Tuyệt Đại Con Rể

Chương 235:




Ai cũng không ngăn được anh?Làm sao có thể chứ!
"Lăng Thành, cậu đừng có nói mê sảng nữa được không!" Tiêu Diệu Vân nước mắt ào ào rơi xuống. Cũng chính lúc này, học trò của sáu phái lớn đều vọt tới! Trong tay họ là những thanh đao dài, giống như mưa mà rơi xuống, nhắm thẳng vào Lăng Thành!
Cũng cùng lúc đó Lăng Phong bên cạnh cũng thả người phóng qua, trên mặt của anh ta lóe lên nụ cười sâu xa nguy hiểm: "Lăng Thành, hôm nay tôi sẽ báo thù vì ông nội, giết cái tên vong ân bội nghĩ không bằng chó nhà anh!"
Nhiều thế lực như vậy cùng xông vào, đây là cơ hội tốt sao anh ta có thể bỏ lỡ?
Hơn nữa, gần đây anh ta vừa vặn tu luyện thần công Huyền Âm, hôm nay cũng vừa lúc thử sức mạnh của nó! Vũ Thảo bên cạnh anh ta càng lộ ra khuôn mặt tươi cười, cố ý nói lớn tiếng: "Ông xã, thay dòng họ chúng ta giết chết tên cặn bã này đi!"
"Đúng tên súc sinh này đáng chết!" Anh em con cháu nhà họ Lăng cũng nhao nhao nói với Lăng Phong: "Anh cả, nhất định phải dọn dẹp sạch sẽ, đừng nương tay!"
Dọn dẹp sạch sẽ?
Đúng là một lý do cao cả đầy mạnh mẽ!
Lăng Thành nắm thật chặt nắm đấm, hai mắt đỏ hồng đầy tơ máu!
"Lăng Thành, cậu đừng ngốc nữa! Đi nhanh đi!" Tiêu Diệu Vân gấp gáp giậm chân, kéo ống tay áo của Lăng Thành.
Thế nhưng Lăng Thành vẫn đứng yên một chỗ không hề nhúc nhích!
Sắc mặt Tiêu Diệu Vân càng lộ ra tái nhợt, giọng điệu cũng mang theo sự khẩn cầu: "Lăng Thành cậu nghe lời đi được không, cậu đi đi!"
"Đi sao?" Cuối cùng Lăng Thành cũng lộ ra nụ cười, nhìn hơn trăm người trước mặt nhưng trên mặt không có nửa phần sợ hãi!
Các người muốn đánh vậy thì cứ xông tới đi!
"Hống!"
Trong phút chốc này, chỉ thấy một tiếng rồng gầm rõ to vang lên, vụt thẳng lên trời!
Cùng lúc đó, chỉ thấy nghe thấy từng tiếng "răng rắc" vang lên, cửa sổ, kính thủy tinh, toàn bộ đều bể nát!
Lúc này trong tay Lăng Thành đang cầm một Ẩm Huyết Kiếm, chín đầu rồng lớn quấn quanh bên cạnh anh giống như thần chết!
"Cửu Long Thăng Thiên!"
"Giết!" Lăng Thành điên cuồng gầm thét, kiếm chỉ vào nhóm người!
Trong chớp mắt chín cái đầu rồng lớn lướt qua, những chỗ nó đi qua không khí đều bị xé mở thành một khe hở!
"Á!"
Trăm tên đệ tử của sáu môn phái lớn đều chỉ thấy choáng váng sau đó có một luồng lực lượng khổng lồ đánh vào, khiến họ đứng không vững! Chỉ là một đòn này cũng có hơn hai mươi người trực tiếp bị phun máu tươi, lại không có sức phản kháng lại!
"Bắt anh ta lại, bắt lấy tên cặn bã này! Anh ta chỉ có một kỹ năng này, hiện tại đã phóng xong đừng sợ anh ta nữa!" Dương Hạo lau vết mồ hôi trên trán gào lên!
Lời nói vừa rơi xuống thì mấy chục tên đệ tử kia hai mắt nhìn nhau không hẹn mà cùng xông lên!
"Lăng Thành, tôi cầu xin cậu, cậu đi đi có được không, tôi cầu xin cậu, tôi cầu xin cậu..." Giờ phút này, Tiêu Diệu Vân nước mắt không ngừng rơi, một tay ôm lấy cánh tay Lăng Thành!
Cô ta đã từng thấy khi Lăng Thành phóng thích ra khả năng này môi anh cũng đã trắng bệch. Nếu lại đánh tiếp, chỉ sợ hôm nay anh cũng khó thoát khỏi cái chết!
"Muốn đi thì tôi cũng phải dẫn cậu theo cùng đi!" Lăng Thành cắn chặt hàm răng, một tay kéo Tiêu Diệu Vân ra sau!
"Nhóm các người đều muốn giết tôi đúng không, vậy thì đến hết đi, cùng đến nào!" Lăng Thành hoàn toàn mất lý trí, một loáng sau thì tay anh cầm Ẩm Huyết Kiếm lao vào chém giết nhóm người!
"Phốc!"
"Phốc!"
Giơ tay chém xuống, cứ thế mà giơ tay chém xuống!
Lăng Thành xuyên qua đám người hai mắt anh đỏ ngầu, một kiếm rồi lại một kiếm đâm xuống!
Anh cũng không biết mình đâm bao nhiêu, chỉ biết mỗi kiếm rơi xuống thì đều có người ngã xuống! Đến cuối cùng, cả cánh tay Lăng Thành đều đau nhức, trong đầu chỉ quanh quẩn thanh âm của Ẩm Huyết Kiếm Thăng Thiên!
Binh khí cấp cao theo thứ tự là đỏ cam vàng lục lam chàm tím. Mỗi cấp chia ra làm năm bậc.
Vừa rồi khi dùng Ẩm Huyết Kiếm, vẫn là bậc một thấp nhất của cấp đỏ. Mà bây giờ trên Ẩm Huyết Kiếm đã dính đầy máu tươi, khí tức điên cuồng tăng vọt!
Trong nháy mắt đã tăng tới cấp lục bậc bốn!
Cùng lúc đó xung quanh ồ vang lên!
"Chuyện gì xảy ra, thằng nhóc này sao lại trở nên mạnh như vậy?"
"Dưới sự tấn công vây lấy của nhiều người như vậy, mà còn có thể đánh bại nhiều người như vậy thằng nhóc này là quái vật sao?"
"Mấy ngày trước đây ở Đại hội Đồ sư, anh ta chỉ là võ tướng bậc một, sao hôm nay biến thành võ tướng bậc bốn rồi?"
Sư thái Diệu Huyền lạnh lùng nhìn Lăng Thành, tay nắm chặt, giọng nói lan truyền khắp toàn trường: "Tên súc sinh Lăng Thành này, mới mấy ngày ngắn ngủi thực lực có thể lên hai bậc, vậy chắc chắn cậu ta đi theo Vũ Tôn Thiên, đạt được chỗ tốt nào đó từ điện Trường Sinh! Loại người xấu xa như này, người người đều phải diệt trừ, không thể bắt sống cứ giết chết cậu ta! Ai biết được tên cặn bã này, phái Nga Mi sẽ có thưởng hậu hĩnh!"
Tiếng nói vừa dứt, đệ tử của sáu phái lập tức giống như càng điên cuồng hơn, ngay sau đó người ở phía sau lưng đánh tới một đao chém thẳng lên đầu Lăng Thành!
Phốc phốc!
Chỉ một thoáng, máu tươi chảy ra đầm đìa!
"Lăng Thành!"
Thấy cảnh này, Tiêu Diệu Vân nhịn không được kêu lên, trái tim như bị treo lên cao.
"Ha ha ha ha ha!" Giờ phút này, đột nhiên Lăng Thành cười to ra tiếng!
Anh muốn cười, cười bọn người tự xưng là phái chính nghĩa! Cười họ ra vẻ đứng đắn chính nghĩa!
Tôi muốn dẫn Tiêu Diệu Vân đi, các người lấy đạo nghĩa giang hồ từng bước ép sát! Tôi đã lấy được quyền xử trí từ Vũ Tôn Thiên, nên tôi xử trí thế nào thì liên quan gì tới mấy người!
"Lăng Thành, cậu còn không bó tay chịu trói!" Giờ phút này, Lăng Phong đứng ra! Vừa rồi dưới kỹ năng Cửu Long Thăng Thiên cũng làm anh ta bị thương, lúc này khóe miệng còn vương tơ máu! Nhưng mà anh ta đã tu luyện qua thần công Huyền Âm, chút thương thế đó thì có là gì?
"Lăng Thành, trời cao có mắt!" Lăng Phong cười lạnh một tiếng, đi lên đạp một cước: "Anh hại chết ông nội, làm bẩn em trai em gái, anh đáng chết vô số lần! Hôm nay là ngày chết của anh! Tôi muốn chính mình giết chết tên cặn bã của dòng họ!"
"Phập!"
Tiếng vang vừa ra, bên cạnh Lăng Phong đột nhiên hiện lên ánh sáng màu đen!
Sau một khắc một con mãng xà to lớn màu đen bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh anh ta!
Con mãng xà lơn này toàn thân đều bao phủ khí tức màu đen, rõ ràng là dùng nội lực biến hóa mà thành, nhưng lại biến hóa ra giống như đúc! Mãng xã lớn dài hơn mười mét, trên thân mỗi cái vảy đều rất rõ ràng! Răng độc sắc bén khiến người ta nhìn thôi đã nổi da gà!
Ngay lúc mãng xà lớn này xuất hiện, nhiệt độ xung quanh giống như nhanh chóng giảm xuống mấy độ! Tất cả mọi người đều cảm thấy khí lạnh đầy người, từng đôi mắt đều trừng lên căng tròn!
"Huyền, Huyền Âm thần công?!"
Trong chớp mắt này, tất cả cao thủ ở đây đều nhốn nháo hít một hơi khí lạnh!
Cái này là Huyền Âm thần công sao? Cái này sao có thể!
Bí kíp này đã thất lạc mất nhiều năm! Cái này, sao Lăng Thành có thể có?!
Phải biết rằng, Huyền Âm thần công chính là bí kíp cực phẩm thế gian! Rất nhiều năm về trước, có nhiều người trên võ lâm đều vì tranh đoạt bí kíp này mà phát sinh ra vô số trận chiến sống còn! Cái bí kíp này chia ra làm mấy giai đoạn. Ban đầu có thể sử dụng nội lực, huyễn hóa ra đủ loại động vật.
Nếu tiến tới bước hiểu rõ là có thể dùng nội lực biến hóa ra mưa gió sấm chớp!
Nếu lại tiến thêm một bước nữa, là có thể biến hóa ra Thần thú! Bí kíp này sức mạnh vô tận!
"Tránh hết ra! Cách Lăng Phong xa một chút, vây quanh Lăng Thành!" Đại sư Giác Vi của phái Thiếu Lâm giật nảy mình! Huyền Âm thần công này một khi phóng ra, khả năng sức mạnh có thể tạo ra dư chấn mà không phải đệ tử nào cũng có thể tiếp nhận!
Ánh mắt của phó chưởng môn phái Thiên Sơn Chu Thiên Sinh cứ nhìn chằm chằm vào Lăng Phong, nhìn Huyền Âm thần công phóng ra thì ông ta vô cùng kích động!
"Nhà họ Lăng xuất hiện rồng, xuất hiện rồng! Tiền đồ của Lăng Phong này là không thể đo lường được! Tiền đồ không thể đo lường được!" Chu Thiên Sinh sợ tới giọng nói cũng trở nên run rẩy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.