*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Ngư nói: “Không có cách nào cả, đối phương còn chưa ra mặt, anh đương nhiên không có cách để giải quyết. Hơn nữa, anh cũng phải xem xem Lục Chiến Long xử lý như thế nào đã, đối mặt với thị phi, anh ta đưa ra lựa chọn như thế nào mới là mấu chốt.”
Tề Đẳng Nhân cũng không đi rối rắm về chuyện này nữa, bởi vì, trước mắt hắn còn rất nhiều chuyện phải làm.
Đúng lúc thời gian mấy ngày nay, Thượng Hải đã xảy ra một trận động đất lớn.
Chuyện của Viên Thăng Lộc đã lên men, làm liên lụy tới rất nhiều danh dự của những nhân vật có uy tín, trong lúc nhất thời, làm nhân tâm hoảng sợ.
Ngọc Tiểu Long cũng biết chuyện của Lục Chiến Long, sau khi liên lạc với Tề Đẳng Nhân, cô chỉ nói: “Cẩn thận mọi thứ, tôi sẽ chú ý.”
Cùng lúc đó, Dương Quan Quan thông qua sự trợ giúp của Tôn Dĩnh Thục, cô ta chính thức kế thừa tài sản đã phân chia của Dương gia.
Tài sản của Dương gia đương nhiên không chỉ có vài chục tỷ, mà phần lớn trước kia đã được bọn họ dời đi rồi.
Cho nên, khi Dương Quan Quan nhận được, chỉ có thể nhận được một phần ba tài sản so với ban đầu mà thôi.
Advertisement
Nhưng chỉ chừng này cũng đã đủ dọa người, số tiền mặt ước chừng lên tới 5 tỷ, hơn nữa còn có hai căn biệt thự trị giá ba trăm triệu, một chiếc phi cơ tư nhân, một chiếc du thuyền xa hoa trị giá hai trăm triệu 3000 vạn, còn có mấy công ty được định giá cũng không hề thấp……
5 tỷ tiền mặt là Dương Ý cắn răng đưa ra, bởi vì, trên dưới Dương gia đã nhất trí, nên không có bất kỳ người nào đồng ý giao cổ phần cho Dương Quan Quan, toàn bộ đều chọn giao tiền mặt.
Dương Quan Quan trong một đêm, từ thư ký của tập đoàn Tianlai, lập tức thăng lên làm phú bà chục tỷ……
“Tôn quả phụ quả thật có chút bản lĩnh, khó trách lúc trước có thể đoạt được nhiều lợi ích từ Thôi gia như vậy.” Sau khi Tề Đẳng Nhân nhìn thấy thành quả, cũng cảm thấy thoải mái.
Nhưng tất cả chuyện này, đều không làm thay đổi Dương Quan Quan.
Cô ta vẫn như cũ, mỗi ngày dậy sớm nghiêm túc luyện võ, đầu tiên là hình ý, sau đó là Thái Cực. Bát quái chưởng thì Tề Đẳng Nhân chưa có dạy.
Điều này làm cho Tề Đẳng Nhân cảm thấy rất vui mừng, “Phú quý bất năng dâm, uy vũ không thể khuất”, Dương Quan Quan đã bắt đầu giác ngộ được tâm tính của một cao thủ rồi!
Sau đó, Tề Đẳng Nhân đưa cho cô ta một quyển Bát Quái Chưởng, bảo cô ta tự mình nghiên cứu trước, chờ hắn có thời gian sẽ dạy cô ta.
“Em gái của Lục đại ca tìm được chưa?” Dương Quan Quan luyện võ xong, đi về phía Tề Đẳng Nhân, vừa xoa tay, vừa mở miệng dò hỏi.
“Tạm thời còn chưa tìm thấy…… Nhưng đã huy động nhiều nhân lực như vậy, sớm hay muộn là có thể tìm được đi!” Tề Đẳng Nhân cười, nói.
Dương Quan Quan trầm mặt nói: “Cứ có cảm giác như có một âm mưu lớn nào đó đang ấp ủ.”
Tề Đẳng Nhân sửng sốt, nói: “Cô cảm giác được như này, là chuyện tốt.”
Dương Quan Quan nói: “Hôm nay phải đi gặp người của tập đoàn tài chính liên minh phương Đông, cái người tên Tạ Nhĩ Bì kia, nghe đồn tính tình không tốt lắm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị.”
Tề Đẳng Nhân nói: “Chuyện này cô cứ yên tâm, tôi đã hỏi thăm lão Bồ Đào trước rồi. Anh ta thiếu tôi một cái nhân tình lớn, trên chuyện này, chúng ta ở thế chủ động!”
Nếu không có tin tức của Irena Jinva cung cấp cho Tề Đẳng Nhân, hiện tại tình thế ở Tuyết Quốc chỉ sợ là đã thay đổi, tập thể nhóm nhà đầu tư gần như đã sẽ tuyên bố đầu hàng.
Tề Đẳng Nhân nói Vinogradov thiếu hắn một nhân tình lớn, lời này nói ra một chút cũng không khoa trương.
Lần này người phụ trách dự án Donal của tập đoàn tài chính liên minh phương Đông là Tạ Nhĩ Bì, anh ta đã tới Thượng Hải rồi, thanh thế lúc anh ta tới còn lớn hơn so với lúc Bogdanov tới tỉnh Đông Hải nhiều!
Dù Bogdanov có lợi hại đến đâu thì cũng là người Tuyết Quốc……
Các nhà đầu tư Tuyết Quốc, vẫn kém xa so với các tập đoàn có kinh nghiệm hàng chục, hàng trăm năm như Mỹ.
Nhưng Tuyết Quốc lại có nền tảng rất vững chắc, không người nào không muốn hợp tác cùng những nhà đầu tư này, và kiếm một đống tiền lớn từ Tuyết Quốc.
Sau khi Dương Quan Quan tắm rửa xong, thay đổi thành trang phục công sở tiêu chuẩn màu đen trắng, đi với giày cao gót, như một nữ tinh anh hàng đầu thương trường.
“Hiện tại cô đã phú bà chục tỷ rồi, không nghĩ tới chuyện thành gia lập nghiệp sao?” Tề Đẳng Nhân hỏi.
“Tạm thời không suy xét, chờ giải quyết xong chuyện ở Dương gia rồi nói.” Lời nói của Dương Quan Quan vững chắc như chém đinh chặt sắt.
Cô ta đương nhiên không thể làm thư ký cả đời được.
Dương Quan Quan và Tề Đẳng Nhân cùng nhau xuất phát đi đến tập đoàn tài chính liên minh phương Đông.
Cùng lúc đó, một chiếc tàu vận tải dần dần nhô lên khỏi mặt biển và từ từ dừng lại ở cảng.
Đây là một chiếc tàu chiến vận chuyển vũ khí, nhưng cùng với vũ khí được vận chuyển còn có một người đàn ông mặc quân phục màu đen.