mã song thấy Tề Đẳng Nhàn bước từ trên Aston Martin xuống thì sợ tới mức camera trong tay run lên hai cái.
Hôm qua lúc ông ta đâm phải đuôi xe hắn còn cho rằng Tề Đẳng Nhàn chẳng qua chỉ là một tên nghèo túng tới nỗi chỉ có thể lái Passat, nào đâu có biết rằng đó là một con Phaeton đâu….
Hôm nay xe Tề Đẳng Nhàn lái còn càng khoa trương hơn, là một chiếc siêu xe đứng đầu bán với giá hơn bốn ngàn vạn ở trong nước!
“Không thể đắc tội với người này được, về sau mình sẽ không bao giờ nhắm vào Dương Quan Quan nữa, bằng không thể nào cũng bị hắn chơi chết….Cái tên này phỏng chừng chính là vị Thần Đế vẫn luôn ủng hộ Dương Quan Quan kia!” Mã Song Long hãi hùng khiếp vía.
Sau khi Tề Đẳng Nhàn xuống xe thì chuyển ra cửa ghế phó lái, rất có phong độ quân tử duỗi tay đỡ cửa xe.
Lý Vân Uyển mặc một thân váy lễ phục màu đen, đôi chân đẹp với một đôi tất chân từ trong xe bước xuống, cô ta thoải mái đứng thẳng người phẩy phẩy tóc dài xõa tung đang rối, nhu thuận mà lại tự nhiên, vòng tay Cartier kim cương trên cổ tay sáng lấp lánh, cả người đều toát ra vẻ minh diễm động lòng người.
Dương Quan Quan nhìn tới mức ngẩn người, lẩm bẩm nói: “Sao Vân Uyển giống như càng trở nên xinh đẹp hơn vậy….Bởi vì nguyên nhân có bạn trai sao?”
“Aston Martin One-77, lúc trước mình muốn mua chiếc siêu xe này về chạy cũng không mua được.” Từ Ngạo Tuyết thấy Tề Đẳng Nhàn thì ánh mắt trầm xuống, không hiểu vì sao hắn lại có được một chiếc siêu xe như vậy để lái.
Ánh mắt mọi người nhìn Tề Đẳng Nhàn đều rất kinh ngạc, bởi vì chiếc siêu xe ngày hôm nay hắn chạy áp đảo tất cả mọi chiếc xe mà mọi người ở đây sở hữu!
Không có xe của người nào có thể so được với chiếc Aston Martin One-77 bản giới hạn toàn cầu này!
Lúc này Kiều Thu Mộng chỉ có thể cười khổ, lúc trước cô ta nghi ngờ ly hôn với Tề Đẳng Nhàn chỉ vì tưởng rằng hắn mượn chiếc xe này ở chỗ của tổng giám đốc thần bí nơi đó.
Nhưng hiện tại tổng giám đốc thần bí trong mơ tan biến, chiếc xe này chỉ có thể là của Tề Đẳng Nhàn….
Thực tế thì chiếc xe này là của Sở Vô Đạo, nhưng Sở Vô Đạo đã đóng gói cả “Vân Đỉnh Thiên Cung” đưa cho Tề Đẳng Nhàn rồi, đương nhiên trong đó cũng bao gồm luôn cả mấy cái siêu xe trong gara luôn.
Nhìn thấy Lý Vân Uyển từ trên xe của Tề Đẳng Nhàn bước xuống, hơn nữa còn rất thoải mái hào phóng dựa vào cánh tay của Tề Đẳng Nhàn thì trong lòng cô ta nổi nên vô số cảm xúc ngũ vị tạp trần!
“Mình sẽ không hối hận!” Kiều Thu Mộng cắn chặt răng, nắm chặt nắm tay.
Chỉ là, thật sự có thể không hối hận chút nào sao?!
Một số người có quen biết với Tề Đẳng Nhàn sau khi nhìn thấy hắn đều sôi nổi tiến lên chào hỏi.
Thấy người tới cũng không sai biệt lắm nên Từ Ngạo Tuyết phất tay mời mọi người ngồi vào bàn.
Bên trong khách sạn đã sớm sắp xếp ổn thỏa, rượu ngon ở đâu cũng có, không chỗ nào không hiển thị ra khí thế của tập đoàn Từ thị.
Dương Quan Quan đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn nói: “Oa, Tề tổng anh nha, vẫn luôn gạt tôi có đúng hay không!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tôi gạt cô cái gì?”
Dương Quan Quan lập tức nói: “Lúc trước anh lừa tôi bảo là tổng giám đốc thần bí sẽ xuất hiện, kết quả Hướng tổng lại nói tổng giám đốc thần bí này vốn không tồn tại, hoặc là nói đó chính là anh!”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vậy cô nghĩ kỹ lại thử xem lúc đó tôi nói với cô những gì?”
“Ách….” Dương Quan Quan nghẹn lời.
Tề Đẳng Nhàn chỉ nói vị tổng giám đốc thần bí đó tuổi xấp xỉ với mọi người, sau đó là bối cảnh ở Đế Đô gì gì đó, tất cả đều phù hợp với xuất thân và bối cảnh của hắn.
Nghiêm khắc mà nói thì cái này thật ra không tính là lừa gạt.
“Cô rất thất vọng hả?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi.
“Tôi thì có gì mà thất vọng, dù sao ở Tianlai Capital cũng có một người sếp trâu bò như anh rồi, có hay không có cái vị tổng giám đốc thần bí này cũng như nhau cả.” Dương Quan Quan cười cười.
“Ồ!” Tề Đẳng Nhàn gật đầu, có hơi tự đắc.
Dương Quan Quan lại nói: “Ngược lại là Mộng Mộng cực kỳ thất vọng, cậu ấy cho rằng Sở Vô Đạo tiên sinh mới chính là vị tổng giám đốc thần bí kia, kết quả là không phải….”
Tề Đẳng Nhàn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, chỉ thấy cô ta đang cùng với mấy người bạn quen biết nói chuyện, tựa như cảm ứng được ánh mắt của mình nên quay đầu nhìn qua.
Sau khi phát hiện ra Tề Đẳng Nhàn đang nhìn mình thì lập tức quay đầu sang chỗ khác, thậm chí còn có vẻ hơi kinh hoảng thất thố.
Thật sự là hiện giờ cô ta không có cách nào đối mặt với Tề Đẳng Nhàn được cả, vừa mới biết được những sự thật đó khiến cho cô ta một khi nghĩ đến sẽ lập tức tâm hoảng ý loạn.
Tề Đẳng Nhàn hơi quay đầu lại nói: “Duyên phận giữa tôi và cô ta đã hết rồi, thật đáng tiếc là tổng giám đốc thần bí mà cô ta luôn nghĩ tới vốn không hề tồn tại.”
“Chúc mừng Từ tổng, liên minh kinh tế Từ thị càng thêm cường đại, người tham dự đầu tư vào càng ngày càng nhiều!”
“Từ tổng, cô nhất định phải dẫn theo mấy người quỷ nghèo chúng tôi làm giàu đi lên đấy!” . truyện xuyên nhanh
“Ha ha ha, Từ tổng, chúc các cô hành động mã đáo thành công, dẫn theo chúng tôi một đường phát tài!”
Lúc này, một đám người đều đang xoay quanh Từ Ngạo Tuyết vuốt mông ngựa.
Hướng Đông Tinh có ba tỷ của Vương Vạn Kim đầu tư vào, thêm được tám tỷ của Sở Vô Đạo, tổng cũng mới chỉ có mười một tỷ mà thôi, chỉ dựa vào chút tiền kém cỏi này hoàn toàn không thể nào xoay mình được.
Những người đầu tư vào tập đoàn Từ thị lập tức cảm thấy bản thân họ hiện giờ đã có thể như Lã Vọng buông cần*.
Từ Ngạo Tuyết tổ chức buổi yến hội này chính là muốn xây dựng bầu không khí như này, muốn khiến cho tập đoàn Hướng thị bốn bề đều là địch, muốn để cho tất cả các doanh nhân ở tỉnh Đông Hải này đều phải tới tham gia đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị!
Loại xu thế này như quả cầu tuyết đang lăn vậy, càng lăn thì số vốn sẽ càng ngày càng lớn, nghiền ép tập đoàn Hướng thị cũng trở nên dễ dàng hơn.
Ngọc Tiểu Long trước sau như một vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cô không tham dự vào mấy câu chuyện đầu môi đó mà chỉ xuất phát dựa trên quan hệ bạn bè tốt với Từ Ngạo Tuyết giúp cô ta đầu tư chục tỷ từ Ngọc gia, đương nhiên cái này cũng có thể mang lại lợi ích rất lớn cho Ngọc gia.
Bên người Hướng Đông Tinh có vẻ vắng lặng tới nỗi có thể giăng lưới bắt chim được, sẽ không có người nào chọn thời điểm này tới đây nịnh bợ cô ta.
Chỉ có Vương Vạn Kim và cô ta đứng chung một chỗ.
“Nhị đương gia, cậu đừng có gạt tôi đấy, hiện tại trong lòng tôi đang nhảy lên thình thịch đây này!” Vương Vạn Kim nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi tới thì cười khổ nói.
“Tôi lừa ông làm gì? hơn nữa ba tỷ kia đối với ông cũng có nhiều lắm đâu?” Tề Đẳng Nhàn nửa vui đùa nửa nghiêm túc nói.
“Ba tỷ cũng phải kiếm rất nhiều năm mới có được!” Vương Vạn Kim bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn nói cười vui vẻ với Vương Vạn Kim mà mình có muốn trèo cao cũng không với tới được như vậy, trong lòng Kiều Thu Mộng càng cảm thấy hụt hẫng hơn.
Cô ta đang muốn đi WC một chút, kết quả vừa mới quay đầu đã đâm phải Lý Vân Uyển.
“Cậu không sao chứ Mộng Mộng, sao lại thất thần như vậy?” Lý Vân Uyển đỡ Kiều Thu Mộng dậy, quan tâm hỏi.
“Vân Uyển….” Kiều Thu Mộng thấy là Lý Vân Uyển thì thần sắc phức tạp: “hiện giờ cậu đang ở chung một chỗ với hắn sao?”
Lý Vân Uyển ngẩn người, sau đó hơi gật đầu, nửa nói đùa nửa nghiêm túc hỏi: “Đúng vậy, không phải lúc trước cậu nói nếu như mình thích thì có thể trực tiếp tặng anh ấy cho mình sao? Ha ha, mình thật sự rất thích anh ấy đấy!”
Kiều Thu Mộng bị những lời này của Lý Vân Uyển làm cho yết hầu có hơi khó chịu, nhẹ nhàng nắm chặt tay nói: “Đúng vậy….Cậu đã thích hắn như vậy thì cậu phải ở bên hắn thật tốt vào!”
Lúc này, yến hội của Từ Ngạo Tuyết đã tiến vào giai đoạn cao trào.
Vài doanh nhân lúc trước thương lượng tốt với cô ta đứng dậy lớn tiếng nói phải đầu tư cho liên minh kinh tế Từ thị, hơn nữa ra tay hào phóng, mỗi người đều là góp vốn mấy trăm triệu!
Rất nhiều doanh nhân đứng ở phe trung lập thấy một màn như vậy cũng hơi có chút dao động, một đám sôi nổi tìm hiểu về liên minh kinh tế Từ thị, nói bóng nói gió hỏi xem bọn họ có còn thiếu người đầu tư nữa hay không.
“Ha ha ha, mọi người đều đến vì Từ Ngạo Tuyết tôi đây, đó chính là vinh hạnh của tôi, mọi người nguyện ý đầu Từ thị ai tôi cũng đều sẽ không từ chối!”
Từ Ngạo Tuyết cười phá lên, dũng cảm nói vậy đưa tới một trận vỗ tay hoan hô của mọi người.
Tập đoàn Hướng thị ở trong đông đảo các xí nghiệp cứ như vậy mà bị cô lập!