“Ba người cùng nhau đi lên.” Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu tình nhìn ba vị cao thủ, lạnh lùng nói.
Ba người không khỏi nhìn nhau, nhíu mày.
Ba người bọn họ đều là cao thủ mở võ đường thu đồ đệ ở Mỹ, danh tiếng không tồi, chuyện ba người nếu tấn công một người mà truyền ra thì dù có thắng cũng khó tránh khỏi bị người đời cười nhạo.
Advertisement
Thượng Quan Kinh Đào nghe vậy, liên tục cười lạnh nói: "Được, được, được, thật sự điên rồi, giống hệt đứa cháu trai mà tôi ghét! Triệu sự phụ, Tiền sư phụ, Tôn sư hụ, nếu người ta đã nói như vậy, vậy mọi người cũng không cần khách khí. Đánh chết hắn ta, tự tôi sẽ khen thưởng năm triệu lượng vàng, hơn nữa còn giúp mọi người mở thêm một phân nhánh võ quán khác!”
Tục ngữ có câu, học được võ nghệ bán cho nhà đế vương.
Địa vị của người học võ trước nay đều không cao.
Advertisement
Đặc biệt là những người truyền thừa võ công vượt đại dương sang nước ngoài thì lại càng khó khăn hơn.
Một thân võ nghệ muốn có được truyền thừa thì không thể không dựa vào sức mạnh vốn có. Nếu không muốn mở võ quán cũng là vấn đề.
Ba vị cao thủ Triệu, Tiền, Tôn vừa nghe vậy lại lần nữa liếc nhìn nhau, cuối cùng đều gật đầu, sau đó lần lượt tách xa ra.
"Ba cao thủ Hoá Kính! Nhưng vậy thì sao? Đúng lúc mượn tay họ để ấp ủ khí thế. Một hơi giết sang Mỹ, diệt toàn bộ Thượng Quan gia!" Trong lòng Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ, trong mắt bốc lửa hừng hực.
Kể từ khi anh bị coi là kẻ phản quốc, phải rời khỏi Hoa Quốc, trong lòng đã nghẹn một cơn tức giận cực lớn.
Sự tức giận này ngày thường vô hình nhưng vẫn không có cách nào để trút bỏ nó.
Hôm nay xem như là cơ hội để anh tháo gỡ!
Ba vị cao thủ vừa đứng dậy, người đàn ông ở giữa đã giơ tay lên nói: "Tôi, Triệu..."
Tề Đẳng Nhàn vừa nghe nói ông ta họ Triệu, trong mắt lóe lên tia lửa, anh bước tới, một bước cách xa hơn ba mét, trong nháy mắt đã tiến tới gần nói: “Không cần tự báo gia môn, hôm nay tôi sẽ đánh chết ông trước!”
Triệu sư phụ nghe xong lời này, không khỏi tức giận, chỉ cảm thấy thanh niên mập mạp này thật kiêu ngạo, không hiểu quy tắc giang hồ!
Triệu sư phụ mở nắm đấm, nắm tay siết chặt, đánh một quyền mạnh mẽ về phía Tề Đẳng Nhàn!
Cùng lúc đó, Tiền sư phụ và Tôn sư phụ cũng phản ứng ngay lập tức, một người trong số họ kích thích phần lưng như hạc trắng vỗ cánh, bắt đầu dùng tay tấn công! Cánh tay của đối phương run rẩy, giống như một khẩu súng lớn xuyên qua!
Ba đại cao thủ Hoá Kínhđồng thời ra đòn, toàn bộ sân đều rung chuyển bởi nắm đấm của họ, sức mạnh mà họ mang đến không phải thứ con ngời có thể tiếp được!
Tuy nhiên, Tề Đẳng Nhàn một đường võ học đi lên đã không phải con người. Anh đã thông qua ảo diệu “thấy thần không xấu” hoàn thành quá trình chuyển đổi từ người thành thần!
"Vèo!"
Anh gần như không đón đỡ đòn từ ba người họ mà đồng thời đánh một kích tới. Dù sao đây cũng là ba cao thủ Hoá Kính! Cho nên thân thể của anh ngồi xổm xuống, dùng thân pháp “Hầu ngồi xổm thân”, cả người co rụt thành một mảng lớn. Ngay sau đó, bước chân vừa động, tựa như đi thuyền xuôi dòng, một chút đã lui về sau.
Triệu sư phụ không khỏi cười lạnh: "Vốn tưởng rằng là cao thủ lợi hại như nào, hóa ra chỉ là kỹ năng ngoài miệng thôi!"
Nói xong ông ta đã đuổi ngay theo.
Hai người Tiền sư phụ và Tôn sư phụ cũng bước nhanh đuổi kịp, một trái một phải phối hợp với thế công của Triệu sư phụ.
Ba người này mặc dù là lần đầu tiên hợp lực, nhưng bọn họ hoàn toàn hiểu nhau, không cho Tề Đẳng Nhàn cơ hội đánh bại từng người một, đồng thời tấn công, không hề để lại bất kỳ sơ hở nào!
Tề Đẳng Nhàn rút lui, nhưng bị ba người bọn họ đuổi theo!