Tuyệt Thế Cường Long

Chương 192: Em đã làm nũng với anh đến như thế này! ”




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Thu Mộng trong lòng nghĩ lại, cảm thấy không có gì to tát, nhưng trái phải vẫn phi thường không thoải mái.
Điều khiến cô không hiểu nhất chính là, vì sao Lý Vân Uyển lại thân thiết với Tề Đẳng Nhàn như vậy, cô nhớ rõ, ngay từ đầu Lý Vân Uyển đã hướng về phía cô, đối với Tề đẳng nhàn vô cùng khinh bỉ.
Nhưng hiện tại, quan hệ giữa hai người, làm cho cô cảm thấy rất không bình thường!
Hơn nữa, tập đoàn Mộc Tử từ chỗ khối bánh ngọt lớn như thung lũng giết người này, lại có thể lấy được khoảng một trăm mẫu.
Lý Vân Uyển nói là lúc trước lấy được từ tập đoàn Trương thị, nhưng trong lòng Kiều Thu Mộng lại cảm thấy không phải như vậy, như thế nào cũng cảm giác có liên quan đến Tề Đẳng Nhàn.
Càng nghĩ, cô càng bực bội,nhưng mà, lời nói ra như nước hắt ra ngoài, cô cũng không có khả năng bởi vì chuyện này mà quyết đoán bừa bãi đi chất vấn Lý Vân Uyển một phen.
Lúc ăn cơm, Kiều Thu Mộng kéo Dương Quan Quan sang một bên, lặng lẽ hỏi: "Quan Quan, Vân Uyển và Tề Đẳng Nhàn, là có chuyện gì thế? Tớ thấy hai người bọn họ, sao lại không bình thường lắm? ”
"Ách..."
Dương Quan Quan nghe xong sửng sốt, không biết trả lời thế nào, chắc chắn không thể nói cho Kiều Thu Mộng, hai người đều ngồi cùng nhau hôn nhau ở văn phòng chứ?
Dương Quan Quan lắc đầu, nói qua loa: "Tớ cũng cảm thấy có chút không thích hợp, Vân Uyển có thể có ý gì với hắn không? ”
Kiều Thu Mộng thở dài, cảm giác không thoải mái trong lòng càng nhiều.
"Cậu không để ý sao?" Dương Quan Quan nhìn Kiều Thu Mộng, kinh ngạc nói.
"Tôi có cái gì phải để ý?"
“Vân Uyển thích tên phế vật này, vậy để cho cô ấy thích là được rồi!”
"Dù sao, tôi vẫn luôn chuẩn bị tìm một cơ hội thích hợp để ly hôn với anh ấy."
"Nếu như cậu thích, cậu cũng có thể thử xem..."
Kiều Thu Mộng dửng dưng nói, nhưng trong giọng nói, nghe thế nào cũng mang theo một chút khó chịu.
Cô khinh thường Tề Đẳng Nhàn, theo lý mà nói cũng không nên để ý kiểu chuyện như này, thậm chí phải là cao hứng khi mình có thể rời khỏi bể khổ, nhưng mà, giờ phút này cô chính là rất khó chịu!
Lúc ở trên du thuyền, Hoàng Tình Ca và Lý Vân Uyển lần lượt khiêu vũ với Tề Đẳng Nhàn làm cho cô khó chịu, hôm nay, cảm giác được Lý Vân Uyển cùng Tề Đẳng Nhàn càng ngày càng gần, cô càng thêm khó chịu!
Nhưng mà, cô vẫn kiêu ngạo trước sau như một, khó chịu thì khó chịu, nhưng chính là muốn tỏ ra một dáng vẻ không quan tâm.
"Ách... Tớ đối với hắn không có cảm tình gì, cũng không rõ Vân Uyển vì sao lại thân thiết với hắn như vậy.” Dương Quan Quan quyết đoán lắc đầu nói.
Nhắc tới Tề Đẳng Nhàn, cô một bụng lửa giận, trên ngực bị chấm mút, buổi chiều mông lại bị đẩy một cái!
Mình cư nhiên bị một tên đàn ông như vậy chiếm hời, nghĩ như thế nào cũng tức giận mà!
Kiều Thu Mộng cười nói: "Cậu đã trở lại, chúng ta còn chưa ra ngoài chơi cùng nhau, ngày mai chính là hai ngày nghỉ, chúng ta cùng nhau đến câu lạc bộ chơi đi! ”
Dương Quan Quan liền nói: "Được đó, đã lâu tớ không cưỡi ngựa, ngày mai phải sắp xếp thỏa đáng cho tớ đấy! ”
"Không thành vấn đề, vậy ngày mai gặp, lát nữa tớ nói với Vân Uyển một chút." Kiều Thu Mộng gật gật đầu, nói.
Ăn xong bữa tối, Kiều Thu Mộng chuẩn bị đưa Dương Quan Quan về chỗ ở, dứt khoát để Tề Chờ Nhàn đưa Lý Vân Uyển về nhà.
Không phải cậu thích sao, tặng cho cậu là được rồi!
Trong lòng cô còn nghẹn cơn giận như vậy, dứt khoát hào phóng thoải mái.
Tề Đẳng Nhàn cũng không phải là đưa Lý Vân Uyển về nhà, mà là dẫn cô về nhà.
Lý Vân Uyển đối với chuyện trở về sơn trang Vân Đỉnh ở cùng Tề Đẳng Nhàn qua đêm đã là việc quen thuộc, tất nhiên sẽ không ngượng ngùng cái gì.
Lý Vân Uyển nhận được điện thoại của Lý Long Dịch, người kia mở miệng nói: "Vân Uyển, sao còn không trở về? ”
"Ồ... Bố à, con chuẩn bị đến nhà ngài Tề nghỉ ngơi, ngày mai đúng lúc cùng nhau đi chơi.” Lý Vân Uyển nói.
Mấy lần trước cô qua đêm ở nhà Tề Đẳng Nhàn, Lý Long Dịch gọi điện thoại tới, cô còn có thể nói dối về nhà Kiều Thu Mộng hoặc là bạn nữ nào đó, hiện tại, trực tiếp quang minh chính đại.
Lý Long Dịch nghe xong cười cười, chỉ nói: "Chú ý đúng mực. ”
"Lão đại con không còn nhỏ, còn cần bố nói sao." Lý Vân Uyển cười hắc một tiếng, cô đối phó với Tề Đẳng Nhàn, thế nhưng là đã có kinh nghiệm rồi.
Tề Đẳng Nhàn lái xe, hỏi: "Em nói thẳng với bố em như vậy, có phải không tốt hay không? ”
Lý Vân Uyển bình tĩnh nói: "Chỉ cần anh vẫn muốn làm cầm thú, vậy sẽ không có cái gì không tốt. Nếu như anh định đến cả cầm thú cũng không bằng, vậy em vẫn nên về nhà thì tốt hơn! ”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong liền bực bội, tức giận nói: "Vậy em cũng phải cho cơ hội mới được! ”
“Cho cơ hội hai ba lần, chính anh không dùng được á!” Lý Vân Uyển cười nói, rõ ràng là một nữ yêu ăn thịt người không nhả xương.
Sau khi xe chạy vào trong sơn trang Vân Đỉnh, Lý Vân Uyển mới nói: "Ngày mai Mộng Mộng của chúng ta muốn đi câu lạc bộ chơi, anh đi cùng có được không? ”
"Được sao? Cô ấy không mời tôi!” Tề Đẳng Nhàn mặt lạnh lùng nói.
“Vậy em mời anh không phải là được rồi sao!” Lý Vân Uyển sửng sốt, không nghĩ tới Kiều Thu Mộng tuyệt tình như vậy, ngay cả Tề Đẳng Nhàn cũng không thông báo.
Tề Đẳng Nhàn lái xe rất nhanh, trong nháy mắt đã đến cửa nhà, dừng xe lại, cười lạnh nói: "Không có hứng thú! ”
Lý Vân Uyển có thể nhạy bén nhận ra, Tề Đẳng Nhàn vẫn vô cùng để ý đối với một chút thái độ của Kiều Thu Mộng, điều này làm cho cô cũng không kìm nổi có chút không thoải mái.
Tuy rằng rất rõ ràng mình đây là hành vi đào chân tường, nhưng Kiều Thu Mộng rõ ràng không ưa anh, sớm một chút dễ gặp dễ tan không được sao? Tại sao lại kéo dài!
"Vậy anh đi cùng em không được sao?" Lý Vân Uyển hỏi.
"Không đi." Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, nói.
"Cô ấy không mời anh, anh không đi! Em đã mời anh, anh vẫn không đi! "Lý Vân Uyển cũng có chút tức giận.
Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: "Các cô đi chơi chuyện các cô, tôi là một tên đàn ông, xen vào làm gì? Không đi! ”
Lý Vân Uyển cười nói: "Anh có thể bảo vệ chúng em mà! ”
Tề Đẳng Nhàn mặt lạnh lùng không trả lời.
Lý Vân Uyển dựa vào trong ngực hắn, đưa tay ôm lấy hắn, mềm nhũn nói: "Đi đi... Nếu anh không đi, em cũng không muốn đi, em muốn học đấu kiếm với anh! ”
Tề Đẳng Nhàn còn chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác một nữ nhân xinh đẹp ôm mình làm nũng như vậy, đầu óc giờ phút này đều có chút không đủ dùng, ong ong.
Còn đang ngây người, cũng cảm giác được cánh môi ngọt ngào in ở trên miệng mình, lưỡi nhỏ trơn nhẵn nóng bỏng cũng thừa dịp mà lẻn vào.
Sau khi bình tĩnh lại, Tề Đẳng Nhàn sờ sờ lông mày cùng hai má ướt át, tim đập đến kịch liệt.
Lý Vân Uyển mỉm cười nói: "Đi không? Em đã làm nũng với anh đến như thế này! ”
“Đi!” Tề Đẳng Nhàn không kìm được vui vẻ, cười đến như một kẻ ngốc.
Lý Vân Uyển lập tức hoan hô, đây đối với cô mà nói là một loại thắng lợi, nếu như cô đã làm như vậy rồi, Tề Đẳng Nhàn vẫn đánh cược Kiều Thu Mộng tức giận mà không muốn đi, vậy đối với cô mà nói, sẽ là thất bại vô cùng lớn.
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được cảm thán: "Hôn môi với em, giống như đi du lịch khắp nơi trên thế giới. ”
Lý Vân Uyển giả bộ thành phong cách ngự tỷ không kìm nổi nữa, sắc mặt đỏ lên, nói: "Học ở đâu mấy lời bậy bạ! Hôm nay nghỉ ngơi sớm, ngày mai có tinh thần tốt chơi thật vui vẻ. ”
Tề Đẳng Nhàn nằm trên giường, cảm thấy đêm nay có chút khó ngủ.
Buổi tối còn có một giấc mơ, người phụ nữ trong mơ, dáng người Dương Quan Quan, vẻ mặt xinh đẹp của Lý Vân Uyển, hết lần này tới lần khác lại là khuôn mặt lạnh lùng của Ngọc Tiểu Long...
“Nữ yêu tinh này, sớm muộn gì cũng phá đạo hạnh của Tề lão tử!” Tề Đẳng Nhàn kinh hồn bạt xác tỉnh lại, vỗ vỗ trán.
Sáng sớm hôm sau, Lý Vân Uyển thay một bộ đồ thể thao, kéo Tề Đẳng Nhàn đi về phía câu lạc bộ Thượng Động.
Ở cửa câu lạc bộ, gặp hai người Kiều Thu Mộng và Dương Quan Quan.
Hai người cũng là mặc một bộ trang phục thể thao, nhưng mà, Dương Quan Quan khá là khoa trương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.