Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1087:




Hai người trước khi đi, cùng nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn một cái.
“Không phải nói, giữa cao thủ các anh gặp nhau đều rất thưởng thức lẫn nhau sao, các anh như thế nào lại trông như kẻ thù vậy?” Sau khi bonk họ đi, Lý Vân Uyển nhịn không được mở miệng đặt câu hỏi.
“Em coi đây là thế giới võ hiệp sao? Còn thưởng thức lẫn nhau.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, bất đắc dĩ cười nói.
Lý Vân Uyển suy nghĩ một lát, nói: “Người dân ngày nay đều được giáo dục trong môi trường tốt, nói chung là có phẩm chất tốt, mới tạo dựng được tên tuổi, bọn họ chẳng phải nên chú ý đến phong thái chứ, phải không??”
Advertisement
Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, nói: “Ai nói cao thủ thì nhất định phải có phong thái? Ai nói cao thủ thì nhất định phải có tố chất tốt?”
Hắn tuy rằng không có xung đột chính diện với Nghiêm Mộc Long, nhưng rất rõ ràng người phụ nữ này cũng đối địch với hắn, lòng mang đầy ý xấu, cho nên lần trước hắn mới nói chuyện như vậy, hắn muốn kích thích Nghiêm Mộc Long đấu một trận sinh tử với hắn.
“Em cảm thấy người vừa nảy biểu hiện hơi có chút điên cuồng, nếu ba người này đều là cao thủ, thì anh nên cẩn thận một chút, lỡ như ba người bọn họ ra tay cùng lúc thì làm sao bây giờ?” Lý Vân Uyển hỏi.
“Trốn chứ sao! Tạ Cuồng Long xem như là cao thủ đứng đầu, cái người Nghiêm Mộc Long kia tất nhiên cũng không kém, còn cái tên ngốc cuối cùng kia tuy rằng trông như kẻ lỗ mãng, nhưng rõ ràng không yếu chút nào.” Tề Đẳng Nhàn nói, “Chẳng sợ anh có võ công cao cường đến đâu, gặp phải ba người như vậy, cũng chỉ có nước bỏ chạy.”
Lý Vân Uyển nói: “Anh không phải suốt ngày khoe khoang mình đã trở thành thần võ sao??”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Võ công cũng chẳng phải tu tiên, anh mẹ nó muốn thật học cho xong Quy Phái Khí Công, chỉ cần một giây đã lập tức đập chết bọn họ!”
Đúng lúc này đồ ăn được bưng đi lên, Lý Vân Uyển nếm thử, chậc, thật đúng là mỹ vị nhân gian!
Cô ta cũng không thèm để ý đến Tề Đẳng Nhàn đang ba hoa khoác lác, buông miệng ăn uống thả cửa, hoàn toàn không màng cái gì là hình tượng thục nữ.
“Tạ Cuồng Long là con cháu của Hồng bang, Nghiêm Mộc Long thuộc phe phái của Triệu gia, hai người kia ở cùng một chỗ, chắc chắn là không có chuyện gì tốt…… Còn có cái tên lỗ mãng kia, không biết có địa vị gì?” Tề Đẳng Nhàn trong lòng lại nghĩ, mỹ vị trên bàn nhưng hắn vào lúc này cảm giác có chút nhạt như nước ốc.
Lý Vân Uyển ăn nó đến chết khiếp, chầu này, không biết phải squat bao nhiêu lần mới có thể tiêu hao hết.
Đảo mắt nhìn qua, thấy Tề Đẳng Nhàn đang trầm tư, cô ta trực tiếp hỏi: “Anh đây là đang suy nghĩ đến tình nhân nhỏ nào?”
Tề Đẳng Nhàn hoàn hồn, nói: “Anh đang suy nghĩ đến ba người mà mình vừa gặp kia thôi, cái gì mà tình nhân nhỏ, đừng nói bậy, anh không có tình nhân nhỏ……”
Hắn âm thầm bổ sung trong lòng nói: “Từ Ngạo Tuyết là tình nhân lớn!”
Sau khi ăn xong bữa cơm này, trong lòng Tề Đẳng Nhàn nảy sinh thêm nhiều ý tưởng.
Bạch Liễu bây giờ đang mở nhà hàng, vậy còn ba người Chiêm Tinh, Diệp Thành, Diệp Phi Lưu thì sao? Cũng không biết hiện tại đang sống như thế nào.
“Đi tản bộ đi, ăn có hơi no, đồ ăn ở nhà này thật sự quá ngon, thật muốn đào đầu bếp của nhà hàng này đi.” Lý Vân Uyển vỗ bụng mình, cực kỳ không thục nữ mà ợ một cái.
Lý Vân Uyển cảm thấy tản bộ với Tề Đẳng Nhàn như bây giờ cũng khá tốt, hai người gần đây đều rất bận, không có thời gian mà nhàn nhã tản bộ như lúc trước.
Nhưng, Lý Vân Uyển dù sao cũng là một người siêu lười, sau khi đi bộ một vòng, lập tức không muốn đi nữa.
Không còn cách nào khác, Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể cõng cái người lười biếng này lười cẩu tiếp tục đi, cứ như này…… Còn tiêu thực thì sao?
“Anh không hiểu, em đây là lười có trình độ, thời điểm cần tập thể hình để bảo trì dáng người, em có thể nỗ lực hơn so với bất cứ ai.” Lý Vân Uyển cười hì hì nói.
“Nhưng thật ra, nội cuốn nghiêm trọng……” Tề Đẳng Nhàn trong lòng nghĩ.
Trong khoảng thời gian này, Lý Vân Uyển thường âm thầm phân cao thấp với Dương Quan Quan, cũng tu dưỡng nhan sắc không ít, cặp mông này rõ ràng lớn hơn trước kia một chút, khẳng định đã squat không ít.
Tề Đẳng Nhàn cõng Lý Vân Uyển đi trên đường ở Tân Hải, gió biển thổi mát mẻ, lúc này có một chiếc Rolls-Royce ngừng lại.
“Tề tiên sinh.” Cửa xe vừa mở, một người đàn ông trẻ tuổi trẻ bước xuống.
“Anh là ai?” Tề Đẳng Nhàn nhìn đến người này, lập tức sửng sốt, người này rất lạ mặt, căn bản không quen biết.
Lý Vân Uyển thức thời mà nhảy xuống từ sau lưng hắn, nhìn thoáng qua bảng số xe.
Người đàn ông trẻ tuổi này vỗ tay, lập tức có hai người từ trong xe chui ra, mỗi người lấy ra một cái vali.
Vali bị hai người kia để xuống đất, sau đó nghe thấy người đàn ông này nói: “Tôi là người của Thượng Quan gia thuộc Hồng bang tại Mỹ, tôi tên Quan Kinh Đào, cố ý tới Thượng Hải tìm Tề tiên sinh để nói chút chuyện.”
Lý Vân Uyển gần đây cập nhật tin tức tại Mỹ để chuẩn bị cho chuyến đi đến Mỹ, lập tức nói khẽ với Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Thượng Quan gia thuộc Hồng bang tại Mỹ là một thế lực lớn đang trên đà phát triển, đặc biệt là gần đây, có một người phụ nữ trong gia tộc bọn họ hình như leo lên được người của gia tộc Rothschild.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.