Tuyết Phù Dung

Chương 6:




11.
Không bao lâu, toàn bộ kinh thành đều biết chuyện Tống Sơ Niên cùng ta đính hôn, Tần Mục cũng không đến quấy rầy qua ta.
Hôm đó Khương Ngọc Phù về nhà, quả nhiên là bị hắn đưa tới tìm hiểu tin tức.
Biết được ta đính hôn, nghe nói đêm đó Khương Ngọc Phù liền bị Tần Mục treo lên xà nhà đánh cho một trận.
Triệu thị nghe kể xong khóc năm trận, ngất ba trận, cầm ống tay áp pjuk thân cầu ông ta đem Khương Ngọc Phù trở về.
Phụ thân trầm mặc hồi lâu, đến hỏi ta: "Tống Sơ Niên, có biện pháp nào cứu a tỷ ngươi từ Vương phủ ra hay không?"
"Nó không biết kiềm chế, bại hoại gia phong. Nhưng đến cùng là nữ nhi của ta, từ nhỏ được ta thương yêu lớn lên, bây giờ nhìn nó ngày ngày bị ngược đãi, cha cũng đau lòng. Con đi xin Tống Sơ Niên giúp đỡ chút được không?"
Khương Ngọc Phù cùng lắm chịu một trận đánh, phụ thân liền gấp đến độ muốn tìm người cứu nàng.
Nhưng ta đây? Bị tra tấn thành như thế, Triệu thị tự mình đi vương phủ nhìn, bọn họ cũng đều biết, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới cứu ta ra.
Thì ra trong lòng phụ thân, ta thật không đáng giá nhắc tới.
"Sơ Niên nói với con, bây giờ Mục vương gia kiêng kị hắn cùng Thánh thượng, mới không có nhằm vào Khương phủ. Nếu là đón a tỷ ra, chọc hắn nổi nóng, khi đó chỉ sợ Sơ Niên cũng không giúp được nhà ta."
"A tỷ bây giờ dù không như ý, nhưng cũng sẽ không đến nỗi náo ra nhân mạng. Phụ thân đi dạy a tỷ một chút, dỗ dành cho Vương gia vui vẻ là được rồi."
"Con thì chẳng có quan hệ gì, thành thân xong con chính là người của Tống phủ rồi, nhưng con là đang lo lắng cho phụ thân thôi."
Phụ thân trầm mặc hồi lâu, thở dài: "Chuyện này, con đừng nói nữa."
Ông ta lựa chọn tự bảo đảm mình trước.
Phụ thân đúng là có yêu thương a tỷ, nhưng không đáng kể.
Không nhiều bằng ông ta yêu bản thân mình.
Trước khi ra cửa, phụ thân đột nhiên quay đầu nhìn ta chằm chằm: "Mấy ngày nay, ta luôn cảm thấy con cùng lúc trước khác biệt, bắt đầu từ lúc nào con trở nên ích kỷ như vậy?"
Ta cười đến lạnh nhạt: "Nếu con không khôn khéo,kẻ hôm nay tại vương phủ bị đánh, chỉ sợ sẽ là con." Phụ thân ánh mắt có chút né tránh: "Con, đừng nghe bọn hạ nhân nói huyên thuyên."
Ta không để ý sự lúng túng trong mắt ông ta: "Có phải hay không, trong lòng phụ thân rõ ràng."
Phụ thân vội vàng rời đi, lúc ra cửa suýt nữa ngã một phát.
Ta nhìn bóng lưng của ông ta bật cười, thật thú vị.
12.
Buổi chiều, ta ngồi ở bên hồ hóng gió, xa xa nhìn thấy Triệu thị mặt xám như tro.
Phụ thân trách cứ bà ta, nói: "Nữ nhi đã gả ra ngoài như bát nước hắt đi, là chính nó yêu đương vụng trộm mới dẫn đến ngày hôm nay, bà nên đi cầu phật niệm kinh cho vương phủ có thể giữ lại mạng cho nó đi. Đừng có nói sau này đón nó ra, nếu như truyền đến Vương phủ, ai mà ứng phó được đây?"
Triệu thị trong lòng rõ ràng, Tần Mục giữ lại lại Khương Ngọc Phù một cái mạng, thứ nhất là để kiếm bạc từ chỗ phụ thân, thứ hai hai là Khương Ngọc Phù làm hỏng chuyện tốt của hắn, hắn giữ lại để trút giận.
Bây giờ phụ thân từ bỏ Khương Ngọc Phù, vận mệnh của nàng chỉ có thể đứt đoạn từ đây
Đi ngang qua bên hồ, Triệu thị nhìn ta chằm chằm, hận ý trong mắt giấu không được.
Ta cười nghênh tiếp ánh mắt đó: "Ta khuyên phu nhân vẫn là nghe phụ thân, dù sao con người ấy mà, không phải ai sống đến cuối cùng mới là người chiến thắng sao?"
Triệu thị trừng ta một chút, rời đi.
Bà ta không dám hại ta, nếu đả thương ta một phần, phụ thân định sẽ không bỏ qua. "Đi thôi, chúng ta đi xem phụ thân một chút." Ta mang theo đồ ngọt phụ thân thích nhất đi thư phòng.
Nhàn thoại vài câu quản gia đến báo, Tống Sơ Niên tới. Phụ thân bận bịu đi nghênh đón: "Tuyết Dung, con không đi sao?"
Ta một mặt xấu hổ cúi đầu: "Con ngại."
Phụ thân cười hai tiếng: "Tâm tình của tiểu nữ nhi, cha hiểu."
Tống Sơ Niên là bị ta tìm đến cùng phụ thân đàm luận tranh chữ, thừa dịp cái này, ta tại thư phòng thành công tìm được thứ mình cần —— Chứng cứ phụ thân thu hối lộ, liên hợp các quan viên mua quan bán quan.
Hiện tại ta chỉ cần một thời cơ, một cơ hội có thể để cho phụ thân thân bại danh liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.