Tuyệt Đại Con Rể

Chương 242:




“Được rồi, để tôi nói về quy tắc.” Nhâm Hoàn tiến lên vài bước và ngồi vào ghế. Lần này, đường cong hấp dẫn càng thêm hấp dẫn: "Thời gian thi đấu là một giờ. Hai người, ai luyện được đan dược sẽ thắng. Hết thời gian mà không luyện được đan dược thì coi như thua.". "
Vừa nói, Nhâm Hoàn nhìn thời gian và giơ tay lên: "Được rồi, thi đấu bắt đầu”
Ngay lúc giọng nói vừa dứt, Dịch Hiểu Thiên phản ứng cực kỳ nhanh chóng, đi đến bên đống nguyên liệu, nhanh chóng chộp lấy hai cái. Mỗi loại nguyên liệu, anh đều ước lượng bằng tay của mình cực kỳ chính xác!
Sau đó đốt lò, cho nguyên liệu vào và bắt đầu tinh chế.
Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ và có trật tự.
Lúc này, mọi người nhà Âu Dương đều đã vây quanh. Nhìn thấy động tác của Dịch Hiểu Thiên, mọi người xung quanh đều gật đầu thán phục.
"Thật xứng là đệ tử cao cấp làm hội trưởng, hành động này quá điêu luyện."
"Không biết anh ta sắp luyện chế ra đan dược quý hiếm nào, thật sự rất cao hứng."
Nghe thấy tiếng nghị luận ầm ĩ đó, Dịch Hiểu Thiên mỉm cười, trong lòng càng thêm tin tưởng.
Mặt khác, Lăng Thành sững sờ đứng. Việc lựa chọn nguyên liệu vẫn chưa bắt đầu.
Nhiều người nhìn Lăng Thành và thầm lắc đầu.
Từ lúc bắt đầu đã chậm hơn rồi, Lăng Thành Quả nhiên sẽ thua.
Âu Dương Gia Linh tràn đầy châm chọc, không khỏi cười nói: "Thấy không, tôi đã nói anh ta khoác lác mà. Một khi thi đấu, anh ta liền choáng váng. E rằng nhiều tư liệu như vậy còn chưa nhận ra."
Khi giọng nói đó vừa dứt, một số người giúp việc chế nhạo.
Ngay cả Mỹ Anh cũng có chút lo lắng, không khỏi nói: "Anh Lăng Thành, sao anh còn chưa bắt đầu."
Lăng Thành mỉm cười: "Đừng hoảng sợ."
Sở dĩ anh ta không bắt đầu ngay là vì muốn xem Dịch Hiểu Thiên sẽ luyện chế loại đan dược gì.
Và bây giờ, Lăng Thành đã nắm chắt. Sau một tràng cười, anh bắt đầu chọn nguyên liệu.
Hơn nữa, anh luôn cân nó trên cân điện tử bên cạnh.
Nhìn thấy cảnh này, Dịch Hiểu Thiên không khỏi mỉm cười nói: "Cái gì? Tỷ lệ nguyên liệu yêu cầu cân điện tử."
Các nhà luyện đan chuyên nghiệp đều ước lượng bằng tay, hơn nữa còn ước lượng cực kỳ chuẩn.
Và Lăng Thành rõ ràng là rất nghiệp dư như thế này.
Lăng Thành cũng mặc kệ anh. Trước kia khi luyện đan, anh cũng thực sự dùng tay để đo lường. Nhưng bây giờ kinh mạch đã vỡ, không còn nội lực để tu luyện. Trước đây, anh có thể dễ dàng nâng được đồ nghìn ký, nhưng bây giờ sợ rằng một trăm ký gạo cũng chẳng nâng nổi.
Vì vậy, cảm giác cũng không chính xác. Để an toàn, anh lựa chọn sử dụng cân điện tử.
Thời gian trôi qua từng phút.
Lò luyện đan của Dịch Hiểu Thiên càng lúc càng bùng cháy mạnh mẽ, toàn bộ lò luyện đan đỏ rực vô cùng.
Mọi người đều có thể ngửi thấy nó, và một hương thuốc dường như không có gì thoát ra từ lò luyện đan của anh ta. Đột nhiên, nhiều người phấn khích một cách khó hiểu.
Bọn họ biết rằng đan dược của Dịch Hiểu Thiên sắp được luyện chế!
Hơn nữa, nó Quả nhiên là một loại thuốc chữa bách bệnh hiếm có!
Mặt khác, về phía Lăng Thành, mặc dù lửa cháy hừng hực nhưng lại không có động tĩnh gì.
Hừ!
Ngay lúc này, chợt nghe thấy một trận chấn động, sau đó có một đám mây vàng từ xa bay tới, chậm rãi hòa thành một Đan Vân (đám mây hình đan dược vàng), lơ lửng trên biệt thự nhà Âu Dương! Vị trí ngay trên đầu Dịch Hiểu Thiên!
Dịch Hiểu Thiên hấp dẫn Đan Vân!
"Trời, hóa ra là một đám mây hình đan dược vàng!"
"Đó là loại tiên dược quý hiếm nào? Đan Vân do nó tạo ra thực sự là vàng!"
Lúc này, tất cả mọi người đều rất phấn khích! Thật quá kỳ lạ, Đan Vân này hóa ra màu vàng! Điều này cho thấy trình độ của Dịch Hiểu Thiên trong thuật luyện đan là quá cao!
Âu Dương Gia Linh đan chặt hai tay trước mặt, kích động không nói nên lời.
Xứng đáng là người đàn ông cô thích.
Có thể dẫn Đan Vân đến, Lăng Thành sao có thể so sánh.
“Đó thực sự là thầy trò đều giỏi!” Không biết bất cứ ai trong đám đông đã nói câu đó sau đó mọi người đều nhìn Nhâm Hoàn.
Lúc này, cô đang cầm trong tay tách trà nhấp một ngụm, chu môi đỏ mọng, quyến rũ không nói nên lời.
Đối với biểu diễn của đệ tử, cô đã sớm đoán được
“Oa, Đan Vân vàng.” Âu Dương Mỹ Anh cũng kêu lên.
Trong một giây tiếp theo, cô quay đầu lại nói: "Anh Lăng Thành, chúng ta sắp thua sao?"
Lăng Thành cười không nói lời nào.
Nhưng trong thâm tâm, anh cũng thầm tán thưởng. Dịch Hiểu Thiên này có thể kích phát ra một đám mây kim đan, trong thuật luyện đan, anh ta thật sự có chút thực lực, khó trách tự tin như vậy.
Bùm.
Vào lúc này, lò luyện đan trước mắt Dịch Hiểu Thiên bỗng nhiên chấn động!
Một đan dược trực tiếp bay ra ngoài! Dịch Hiểu Thiên nhẹ nắm lấy, cầm đan dược trong tay.
Lúc này, ánh mắt của mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm Dịch Hiểu Thiên, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi!
Dịch Hiểu Thiên mỉm cười, chậm rãi mở tay ra. Lúc này, tất cả mọi người đều sững sờ!
Một đan dược với những tia sáng đầy màu sắc xuất hiện trong tay anh! Dưới ánh rời nắng lại càng chói mắt!
Tiếng xì xào!
Trong phút chốc, tất cả mọi người ngẩn ra, đồng thời vô cùng tò mò!
Đây là loại thuốc gì? Nó có nhiều màu sắc như thế nào?
Nhâm Hoàn gật đầu tán thành, chậm rãi đứng lên nói: "Hiểu Thiên, nói cho Âu Dương tộc trưởng nghe, ngươi là loại đan dược gì."
Dịch Hiểu Thiên cười và rất tự hào: "Đan dược này, tên là Ngũ Linh Đan, đúng như tên gọi, sau khi người tu luyện uống vào, có năm tác dụng, đó là “luyện gân cốt”, “tăng nội lực”, “trấn thần”, “đẹp da” và “miễn dịch trăm độc”
Ngay khi lời này được đưa ra, khán giả đã được một phen náo loạn! Mọi người há hốc mồm.
Nhiều công dụng như vậy, thật là thần kỳ!
Nhâm Hoàn mỉm cười, nhìn Dịch Hiểu Thiên, bất giác gật đầu.
Không hổ danh là đồ đệ mà cô ta coi trọng nhất, đã không để cô ta thất vọng.
Dịch Hiểu Thiên lúc này mới đi tới, đến trước mặt Âu Dương Gia Linh, đưa Ngũ Linh Đan qua: “Gia Linh, thật ra anh muốn luyện chế đan dược cho em từ lâu rồi, hôm nay liền tranh thủ cơ hội này. Ngũ Linh Đan này cho em. "
Nói đến đây, Dịch Hiểu Thiên mỉm cười: "Một trong những tác dụng của Ngũ Linh Đan này là giữ cho khuôn mặt của em luôn xinh đẹp. Anh hy vọng em sẽ luôn xinh đẹp như vậy."
“Cám ơn! Hiểu Thiên!” Âu Dương Gia Linh tràn đầy vui sướng, trên mặt tràn đầy ngọt ngào hạnh phúc.
Cô đã không nhìn nhầm người, và người trước mắt mới là người đáng để cô sống trọn đời.
Về phần Lăng Thành, anh không xứng xách giày của cô
Lúc này, mọi người chung quanh nhìn về phía Ngũ Linh Đan, đều là đang bàn tán. Không có gì hồi hộp trong cuộc thi luyện đan này..
Ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía Lăng Thành, đều có vẻ mặt phức tạp.
Lăng Thành ở một bên vẫn không vội vàng điều chỉnh nhiệt độ, bên trong lò luyện đan yên lặng, không có dao động linh khí, huống chi là có thể kích hoạt mây. Nhìn thấy cảnh tượng này, nhiều người không quan tâm tiếp tục theo dõi.
Nhâm Hoàn cũng lén lắc đầu, một đôi mắt đẹp có chút thất vọng.
Lẽ nào cuộc thi luyện đan vừa rồi chỉ là một sự tình cờ?
Là mình đánh giá cao anh ấy?
Lăng Thành này thực ra kỹ thuật luyện đan của anh ta cũng không cao lắm...
“Được rồi, cậu đầu hàng đi.” Nhâm Hoàn không thể chịu đựng được nữa, chậm rãi đi tới, nhìn Lăng Thành trịch thượng nói: “Trận đấu này cậu đã thua rồi. Tuy rằng kỹ năng luyện đan của cậu thấp nhưng nếu cậu bái tôi làm sư phụ. Tôi chỉ cần huấn luyện cho cậu một năm rưỡi, cậu liền có thể đạt đến cấp độ của Hiểu Thiên. "
"Oh?"
Lời nói này khiến Lăng Thành buồn cười, nhìn Nhâm Hoàn bất lực: "Hội trưởng Nhâm, cô muốn huấn luyện cho tôi sao? Tôi sợ là cô không đủ tư cách, không đủ tốt để huấn luyện tôi đâu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.