*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Sao vậy, không hợp khẩu vị à?" Tokarevsky hỏi.
"Không phải, hôm nay là chủ nhật của Thánh giáo, tôi không thể uống rượu." Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, thản nhiên nói.
Lý Vân Uyển suýt nữa phun ra số rượu vừa uống, lời này cũng đứng đắn quá ha! Sáng nay là ai bảo cô ta vểnh lên thêm một chút vậy?
Cap thờ ơ nói: "Không sao, số rượu này cậu có thể mang về.”
Tề Đẳng Nhàn có chút tò mò vì sao Tokalevsky lại thể hiện thiện ý như vậy với mình, hắn hiểu rất rõ những tên đầu sỏ Tuyết Quốc này ai nấy đều là nhân tài của nhân tài, làm sao có thể làm việc gì vô nghĩa được.
Nhất định là Tokalevsky có chuyện muốn hắn giúp đỡ hay gì đó.
Nhưng mà ông ta không mở miệng nói, Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không chủ động hỏi làm gì.
Hơn nữa, hắn còn cảm giác được trong góc khuất của trang viên, dường như đang toả ra một loại sát khí khó có thể phát hiện.
Cuối cùng vẫn là Tokalevsky không thể chịu được, ông ta đi vào vấn đề chính: "Tôi nghe nói, Irena Jinva Suslev đã từng làm việc dưới trướng của cậu?"
Tề Đẳng Nhàn nghe nói như vậy thì khẽ nhíu mày, hắn nghĩ tới đủ loại chuyện nhưng duy chỉ không nghĩ tới chuyện Tokalevsky sẽ hỏi tới Irena Jinva!
Sau khi nghe được tên của Irena Jinva, Lý Vân Uyển cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tokalevsky.
Cô không nhịn được nói xen vào: "Không phải là Irena Jinva Romanov sao? Trở thành Suslev từ lúc nào vậy?”
Tokalevsky mỉm cười đáp: "Cô ấy có một số thân thế mà phu nhân không bao giờ biết."
Tề Đẳng Nhàn nói: "Đúng là Irena Jinva đã từng làm việc với tôi.”
“Không biết Tề tiên sinh có thể giao cô ấu cho tôi không? Hiện tại thế cục Của Tuyết Quốc vô cùng phức tạp, tôi rất cần nhân tài như cô ấy.” Tokalevsky mỉm cười, chà nhẹ bàn tay mình.
Trong mắt Tề Đẳng Nhàn hiện lên ý không vui, quả nhiên là do hành động của chính phủ Tuyết Quốc quá manh động, khiến cho Tokalevsky sinh nghi, cũng muốn có được Irena Jinva!
Ông nội của Irena Jinva quá trâu bò, chính phủ Tuyết Quốc muốn cô ta hỗ trợ giương biểu ngữ chống lại những kẻ đầu sỏ và kiếm lợi từ nó... có lẽ Tokarevsky cũng như vậy, sau đó bắt đầu chơi trò chơi với chính phủ Tuyết Quốc.
Tuy rằng cô ta thông minh hơn người nhưng một khi bị cuốn vào loại tranh giành này, chỉ sợ cũng hết cách thoát thân.
Nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Tề Đẳng Nhàn, Tokalevsky nhanh chóng nói tiếp: "Đương nhiên, Tokalevsky tôi cũng không phải là người chỉ biết chuộc lợi từ người khác! Chỉ cần Tề tiên sinh ngài giao Irena Jinva cho tôi, nhà máy rượu của trang viên Potter này sẽ thuộc về ngài!”
Tuy rằng danh tiếng của nhà máy rượu Porter không bằng các nhà máy rượu vang hàng đầu như Bordeaux, Hồng Nhan Dung, hay La Tu nổi tiếng thế giới, nhưng đây cũng là xưởng lớn, nếu bán đấu giá cũng thu được hai đến ba tỷ mét đô la là ít.
"Chỉ nhà máy rượu Potter thôi cũng đã đủ để cho cậu trả nợ cho hai lão già Gucinsky và Venogradov rồi!" Tokalevski cười ha hả nói.
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn không mấy dễ nhìn, hắn biết hai tên Gucinsky và Vinogradov nhất định đã lấy tin tức này ra để giao dịch với Tokalevsky, nếu không làm sao ông ta biết hắn mượn tiền hai người đó?
Với những kẻ đầu sỏ đang nhảy múa trên lưỡi dao này, trong từ điển của họ không có hai từ đáng tin cậy.
Tuy nhiên tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của Tề Đẳng Nhàn, mối quan hệ của hắn với Gusinski và Venogradov mặc dù không tệ nhưng cũng không keo sơn đến mức cùng hội cùng thuyền.
Lý Vân Uyển nghe được Tokalevsky muốn dùng trang viên Potter để đổi lấy Irena Jinva, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn.
Điều đầu tiên cô ta suy nghĩ chính là, giao dịch này có nên làm không, dù sao lợi ích cũng lớn…
Nhưng trong lòng cô ta lại cảm thấy làm như vậy với một người phụ nữ thì quá không công bằng.
Vì thế cô ta nhìn vào Tề Đẳng Nhàn, người thực sự đưa ra quyết định cuối cùng.
Chỉ mong hắn không nói câu vô nghĩa như “Thêm tiền” là mừng rồi.