Tuy một số vị khách cảm thấy rất hả lòng hả dạ khi chứng kiến Lương Kiêu bị đánh, nhưng cũng có không ít người phải đổ mồ hôi vì Tề Đẳng Nhàn.
Tất nhiên bọn họ cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất dũng mãnh nhưng nếu xử lý Lương Kiêu theo cách này thì thật sự khó mà sống sót nổi.
“Dừng tay lại! Dám ra tay đánh người ở đảo Kim Ngân của tôi, xem ra cậu chán sống rồi!”
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên mập mạp bước ra, mọi người xung quanh đều gọi ông ta là ông chủ Quan, tất nhiên đảo Kim Ngân chính là sản nghiệp của ông ta.
Đi theo sau ông chủ Quan còn có một đám tay chân do Liên Thắng phái đến, thấy Lương Kiêu bị Tề Đẳng Nhàn đánh gục trên mặt đất thì người nào người nấy đều vô cùng giận dữ.
Tề Đẳng Nhàn cười cười nói: “Ông đây chắc là ông chủ Quan đúng không? Đã nửa đêm rồi mà hắn còn muốn kỹ sư của tôi đi cùng hắn, tôi không đồng ý thì kêu người tới đánh tôi.”
“Ông nói thử xem chuyện này phải tính toán thế nào đây?”
“Tôi tới chỗ này của ông chơi mà lại gặp phải những chuyện không vui như vậy, bây giờ ông muốn bồi thường cho tôi ra sao đây?”
Ông chủ Quan này tất nhiên cũng có rất nhiều tiền, Tề Đẳng Nhàn vội mừng thầm trong lòng, được được, lại có thêm một kẻ coi tiền như rác!
Tề Đẳng Nhàn nghiện mấy trò tống tiền như thế này rồi, dù sao thì cách kiếm tiền này phải gọi là quá nhanh gọn!
Ông chủ Quan nghe Tề Đẳng Nhàn nói xong thì không nhịn được bật tiếng cười nhạo: “Cậu nói cái gì? Tôi phải bồi thường cho cậu à?”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc gật đầu, nói: “Tối nay nếu ông bồi thường gấp trăm lần chi phí mà tôi đã bỏ ra thì chúng ta giải quyết riêng chuyện này, không thì cũng khó nói trước lắm.”
Ông chủ Quan nghe vậy thì tức tới mức trán suýt nổi gân xanh, con mẹ nó thằng ngốc này từ đâu chui ra vậy? Đã đánh Lương Kiêu rồi lại còn dám lừa tiền của ông ta sao?
Hơn nữa vừa mở miệng đã đòi gấp trăm lần, coi đảo Kim Ngân này là cái máy rút tiền à?
Thuộc hạ của Lương Kiêu móc con dao phay ra định xông lên bảo vệ chủ nhân của mình, nhưng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang giẫm chân lên đầu Lương Kiêu thì trong chốc lát bọn họ đã rơi vào tình thế “ném chuột sợ vỡ bình”.
“Đừng nói là Thái tử muốn kỹ sư của cậu đi theo ngài ấy, cho dù là muốn vợ của cậu hay thậm chí là mẹ ruột của cậu đi cùng với ngài ấy thì đó cũng là vinh hạnh của cậu!”
“Cậu đã không biết điều thì thôi lại còn dám đánh người à?”
“Bây giờ lập tức buông Thái tử ra thì có thể tôi sẽ cho cậu chết nhẹ nhàng một chút!”
Ông chủ Quan nghiến răng nghiến lợi nói, ông ta cũng đang lo sợ, nếu như có chuyện gì xảy ra với Lương Kiêu ở địa bàn của ông ta thì ông ta cũng không biết phải giải thích như thế nào.
Tề Đẳng Nhàn nghe vậy thì híp mắt lại, cười nói: “May cho ông là cha tôi không có ở đây, nếu không thì ông có chín cái đầu chó cũng không đủ cho ông ấy đập nát đâu!”
Tề Bất Ngữ không thể nói chuyện nên càng ghét những người thích nói tục, huống chi là cái kiểu lôi người nhà ra mắng này, nếu cha hắn thật sự có mặt ở đây thì có khi ông ta đã ăn một đấm vào mặt rồi.
Nhân vật phản diện nào cũng có thể chết vì nói nhiều, nhưng Tề Bất Ngữ thì tuyệt đối không có khả năng...
Vừa khai cuộc đã trực tiếp đánh chiêu chí mạng, không bao giờ lãng phí tiền bạc, là vị đại đương gia nổi tiếng với những phẩm chất tốt đẹp.
Lương Kiêu cắn răng nói: “Cha mày là cái thá gì chứ? Tao sợ khi cha tao đến đây thì có thể dọa cha mày sợ đến mức câm nín!”
Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói: “Mày cũng biết à!”
Sắc mặt ông chủ Quan âm trầm, nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: “Mau thả Thái tử ra, cậu không hiểu tiếng người sao? Nếu bây giờ cậu thả Thái tử, tôi có thể đảm bảo người nhà cậu sẽ được an toàn, nhưng nếu cậu còn tự cao tự đại như vậy, cả nhà cậu đều phải chôn cùng cậu.”
“Ồn ào, cứ ầm ĩ cái mẹ gì vậy, mát xa cũng không được yên!”
Đúng lúc này, Hoàng Kỳ Bân ở phòng bên cạnh xách quần đi ra, miệng thì liên tục chửi bới.
Tề Đẳng Nhàn cười cười, mát xa thì mát xa, anh ta kéo lưng quần lên là sao đây?