Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1349: "Không nên nói bạn của tôi như vậy."




"Diệp Nam bang cũng là thế lực không nhỏ tại Hương Sơn, bọn họ nhờ vào việc buôn hàng cấm từ Tam Giác Độc mà làm giàu, thuộc hạ nhiều người, vũ khí nhiều, nổi tiếng là đám liều mạng."
"Lần này nếu giết cô không thành thì những người này vẫn có thể tìm cơ hội."
Từ Ngạo Tuyết hơi gật đầu, cô ấy đầu quân vào nhà họ Triệu, bây giờ Nam Dương quật khởi, quả thật đã làm rối loạn rất nhiều sắp xếp của các thế lực quốc tế.
Nam Dương là một khối bánh ngọt lớn, không ai lại không muốn nhúng tay vào kiếm một chén canh, nếu có thể thay thế nhà họ Trần thì cũng quá tốt!
"Vậy tôi sẽ nhanh chóng trở về Nam Dương, Tề Đẳng Nhàn, anh đừng quên những dược phẩm đã hứa với tôi!" Từ Ngạo Tuyết nói với Tề Đẳng Nhàn.
"Yên tâm, tôi là người rất coi trọng chữ tín đấy." Tề Đẳng Nhàn nói.
Bên ngoài Từ Ngạo Tuyết cười nhưng trong lại không cười, nói: "Đây là thứ tôi bán thịt cho anh mới đổi lấy được, nếu anh dám gạt tôi, tôi sẽ không tha cho anh!"
Những lời này có mang chút ý oán tránh Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn cũng không cần nhìn cũng biết có hai ánh mắt khác thường đang rơi xuống người mình, hơn nữa còn mang theo một chút sát khí.
Trong lòng hắn không khỏi chửi thề một câu, Từ Ngạo Tuyết này quá xấu rồi, còn đặc biệt cho mình Tu La Tràng nữa chứ!
Kiều Thu Mộng nói với Tề Đẳng Nhàn: "Anh phải cẩn thận tên Clarke này, anh ta rất mạnh, vô cùng mạnh! Mấy cao thủ của Vĩnh Dạ Quân chúng tôi đều chết ở trong tay anh ta. Người này có lẽ là người da trắng mạnh nhất trên thế giới!"
Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì gật đầu, đối với lời Kiều Thu Mộng nói anh cảm thấy không hề khoa trương, dù sao lúc trước hắn đánh nhau với Clarke cũng chỉ mới so đấu có một chiêu.
Clarke tuyệt đối là một cao thủ cấp Thần giống như hắn, thể chất đã vượt qua cực hạn của thân thể con người.
Dương Quan Quan không khỏi nghĩ thầm: "Thật đúng là núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn! Một người Mỹ mà còn có thể tu luyện công phu đến cảnh giới này, dường như tôi cũng thật sự không có gì để tự cao tự mãn nữa. Sau này phải điều chỉnh tâm tính lại, đi theo con đường luyện công thực tế mới được!"
Gần đây cô ấy đã điều chỉnh tâm tính thông qua việc đọc kinh, cảm thấy mình đã bớt nóng nảy hơn, hôm nay lại gặp chuyện thế này, lại chứng kiến một cường giả hàng đầu như Clarke, sự kiêu ngạo trong nội tâm đã bị mài mòn đến mức tan thành mây khói rồi.
Không kiêu ngạo, đó luôn là chuyện mà một quân nhân cần phải làm!
"Cũng không nên nói quá nhiều, mọi người giải tán đi, có cơ hội chúng ta sẽ gặp lại!" Kiều Thu Mộng nói.
"Này, Mộng Mộng, cô cũng phải cẩn thận đó!" Dương Quan Quan nhịn không được nhắc nhở cô ấy.
"Ừ!" Kiều Thu Mộng nghiêm túc gật đầu: "Cô cũng phải cẩn thận. Hiện tại Hương Sơn Long Môn và Hồng bang đang tổ chức đại hội võ thuật, bọn họ muốn nhắm vào Tề Đẳng Nhàn, cô là đồ đệ của hắn, nếu có rắc rối đến thì cô cũng sẽ là người đứng mũi chịu sào."
Tề Đẳng Nhàn vẫn còn muốn nói thêm với Kiều Thu Mộng hai câu nhưng Dương Quan Quan còn đang ở đây, lại còn có thêm cái người thích đâm chọt người khác như Từ Ngạo Tuyết ở đây nữa, thật sự là không hợp cho lắm.
Kiều Thu Mông đứng dậy đi lên xe, sau đó người của Vĩnh Dạ Quân mang theo cô ấy rút lui, rời khỏi nơi này.
Dương Quan Quan nhìn theo chiếc xe dời đi, miệng không khỏi chậc chậc khen ngợi, nói: "Thật không ngờ Mộng Mộng lại có thể trở nên xuất sắc như vậy!"
Từ Ngạo Tuyết nói: "Cô cũng không kém hơn cô ấy đâu, huống chi sư phụ của cô còn lợi hại hơn so với sư phụ của cô ấy gấp trăm lần."
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói với Từ Ngạo Tuyết: "Không nên nói bạn của tôi như vậy."
Từ Ngạo Tuyết cười nhạo nói: "Không nhìn ra anh còn khiêm tốn như vậy đó?"
Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi cũng chỉ lợi hại hơn Sở Vô Đạo trăm triệu lần thôi, hắn đã rất không tệ rồi!"
Từ Ngạo Tuyết dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết hắn đang nói là "trăm triệu lần" chứ không phải "một chút" tên khốn này chuyên môn đạp trên mặt mũi người ta, cho chút ánh sáng có thể khiến cho cả người của bạn toàn lỗ đen.
“Xem ra, chuyện của anh Lục lần trước đã ảnh hưởng rất nhiều đến các cá nhân và cả thế lực...” Dương Quan Quan nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, thở dài nói.
“Dù sao Lục Chiến Long cũng có quyền cao chức trọng, đương nhiên sẽ rút dây động rừng rồi.”
Tề Đẳng Nhàn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.