiễn Hoàng thượng!"
"Ngươi!" Kiếm Thiếu Niệm còn muốn nói gì nữa, nhưng với tình hình bây giờ, cuối cùng vẫn nhiều lời vô ích, tức giận xoay người sang chỗ khác, bước nhanh rời đi!
Kiếm Thiếu Niệm vừa rời đi một lát, cũng thấy Thu Nguyệt mặt nặng nề đi vào, giống như xảy ra chuyện lớn gì, "Tiểu thư, mới vừa có người bẩm báo, nói triều đình vừa nhận được thư khẩn, vùng Hoài Châu xuất hiện động đất trăm năm khó gặp, tử thương vô số, dân chúng càng thêm đồn đãi, nói đây là trời cao nhắc nhở, sợ rằng có sát tinh, còn có những nơi chiếm lĩnh được từ Sở quốc, cũng xuất hiện ôn dịch, dân chúng quanh đó đang chạy nạn, Biểu thiếu gia đóng chặt cửa thành, nhưng sợ cũng không kiên trì được nhiều lâu!"
Thân thể Nạp Lan Tĩnh run lên, chuyện nàng lo sợ thế nhưng thành sự thật, "Thu Nguyệt, ngươi nhanh chóng phân phó, nhất định không thể để cho người bên cạnh Trạch An Hầu ra ngoài!" Trong lòng Nạp Lan Tĩnh cảm thấy lo lắng, chỉ hy vọng ôn dịch này sẽ không xuất hiện ở Kinh Thành!
Nạp Lan Tĩnh không khỏi nghĩ đến ngay cả dân chúng cũng truyền ra lời đồn đãi sát tinh, nếu như Kinh Thành xuất hiện ôn dịch, sợ rằng tất cả mọi người đều hoài nghi đến trên người của Trạch An Hầu, mà nếu như mình nói ra mình có quan hệ với Trạch An Hầu, sợ không thể thiếu chuyện mình bị người ta giận chó đánh mèo, chẳng lẽ Kiếm Thiếu Niệm vừa mới nhận được tin, mới cố ý nhắc nhở của mình? Nạp Lan Tĩnh lắc đầu một cái, vẫn luôn cảm thấy Kiếm Thiếu Niệm sẽ không có tốt bụng như vậy, nếu như dân chúng đã cho rằng mình là sát tinh, đến lúc đó chuyện giổ tổ cũng có kết luận, bản thân chính là sát tinh, đối với hắn mới có lợi đấy!
Trăng càng lên cao, tâm tình Kiếm Thiếu Niệm cũng càng phiền não, hắn đi tới đi lui, một thân một mình đi tới bên ngoài đình nghỉ mát, mượn rượu giải sầu, nhưng không nghĩ càng sầu hơn, trăng trên bầu trời cũng sắp tròn, đáng tiếc tình cảm của hắn với Nạp Lan Tĩnh, lâu như vậy vẫn không có tiến triển, Tĩnh nhi thủy chung sẽ không tha thứ cho hắn, nghĩ tới đây, Kiếm Thiếu Niệm lại uống thêm một hớp, nhưng lại không biết, vì sao uống càng nhiều rượu, tâm lại càng đau!
"Sư huynh!" Phạm Âm từ trong rừng đi ra, nhìn thấy Kiếm Thiếu Niệm một người uống rượu giải sầu, trong lòng không khỏi có chút khó chịu!
Kiếm Thiếu Niệm ngẩng đầu, nhìn thấy là Phạm Âm, trên mặt không khỏi dâng lên mấy phần không vui, "Tại sao lại là ngươi!"
"Không phải là ta, sư huynh còn tưởng là Nạp Lan Tĩnh sao?" Phạm Âm hơi cúi đầu, nhìn mình khắp người nhếch nhác, có lẽ đã không xứng với sư huynh của mình, nhưng nghĩ đến những năm này chờ đợi, không cam lòng trong lòng đánh bại sự tự ti bây giờ của nàng!
"Làm càn!" Kiếm Thiếu Niệm đặt mạnh bình rượu xuống, bất luận kẻ nào ở đây đều không thể bất kính đối với Tĩnh nhi bảo bối của hắn ở trước mặt hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể!
"Sư huynh, huynh yêu nàng ta như vậy, nhưng trong lòng nàng ta có nửa phần yêu huynh sao?" Phạm Âm ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt đẫm lệ, thế nhưng vì sao sư huynh của nàng chưa từng nhìn thấy tình cảm dịu dàng của nàng!
"Chuyện này chưa tới lượt ngươi nhiều chuyện!" Kiếm Thiếu Niệm có chút không nhịn được, một hồi gió nhẹ thổi qua, trong không khí giống như có một mùi hương không tầm thường, trên mặt Kiếm Thiếu Niệm lạnh vô cùng, "Phạm Âm, ngươi đây là muốn cắt đứt tất cả tình cảm giữa chúng ta sao?"
"Nhưng sư huynh, giữa chúng ta còn có tình cảm sao?" Phạm Âm cười khổ một tiếng, kể từ khi vào hoàng cung này, trong lòng trong mắt Kiếm Thiếu Niệm cũng chỉ có một người Nạp Lan Tĩnh, vô luận mình bị bao nhiêu uất ức, hắn đều không quan tâm!
Phạm Âm đánh bạo, từng bước một đến gần Kiếm Thiếu Niệm, ngón tay hơi run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn cởi áo khoác ra, để lộ thân thể chính mình ở dưới ánh trăng, ánh trăng màu bạc rắc trên thân thể mềm mại của nàng, mang theo cám dỗ nồng đậm, "Sư huynh, muội vốn nên là nữ nhân của huynh, vừa vặn thành toàn ta!" Đột nhiên Phạm Âm quỳ gối dưới chân Kiếm Thiếu Niệm, dùng tư thái vô cùng thành kính, nhìn lên vị thần cao lớn nhất trong lòng nàng!
Nếu là nam nhân bình thường, nhìn thấy nữ tử thần phục như vậy, nghĩ đến chắc sẽ không cầm lòng được, thế nhưng trên mặt Kiếm Thiếu Niệm lại càng ngày càng lạnh lẽo, đột nhiên, hắn nâng lên một chân, hung hăng đá vào Phạm Âm, vốn Phạm Âm đã bị Nạp Lan Tĩnh phế mất cõ công, hiện tại thân thể rất yếu đuối, chịu một cước như vậy, thân thể không khỏi bay lên, nặng nề rơi xuống ở trên bàn đá xanh, phát ra tiếng vang nặng nề!
Kiếm Thiếu Niệm cúi đầu nhìn Phạm Âm nhếch nhác, trong mắt không có nửa phần thương tiếc, "Từ nay về sau, ngươi và Trẫm liền cắt đứt tình đồng môn, hiện nay ngươi cũng chỉ là tiện tỳ hạ đẳng nhất, nếu như lại phạm sai lầm, chắc chắn Trẫm sẽ lăng trì xử tử ngươi!"
Kiếm Thiếu Niệm nói xong, cũng không quay đầu lại liền rời đi, Phạm Âm muốn giữ lại hắn, nhưng đau đớn trên người khiến nàng không thể nói ra một câu, hận ý trong mắt cũng càng ngày càng đậm, nhớ lại trước kia, Kiếm Thiếu Niệm đối với nàng vẫn thương yêu cực kì, đừng nói là động thủ đối với mình, ngay cả một câu nói nặng lời đều không chịu nói, nhưng bây giờ, cũng bởi vì Nạp Lan Tĩnh mà chặt đứt tất cả tình cảm với mình, nàng thật hận, thật sự rất hận!
Thủ đoạn của Phạm Âm, cuối cùng khiến tâm thần của hắn rối loạn, từ đầu đến cuối không có phát hiện, Nạp Lan Tĩnh ở chỗ không xa vẫn nhìn bọn họ, cho đến khi Phạm Âm quỳ gối trước mặt Kiếm Thiếu Niệm, mới xoay người rời đi!
Thân thể Kiếm Thiếu Niệm càng thên nặng nề, không khỏi đi về giữa hồ nước, hồ nước lạnh như băng bao quanh toàn thân hắn, mới khiến hắn khôi phục một chút thanh tỉnh, đáng tiếc thuốc này hiệu quả cũng rất lớn, hắn ngâm cả đêm, mới đẩy lui dược hiệu, may mắn hắn có võ hộ thân, nếu không ngâm cả đêm như vậy, tất nhiên sẽ bị thương hàn!
Mà vào lúc lâm triều, tự nhiên sẽ đàm luận chuyện thiên tai này, thế nhưng hiện nay suy cho cùng chiến tranh đã đả thương nguyên khí, hơn nữa quốc khố cũng không dồi dào, không có đủ tiền để trợ giúp nạn thiên tai, chỉ có thể tập hợp một khoản từ thương nhân, mà thương hộ Kiếm Thiếu Niệm nghĩ tới đầu tiên chính là Thượng Quan Tầm, đến lúc này hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói rõ với Nạp Lan Tĩnh!
Tiếp đó hắn hạ chỉ, để Tương Bình vương phái ra người tài chữa trị ôn dịch lần trước, tìm thêm người y thuật cao minh trong thiên hạ, cùng nhau cùng cứu trị ôn dịch, tới cùng những chuyện này cần phải cẩn thận xử trí, nếu như xử trí không tốt sợ sẽ khiến cho dân chúng bạo loạn, hôm nay Đại Dung bước đầu ổn định, chiếm đoạt không ít lãnh thổ, hiện tại các quốc gia khác tuy giận mà không dám nói gì, nhưng nếu như Đại Dung xảy ra nhiễu loạn, các quốc gia khác sợ sẽ liên hợp lại đối phó Đại Dung, đến lúc đó Đại Dung chỉ có thể không ngừng bị đánh bại!
Hiện nay chuyện này còn chưa xong, lại thêm chuyện sầu khác, tự nhiên có không ít người lại nhắc tới chuyện sát tinh, chuyện sông Hoài Chu địa chấn (động đất) rõ ràng chính là trời cao nhắc nhở, nếu không sẽ không xuất hiện địa chấn trăm năm khó gặp, Kiếm Thiếu Niệm nghe được lời này, trong lòng càng thêm phiền não, liền cho bãi triều sớm!
Thế nhưng chuyện giúp nạn dân thiên tai lại là chuyện khác, hắn chuẩn bị thỏa đáng, liền đi tới Khôn Ninh cung, Nạp Lan Tĩnh giống như đã sớm đoán được Kiếm Thiếu Niệm sẽ trở lại, đã đợi ở trong điện từ sớm!
"Tĩnh nhi, hôm nay triều đình gặp nạn, nàng nên cũng biết, Trẫm thay mặt ngàn vạn dân chúng van ngươi phát động lạc quyên (quyên góp)!" Giọng Kiếm Thiếu Niệm rất thấp, nếu không phải chuyện quá mức khẩn cấp, hắn sẽ không cho phép nữ nhân của mình liên lạc với nam nhân khác!
"Hả? Thần thiếp là Hoàng hậu, tự nhiên có trách nhiệm vì Hoàng thượng san sẻ, thế nhưng thần thiếp cũng là thương nhân, không làm chuyện mua bán lõ vốn, muốn phát động lạc quyên thần thiếp tự nhiên cũng sẽ nguyện ý, nhưng Hoàng thượng cũng phải hy sinh chút ít, giao ra Ngọc tỷ của Hoàng thượng!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, cũng không muốn cùng Kiếm Thiếu Niệm nhiều lời vô nghĩa!
Kiếm Thiếu Niệm lạnh lùng nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh, thì ra mục đích của nàng chính là giang sơn này!
"Nhìn Hoàng thượng hình như không muốn, Hoàng thượng không giao ra Ngọc tỷ cũng được, còn làm phiền Hoàng thượng có thể cắt nhượng vài toà thành là được, nghĩ rằng đây cũng không phải việc khó gì!" Hôm nay Nạp Lan Tĩnh không thể không tính toán, chỉ có thế lực của mình lớn, mới có thể bảo vệ người thân của mình, tuy nói tính mạng của Kiếm Thiếu Niệm ở trên tay mình, nhưng cho dù bây giờ hắn chết rồi, tướng sĩ dưới quyền hắn cũng sẽ không phục, hơn nữa hôm qua hắn đã cùng Phạm Âm có tình cảm (ý chị là anh Niệm đã cùng Phạm Âm ân ái), một khi hắn có dị tâm, sẽ đối với mình đề phòng nhiều hơn, mình chỉ có thể hạ thủ trước!
"Tốt, Hoàng hậu thật sự rất tốt, nhưng bây giờ ngươi cho cũng phải cho, không cho cũng phải cho!" Kiếm Thiếu Niệm cười lạnh một tiếng, chuyện quá khẩn cấp, cho dù chọc cho Nạp Lan Tĩnh không vui, cũng không thể lấy tính mạnh của dân chúng ra nói giỡn, hắn vỗ tay một cái, thấy Thu Nguyệt bị người trói lại đi vào, miệng của nàng bị chặn lại, chỉ có thể phát ra có chút âm thanh ô ô!
"Thu Nguyệt!" Trong nháy mắt sắc mặt Nạp Lan Tĩnh trầm xuống, ngón tay khẽ động, tùy thời ra tay!
Kiếm Thiếu Niệm thấy rõ ràng, "Trẫm biết ngươi giỏi dụng độc, nhưng Trẫm bảo đảm Thu Nguyệt nhất định sẽ chết trước so với Trẫm!" Sau đó Kiếm Thiếu Niệm nhẹ giọng, "Tĩnh nhi, Trẫm hi vọng ngươi vì dân chúng Đại Dung suy nghĩ thật kỹ!" Kiếm Thiếu Niệm thật sâu nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái, liền dẫn người đi ra ngoài!
Trong mắt Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc xuất hiện hận ý nồng đậm, Đế Vương quả thật là vô tình, một khi kịp chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn, cuối cùng sẽ ngoan tuyệt hơn với người khác!
Nhưng lại không thể bỏ mặc Thu Nguyệt, đến ban đêm, bên ngoài vô cùng ồn ào, Nạp Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, cuối cùng đi ra ngoài nhìn coi!
Cũng thấy trong viện đứng không ít binh lính, một dẫn đầu người nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, không khỏi chào một cái, "Tham kiến Hoàng hậu nương nương, hôm nay Trạch An Hầu đột nhiên mất tích, Hoàng thượng mệnh cho bọn thần điều tra kỹ tất cả các cung điện, có chỗ nào mạo phạm còn mong nương nương thứ tội!"
"Đã như vậy, tự nhiên Bổn cung sẽ không gây trở ngại!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, như không có chuyện gì đi trở vào trong điện, nhưng trong lòng thì không khỏi có chút gấp gáp, Trạch An Hầu ở kinh thành không có thế lực, hiện nay đột nhiên biến mất sợ rằng có điều kỳ lạ, quan trọng nhất, ngộ nhỡ hắn đào thoát, ôn dịch trên người phát tác thì nên làm như thế nào!
Hơn nữa hôm nay đến ngày cho Kiếm Thiếu Niệm uống thuốc, nếu như qua giờ tý, sợ sẽ phát tác, Nạp Lan Tĩnh trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định đi ra ngoài nhìn một chút, cùng lắm thì lát nữa, nàng liền giả vờ đồng ý với Kiếm Thiếu Niệm, lại âm thầm cho hắn uống thuốc giải là được!
Mắt thấy trời càng ngày càng khua, rốt cuộc bên ngoài cũng yên tĩnh lại, Nạp Lan Tĩnh tiếp tục đợi thêm một lát, cũng mang theo thuốc trên người, liền đi ra Khôn Ninh cung, dĩ nhiên bên ngoài không thể thiếu thị vệ, ngón tay Nạp Lan Tĩnh xoay ngược lại, ngân châm liền từ đầu ngón tay nàng nhanh chóng bay ra ngoài, chính xác rơi vào mi tâm của những thị vệ này, chỉ trong nháy mắt, bọn họ chỉ có thể đứng thẳng tắp, trơ mắt nhìn Nạp Lan Tĩnh rời đi!
Ra khỏi Khôn Ninh cung, nàng liền nhanh chóng đi dưới những chỗ tối, bốn phía đèn đuốc sáng ngời, nhìn tình hình này xem ra Trạch An Hầu còn chưa có tìm được, Nạp Lan Tĩnh không khỏi trầm tư, Hoàng cung đề phòng sâm nghiêm, muốn ở trong thời gian ngắn như vậy rời khỏi Hoàng cung gần như không có khả năng, tất nhiên bọn họ có một chỗ ẩn thân, mà Hoàng cung chỉ có một nơi mà người bình thường không nghĩ tới!
Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, dưới chân hơi tăng nhanh tốc độ, đáng tiếc nàng phải né tránh bọn thị vệ đuổi bắt, lại không có Thu Nguyệt ở bên cạnh, rốt cuộc phải mất chút sức lực, hơn nữa người của Nạp Lan Tĩnh phần lớn đều bên ngoài cung, ngay cả trong cung cũng đều do Thu Nguyệt liên hệ, đột nhiên xảy ra những chuyện này Nạp Lan Tĩnh cũng chỉ có thể tự mình đi làm!
Cuối cùng Nạp Lan Tĩnh càng đi càng xa, người càng lúc càng ít, rốt cuộc nàng đi tới trước cửa lãnh cung, nơi đó tối đen như mực, cửa chính khẽ mở ra một đường nhỏ, giống như đang chờ đợi có người tiến vào, Nạp Lan Tĩnh nhìn tường cung thật cao, chỉ có thể hơi cau mày, nàng không có võ công, chỉ có thể đi vào từ cửa chính, không có lựa chọn nào khác, Nạp Lan Tĩnh khẽ giơ tay, bột màu trắng đều rơi vào trên người của nàng, đây là một loại kịch độc, chỉ cần có người đụng tới nàng, trong vòng một khắc không có thuốc giải, sẽ độc phát bỏ mình!
Cửa phát ra một tiếng két, trong lãnh cung yên tĩnh, Nạp Lan Tĩnh thấy một cửa sổ có đèn, chậm rãi tới gần, nàng cúi thấp đầu ngón tay nhẹ nhàng tại trên cửa sổ tạo một cái lỗ, cuối cùng thấy Phạm Âm đang ở bên trong!
"Hoàng hậu nương nương đã đến rồi, Phạm Âm liền cung nghênh nương nương!" Đột nhiên, Phạm Âm cười một tiếng, chính xác nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh!
Đã bị phát hiện, Nạp Lan Tĩnh cũng không ẩn núp, tự nhiên đi vào, nhưng ngửi thấy hương vị ở trong phòng, không khỏi âm thầm cau mày, ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, một chút đau đớn để cho nàng trong nháy mắt thanh tỉnh rất nhiều, lúc này mới nhìn rõ ràng, Phạm Âm đứng ở trong đại điện, mà Trạch An Hầu bị buộc chặt ở trên ghế bên cạnh!
"Hoàng hậu nương nương quả nhiên thông tuệ, ngay cả này chỗ hẻo lánh này cũng có thể tìm được!" Phạm Âm cười khúc khích, phát ra âm thanh như chuông bạc!
"Phạm Âm nương tử cũng không kém!" Nạp Lan Tĩnh lạnh nhạt đáp một tiếng, trong mắt không khỏi quét mắt nhìn chung quanh đại điện, Phạm Âm đã bị phế võ công, nàng ta tuyệt đối không có năng lực đưa Trạch An Hầu đi, sau lưng nàng ta nhất định có cao nhân ẩn núp!