Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1485: "Không khác lắm."




‘Uầy, Thánh giáo này cũng ra gì đó chứ, chỉ là Thủ lĩnh của Kỵ sĩ đoàn mà như này thì cũng hơi quá rồi!” Tề Đẳng Nhàn cảm nhận được uy lực của một quyền này, ngay cả lông tơ đều dựng lên.
Hắn nhấc tay phải, nhẹ nhàng đưa lên, vừa đúng lúc va chạm vào nắm đấm của Roben liền nhanh chóng trượt sang một bên, xoay người đẩy cổ tay đối phương.
Với một đẩy này, hắn phát hiện ra uy lực của đối phương thực sự kinh người!
“Hừ!”
Advertisement
Roben đau đớn kêu lên một tiếng, lắc lư bả vai để tiến về phía trước, sau đó lại đánh một quyền khác vào thẳng mặt Tề Đẳng Nhàn!
Đối mặt với một cú đấm mạnh mẽ này, Tề Đẳng Nhàn cũng lắc bả vai, giơ tay đẩy ra.
Nắm đấm chạm vào lòng bàn tay hắn, phát ra một tiếng nổ lớn, khiến lòng bàn tay hắn đau đến tê dại.
Ngay sau đó, hai chân hắn tiếp đất, cả người bị đánh lùi về sau khoảng ba mét.
Đám người Hồng Y giáo chủ nhìn thấy một màn này đều không có bất kì trách cứ nào, Roben là tín đồ thành kính nhất, là kỵ sĩ được Thánh gia tiếp nhận, sức mạnh của ông ta cho dù không có sự gia trì của nước thánh cũng đã rất đáng sợ rồi.
"A, có chút lợi hại!" Tề Đẳng Nhàn không khỏi hưng phấn, vừa rồi hắn vẫn chưa dùng toàn bộ lực vì hắn muốn thử xem sức mạnh của Roben này rốt cuộc lớn tới cỡ nào.
Roben mặt không đổi sắc nói: "Nếu cậu chỉ có thế, tuyệt đối không thể nào mang theo linh hồn của Tham Tôn, cũng không phải là người được Thánh Chủ chọn để truyền bá phúc âm!”
Christian quay đầu nói với Giáo Hoàng: "Giáo Hoàng, tôi thấy hình như ngài bị cậu ta gạt rồi.”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: "Tôi có phải mang theo linh hồn của Tham Tôn hay không, ông sẽ sớm biết thôi.”
Roben cũng không nói nhiều, thân thể nhanh chóng di chuyển, ông ta dùng cách di chuyển trong quyền anh và lao đến với tốc độ nhanh đến kinh người, sau khi đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, ông ta vung ra một tư thế quyền, hướng cú đấm vào má hắn!
Khí chất của Tề Đẳng Nhàn vào lúc này cũng bắt đầu sinh ra thay đổi!
Hắn bắt đầu bày ra khí chất và sức mạnh đáng sợ của một cường giả hiếm có, khí tức chạy xuống đan điền, lục phủ ngũ tạng, gân cốt và da thịt đều đồng loạt phát ra lực, khí huyết tràn đầy, chỉ trong phút chốc cả người như biến lớn! . truyện kiếm hiệp hay
Hắn vốn cao khoảng một mét tám, vậy mà trong nháy mắt này đã cao thêm mười phân, biến thành một người khổng lồ gần hai mét!
Hơn nữa, cơ bắp cũng bởi vì sung huyết mà sưng lên, khiến người ta sinh ra một loại cảm giác sợ hãi trước người đàn ông quyền lực này.
“Cái quái gì đây!” Roben nhìn thấy cảnh này thì giật nảy mình.
Chỉ thấy tay phải của Tề Đẳng Nhàn tựa như móng hổ, đưa ra giữ chặt nắm đấm của Roben, một tay khác uốn cong đâm thẳng vào lồng ngực ông ta.
Roben nhanh chóng ôm ngực và bụng, cả người lùi lại về sau.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn đã đuổi tới, một tay đấm thẳng vào mặt ông ta!
Một cú đấm này đưa ra, ngón tay vừa rồi cũng trở nên bành trướng, cả bàn tay to như cây quạt bồ.
“Ầm!”
Roben, Vị Thủ lĩnh Kỵ sĩ đoàn Thánh giáo này trực tiếp bị hắn đánh một cú vào mặt, ông ta không khỏi kêu lên một tiếng, cả người bay về phía sau.
Sau khi Tề Đẳng Nhàn đánh Roben một cú, máu trong cơ thể hắn nhanh chóng trở về bình thường, tốc độ lưu thông chậm lại, chiều cao cũng khôi phục lại như bình thường.
Về phần Roben bay trên không trung vài mét rồi ngã xuống đất, toàn bộ khuôn mặt đều là vết máu, xương mũi cũng bị một cú kia đấm gãy.
"Uầy, khả năng chịu đòn của người này cũng mạnh quá rồi, bị chiêu này của mình đánh thẳng vào mặt mà không ngất?" Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Roben chỉ vừa ngã xuống đất đã nhanh chóng lắc đầu đứng dậy thì hơi kinh ngạc.
Roben thực sự rất mạnh, có trong mình sức mạnh đáng kinh ngạc, hơn nữa khả năng chịu đòn cũng không phải dạng tầm thường.
Nếu không phải Tề Đẳng Nhàn đột nhiên phát lực khiến ông ta trở tay không kịp thì chưa chắc ông ta đã ngã xuống.
Sau khi Roben ngã xuống đất, ông ta nhịn đau bò dậy rồi đưa tay vào trong túi lấy ra một cái ống nghiệm chuẩn bị đổ vào miệng.
"Không khác lắm." Vào lúc này Giáo Hoàng ho khan một tiếng.
Roben nghe vậy liền dừng tay lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.