Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1002:




“Đi mau đi mau đi mau, các cô tự nhìn lại bản thân xem các cô giống loại người gì!”
“Các cô là người mẫu có nghề nghiệp đàng hoàng hẳn hoi chứ không phải là mấy cô gái tiếp rượu trong quán karaoke đâu đấy!”
“Nhanh lên nhanh lên, đi ra ngoài hết cho tôi!”
Giang Khuynh Nguyệt vừa mới xuất hiện đã nổi trận lôi đình, cô ta xua tất cả những người mẫu đang vây xung quanh Tề Đẳng Nhàn ra khỏi phòng.
Advertisement
Trước khi đi những người mẫu đó vẫn còn không quên liếc mắt đưa tình với Tề Đẳng Nhàn, sau đó làm động tác nghe điện thoại ý bảo hắn hãy liên lạc lại với mình sau, khiến cho Tề Đẳng Nhàn bật cười thích thú.
“Cô thấy tôi có mị lực lớn như vậy thì ghen tị phải không nào?” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà hỏi Giang Khuynh Nguyệt với vẻ mặt dương dương đắc ý.
“...” Giang Khuynh Nguyệt thầm nghĩ trong lòng rằng cái tên này có lẽ thuộc vào kiểu được cho một chút ánh sáng là đã nghĩ bản thân rực rỡ hơn cả mặt trời rồi, đúng là loại tự kỷ hạng nặng.
Advertisement
Giang Khuynh Nguyệt hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Nếu không phải tôi nể mặt anh vì đã cứu mẹ tôi một lần thì ngay bây giờ tôi đã đuổi thẳng cổ anh ra khỏi nơi này rồi! Từ nay về sau anh cũng đừng đến phòng làm việc của tôi làm gì nữa, miễn cho nó chướng khí mù mịt.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Mấy cô gái đó chỉ lại đây ngồi tâm sự bình thường cùng tôi thôi mà, đâu ra chướng khí mù mịt cơ chứ!”
Giang Khuynh Nguyệt không nhịn được mà lườm Tề Đẳng Nhàn một cái bằng ánh mắt hung hăng, hắn còn dám nói đó là ngồi tâm sự bình thường cùng nhau cơ à, vậy thì tựa đầu vào trong lòng người ta rồi hưởng thụ mát xa này kia cũng thoải mái lắm nhỉ?
“Đi thôi nào, chúng ta đi ăn cơm?” Giang Khuynh Nguyệt nhẹ nhàng đá cho Tề Đẳng Nhàn một cước.
“Chậc!” Tề Đẳng Nhàn cảm thấy khó chịu trong lòng, trả lại cho cô ta bằng một cước y hệt.
Giang Khuynh Nguyệt bèn ngẩn cả người ra, ngay sau đó cô ta lại đạp hắn thêm một cước nữa, lần này mạnh hơn nhiều so với lần trước.
Tề Đẳng Nhàn lập tức né sang bên cạnh, một cước của Giang Khuynh Nguyệt đạp trúng vào trên ghế sô pha, làm cho lòng bàn chân của cô ta tê dại như bị điện giật. . Truyện Hài Hước
Giang Khuynh Nguyệt nhìn Tề Đẳng Nhàn, ngoài cười nhưng trong không cười, cô ta nói: “Cái loại người như anh thực sự là không thích hợp ở chung một chỗ với phụ nữ mà!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi lại: “Cô đang nói cái gì thế hả? Chẳng lẽ cô không thấy những người mẫu ban nãy ở chỗ cô đều ở chung với tôi rất hòa thuận hay sao?”
Gương mặt của Giang Khuynh Nguyệt tối sầm lại, cô ta nói: “Anh cứ đứng đợi ở đấy!”
Sau khi nói xong những lời này, Giang Khuynh Nguyệt nổi giận đùng đùng, cô ta quay trở về phòng thay quần áo.
Một lúc sau Giang Khuynh Nguyệt mới đi ra, cô ta đã đổi từ đôi giày đế bằng thanh lịch thành một đôi giày cao gót cao 7 phân.
Với chiều cao này thì Giang Khuynh Nguyệt hoàn toàn có thể áp đảo Tề Đẳng Nhàn được rồi.
Tề Đẳng Nhàn thấy vậy thì tỏ ra vô cùng sửng sốt, hắn nói với cô ta: “Ê này, cô đi đôi giày cao gót cao như thế kia thì lúc cùng cô đi ra ngoài, đứng bên cạnh cô, tôi chẳng khác gì một chú lùn cả, có gì hay ho cơ chứ?”
Giang Khuynh Nguyệt cười cười, tỏ ra không hề quan tâm đến khả năng đó. Ban nãy Giang Khuynh Nguyệt vốn đã muốn đi một đôi giày đế bằng để cùng đi ăn cơm với Tề Đẳng Nhàn, nhưng mà cái tên này lại khiến cho cô ta tức giận, vậy thì đơn giản thôi, cô ta chỉ cần đổi sang đi giày cao gót là được rồi. Cô ta sẽ dùng chiều cao vượt trội của mình để chèn ép hắn!
Thực ra thì Tề Đẳng Nhàn cũng không phải là quá thấp, nhưng mà sau khi đi đôi giày cao gót cao 7 phân kia thì Giang Khuynh Nguyệt lại cao tận 1m83, tóm lại là đã cao hơn hắn khá nhiều rồi.
Hai người đi chung với nhau, so ra chỉ cần vừa nhìn đã thấy người đàn ông thấp hơn người phụ nữ, có nghĩ thế nào cũng sẽ cảm thấy không được tự nhiên.
Giang Khuynh Nguyệt không cho Tề Đẳng Nhàn có cơ hội nói những lời vô ích thêm nữa, cô ta bước thẳng ra ngoài cửa.
Tề Đẳng Nhàn đang định mở cửa xe ô tô thì Giang Khuynh Nguyệt bỗng nói: “Có cách đây bao xa đâu, chúng ta đi bộ đi.”
Cô ta thế này là thuần túy đang muốn trả thù riêng chứ còn gì nữa!
Tề Đẳng Nhàn đi ngang hàng bên cạnh một Giang Khuynh Nguyệt đang đi giày cao gót, việc này khiến cho hắn có cảm giác như thể mình đang bị lột sạch quần áo rồi xử phạt giữa chốn đông người vậy, tất cả những người xa lạ đi qua bọn họ trên đường khi thấy bọn họ cũng không thể không chỉ trỏ một phen.
Vốn dĩ Tề Đẳng Nhàn cũng có thể coi là miễn cưỡng hài lòng với chiều cao của mình hiện tại, thế nhưng vào giờ phút này thì hắn lại có cảm giác như thể mình đã biến thành một người lùn!
“Chậc, cô làm như thế này thì tôi cũng thấy có chút khó chịu đấy, nhưng mà cô có còn muốn nhận 100 triệu mà tôi đã lừa được của cha cô ngày hôm nay không vậy?” Tề Đẳng Nhàn nói bằng giọng có chút bất mãn, khuôn mặt của hắn đen xì xì như đít nồi.
“Tôi với ông ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi, tôi sẽ không chạm vào của cải của ông ta dù chỉ là một đồng một cắc! Anh chính là người đã giải quyết sự việc hôm nay, vậy thì toàn bộ số tiền đó sẽ thuộc về anh.” Giang Khuynh Nguyệt lắc đầu rồi nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.