Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1187:




Tề Đẳng Nhàn tiện tay vứt thi thể của hai tên bảo vệ xuống: “Người luyện võ đương nhiên phải tu luyện cả bên trong lẫn bên ngoài. Bên trong luyện hơi thở, bên ngoài luyện cơ bắp và làn da. Bên trong vận chuyển khí huyết, bên ngoài phục linh dược! Nhưng mà nếu một mực theo đuổi khí huyết, uống dược hổ lang thì chắc chắn có thể bạo phát ra sức mạnh gần với của cao thủ đan kình. Thế nhưng tổn hại tới thân thể là hết sức to lớn…”
“Đương nhiên, quyền ý mà cao thủ đan kình có được cùng với sự lĩnh ngộ quyền pháp cũng là thứ bọn họ làm cách nào cũng không thể với tới được.”
“Giả đan với bao đan chân chính vẫn có khoảng cách rất lớn.”
Hắn vừa nói vừa chậm rãi nhấc tay, hơi cong đầu gối ngồi xuống thế tấn.
Mọi người ngay lập tức nhìn thấy trán hắn đỏ bừng. Từng mạch máu như nổi trận lôi đình, dường như có thể nhìn thấy dòng chảy của máu.
Bọn họ đều có thể nhìn thấy rõ ràng dưới gân mạch máu phập phồng là khí huyết cuồng bạo, từng giọt từng giọt bị Tề Đẳng Nhàn thu vào bộ vị đan điền.
Sau đó mọi người nghe thấy một âm thanh chấn động, giống như là tiếng sóng bão đập vào bờ, vừa giống như đá loạn xuyên không.
Đan điền của Tề Đẳng Nhàn một đoàn nhóm phồng lên, cả người của hắn bốn bề đều yên tĩnh ngồi xổm ở đó giống như một pho tượng đá cao trăm mét không thể lay động.
“Thái tổ ngồi ngai vàng…” Ánh mắt Thượng Quan Thương Hải âm u: “Công phu của người trẻ tuổi thật cao, chỉ có điều ngươi quá là không biết sống chết rồi. Không ngại đường xa chạy đến nước Mỹ chơi chặt đầu? Hôm nay ngươi không sợ đầu rơi sẽ là đầu mình sao?”
“Ta Thượng Quan Thương Hải lăn lộn giang hồ đã năm mươi năm, muối ta ăn còn nhiều hơn cơm ngươi ăn. Ta còn có thể bị tên nhãi ranh lông vàng vắt mũi chưa sạch hạ gục sao?”
“Hôm nay người đã đến cửa vậy thì đừng hòng đi nữa!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhẹ nói: “Sợ là ông không biết, cháu trai ngoan của ông Thượng Quan Kinh Đào đã bị tôi một quyền đánh bay đầu đúng không? Hôm nay tôi đến nước Mỹ tìm các ông chính là để kết thúc tội ác một đời của gia tộc Thượng Quan. Từ hôm nay trở đi gia tộc Thượng Quan sẽ bị gạch tên khỏi thế giới này!”
Thượng Quan Thương Hải hừ lạnh một tiếng, đập bàn nói: “Đánh chết hắn!”
Bốn tên đại đặc sứ bị ông ta giấu đi nhiều năm cuối cùng cũng lộ diện bây giờ mới có động tĩnh, đi thẳng về phía Tề Đẳng Nhàn.
Chân phải Tề Đẳng Nhàn giậm xuống đất, giày ngay lập tức nứt năm xẻ bảy. Thân thể Tề Đẳng Nhàn nghiêng về phía trước, vụt một cái lướt ra ngoài!
Mặt đất nơi Tề Đẳng Nhàn vừa đứng, viên gạch đá cẩm thạch quý giá trực tiếp nổ tung rồi vỡ vụn, xi măng phía dưới gạch đá lại bị một cước này giẫm đến múc mềm nhũn giống như miếng đậu phụ.
Thượng Quan Thương Hải nhìn thấy cảnh này, sắc mặt ông ta không thể không thay đổi: “Nghiêm Mộc Long nói quyền pháp của ngươi luyện thần rồi ta còn không tin, bây giờ xem ra cũng thật sự không phải là khoa trương…”
Tề Đẳng Nhàn cười lớn, hắn đã đi đến trước mặt bốn đại đặc sứ. Chỉ là hắn cũng không dừng lại bước chân mà trực tiếp đi thẳng về phía Thượng Quan Thương Hải!
“Đánh chết hắn!”
Thượng Quan Nguyên Cát giận dữ hét lên.
Bốn đại đặc sứ đang chuẩn bị xuất thủ thì đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện, bóng dáng người này nhìn qua trắng trắng béo béo nhưng mà lại trong nháy mắt cao lên ba thước, vừa mới xuất thủ liền càng giống thiên thần!
“Người này là ai? Võ công lại cao cường như vậy?”
Thượng Quan Thương Hải nhịn không được mà chấn kinh, không ngờ rằng Tề Đẳng Nhàn còn có trợ thủ.
Người xuất thủ kia chính là Tề Bất Ngữ, một khi ông xuất thủ đã trực tiếp kiềm chế bốn đại đặc sứ.
Mà Tề Đẳng Nhàn cũng đã đến trước mặt Thượng Quan Thương Hải.
“Lão già này, ông gây ra bao nhiêu tội ác khiến ông trời cũng không chứa nổi ông! Cái mạng này của ông, tôi sẽ lấy!” Tề Đẳng Nhàn gầm lên một tiếng dài, thân như liệt mã liên tục tiến bước, đánh ra ba quyền đấm nổ tung như đại bác.
Tề Đẳng Nhàn đi theo đường thẳng, giữa hai điểm thì đường thẳng là ngắn nhất.
Nhưng trên đường thẳng này, có đủ thể loại vật cản như sofa, bàn trà, bàn lớn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.