Tề gia ở đế đô cũng không phải là đồ bất tài. Sau khi nắm được một số thông tin bí mật, bọn họ sẽ phân tích, sau đó thông qua con đường bí mật chuyển cho Tề Bất Ngữ. Thực sự cho rằng Tề gia là loại gia tộc máu chó chỉ nghĩ đến đấu đá nội bộ thôi sao? Huống hồ, hai kỳ tài như Tề Bất Ngữ và Tề Đẳng Nhàn cho dù gia nhập vào thế lực của gia tộc nào thì cũng sẽ là sự tồn tại được coi trọng!
Tề Bất Ngữ và Tham Lang tạm thời ở lại Kiều gia, việc này làm cho Kiều Quốc Đào an tâm. Có lão Tề ở đây thì không cần biết chuyện lớn như nào ông cũng có thể giải quyết được.
"Ôi, đệm lò xo, đã nhiều năm không ngủ qua, thật sảng khoái!" Tham Lang nằm trên giường lớn mềm mại thoải mái, cảm giác linh hồn cũng sắp bay ra khỏi cơ thể.
Ở nhà tù U Đô khổ cực quá nhiều ngày, được đi ra bên ngoài cảm giác đánh rắm cũng thơm.
Advertisement
Rạng sáng hôm sau có mấy chiếc xe bên ngoài Kiều gia, tám cao thủ bước xuống khỏi xe. Dẫn đầu là một người đàn ông, khuôn mặt lạnh lùng hung ác nham hiểm, chính là Triệu Đồ Long.
“Chúng tôi thuộc Đội điều tra đặc biệt của Bộ Chiến tranh, mời tiên sinh Kiều Quốc Đào và phu nhân Bàng Tú Vân đi theo chúng tôi một chuyến!”
Một người tiến lên gõ cửa, trực tiếp lấy giấy chứng nhận ra, trầm giọng nói.
Triệu Đồ Long lại tựa vào tường xi-măng của sân vườn lười biếng nhìn một màn này, thậm chí còn nhàm chán mà ngáp một cái.
Mấy ngày gần đây hắn ta nhận được nhiệm vụ lùng bắt Kiều Thu Mộng nhưng vẫn chưa thu được manh mối gì.
Vì thế trong đầu liền xuất hiện suy nghĩ bắt giữ hai vợ chồng Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân trước, có bọn họ ở trong tay thì không lo không ép được Kiều Thu Mộng ra mặt.
Sau khi Sở Vô Đạo chết Vĩnh Dạ Quân hoàn toàn mai danh ẩn tích, lưu giữ một tai hoạ ngầm lớn như vậy khiến rất nhiều người khó tránh khỏi cảm giác bất an.
Người mở cửa là Bàng Tú Vân, bà nhìn thấy những người này mặt biến sắc, nói: “Các người có lệnh bắt giữ không? Tôi là công dân hợp pháp đấy!”
“Không cần nhiều lời, cứ đi theo chúng tôi là được, tôi khuyên bà tốt nhất không nên phản kháng.” Người vừa gõ cửa nghiêm mặt lạnh lùng nói.
Kiều Quốc Đào nghe thấy động tĩnh vội vàng đi ra, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Triệu Đồ Long tựa vào bên tường, thản nhiên nói: “Con gái các người Kiều Thu Mộng bị tình nghi cấu kết tội phạm phản quốc, bây giờ chúng tôi cần các người theo chúng tôi trở về để hỗ trợ điều tra.”
Kiều Quốc Đào trầm giọng nói: “Muốn chúng tôi phối hợp điều tra cũng được, nhưng các người phải lấy được lệnh bắt giữ ra đây?”
Đương nhiên những người này không có lệnh bắt giữ, nếu có thì Tề Bất Ngữ cũng không thể tự mình đến đây.
Đây là quyết định của một mình Triệu Đồ Long, tuy nhiên việc này cũng được ủng hộ bởi một nhóm ông trùm kiêng kị Vĩnh Dạ Quân.
Sở dĩ không lấy được văn kiện chính quy theo trình tự là bởi vì Phong Vân lão không đồng ý việc này.
“Nói các người phối hợp thì phối hợp, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì? Nếu chúng tôi mang theo lệnh bắt giữ đến thì mọi chuyện sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu!” Người ở cửa giận dữ hét.
Hắn đã bước một chân vào trong cửa lớn của Kiều gia.
“Ầm!”
Một bàn tay to ba rẽ bốn quặt bỗng nhiên xuất hiện như bóng ma, giống như mang theo một luồng ánh sáng nháy mắt rơi trên đầu người này!
Khuôn mặt của hắn bị nắm đấm cực mạnh đánh đến hóp lại, toàn bộ xương mặt bị lực lớn làm cho dập nát, máu tươi phun ra như tiền!
Sau đó, cơ thể anh ta cũng bay ra ngoài, ngã nhào trên mặt đất!
Tề Bất Ngữ giống như ma quỷ xuất hiện ở cửa, nhẹ nhàng vẩy tay, máu tươi dính trên mu tay nháy mắt bị văng ra, một giọt cũng không đọng lại.
Triệu Đồ Long thấy một màn như vậy, ánh mắt trở nên nghiêm trọng, toàn thân cũng phản ứng đứng thẳng lên, co lại đề phòng, cảm giác được nguy hiểm cực độ!
“Tài sản tư nhân, bất khả xâm phạm!”
“Các người không có thủ tục hợp pháp chính quy đã tự ý xông vào nhà dân, còn cưỡng ép bắt người đi, chúng tôi có quyền bảo vệ tài sản của bản thân.”
Tham Lang làm người phiên dịch quả nhiên cũng rất chuyên nghiệp, không biết từ khi nào đã xuất hiện ở cửa nhà lớn giọng nói, ngăn chặn đường lui của những người này.
“Thật đúng là chó lớn mật!” Một người gầm lên trực tiếp ra tay với Tham Lang.
Khóe miệng Tham Lang lộ ra vẻ mỉa mai, trong nhà tù U Đô anh ta cũng là một kẻ hung hãn có thể xếp vào hàng cao thủ.