Trong buổi tiệc mà Từ Ngạo Tuyết tổ chức ngày hôm nay, tuy rằng không xảy ra chuyện xung đột gì lớn, nhưng tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Bởi vì bữa tiệc này đã xuất hiện quá nhiều tin chấn động!
“Bây giờ mới có kịch hay để xem chứ! Tập đoàn Hướng thị được đầu tư mười tỷ USD, liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị muốn thắng cũng không dễ nữa rồi!”
“Ha ha, cũng chẳng tăng được thêm mấy phần khí thế, chỉ cần tướng quân Ngọc Tiểu Long đứng về phía liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị, vậy thì khả năng giành được thắng lợi của tập đoàn Hướng thị cũng chỉ xấp xỉ bằng không thôi.”
“Tập đoàn Hướng thị nhận được mười tỷ USD này chẳng qua cũng chỉ là cầm chừng được thêm một thời gian nữa mà thôi, vốn cũng chẳng có tác dụng quái gì!”
Tuy Tề Đẳng Nhàn đã tuyên bố rót vốn mười tỷ USD cho tập đoàn Hương thị, nhưng phần lớn mọi người ở đây vẫn không hề xem trọng tập đoàn này, bởi vì thế lực của liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị quá lớn, không thể nào xem nhẹ.
Trước mấy lời châm chọc mỉa mai này, Hướng Đông Tinh vẫn tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì, mười tỷ USD ư? Đây mới chỉ là một phần năm số tiền mà Tề Đẳng Nhàn mang đến chỗ này mà thôi!
Bốn phần năm còn lại vẫn còn được giấu ở lúc sau, ngay khi Từ Ngạo Tuyết cảm thấy cô ta sắp giành được thắng lợi, bốn mươi tỷ USD này sẽ từ trên trời giáng xuống, ném nát cả liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị!
“Tôi cũng không biết nên thua như thế nào nữa!” Hướng Đông Tinh khó tránh khỏi sự đắc chí. Cô ta thầm cười nhạo Từ Ngạo Tuyết trong lòng mấy tiếng.
Đồng thời, cô ta cũng không khỏi hướng ánh mắt về phía Tề Đẳng Nhàn, ít nhiều gì cũng nên cảm tạ người này, nếu không có hắn thì tập đoàn Hướng thị chỉ còn con đường chết mà thôi.
Trong lòng cô ta cũng có đôi chút kinh ngạc trước tình hữu nghị giữa Hướng Đông Lôi và Tề Đẳng Nhàn. Một người vừa mới mở lời khẩn cầu, người kia đã hết lòng hết dạ góp chừng ấy sức người sức của!
Sau khi chuyện ầm ĩ này chấm dứt, Ngọc Tiểu Long cũng đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn.
“Anh thật sự đã khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác.” Ngọc Tiểu Long bộc bạch thật lòng.
“Vậy có phải là tôi nên cảm ơn cô đã tán thưởng không?” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.
“Nhưng có điều, anh nói anh muốn đánh bại chúng tôi ư? Với mười tỷ USD còn con này của anh, chỉ e là còn lâu mới đủ.” Ngọc Tiểu Long nhàn nhạt tiếp lời.
Mọi người nhìn thấy Ngọc Tiểu Long chủ động tìm tới Tề Đẳng Nhàn nói chuyện, đều không khỏi giật bắn cả tim.
“Nghe đồn tướng quân Ngọc Tiểu Long khi trước có hôn ước với tên họ Tề này, tên họ Tề này có xuất thân từ một gia tộc lớn ở Đế Đô, sau này lại bị trục xuất khỏi gia môn…”
“Cậu ta duy trì tập đoàn Hướng thị như thế này, có vẻ là muốn đối đầu trực diện với tướng quân Ngọc Tiểu Long một lần, dù sao thì bị phụ nữ đá cũng rất mất thể diện mà.”
“Hừ, người như cậu ta mà xứng với tướng quân Ngọc Tiểu Long hay sao? Trên thế giới này, làm gì có tên đàn ông nào xứng được với người phụ nữ như tướng quân Ngọc Tiểu Long cơ chứ?”
Nghe thấy những tiếng xì xào bàn tán xung quanh mình, Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ nở nụ cười khinh mạt.
Đối mặt với mấy lời khiêu khích này của Ngọc Tiểu Long, hắn cũng đáp lại bằng nụ cười khinh thường như vậy.
Giọng điệu của Ngọc Tiểu Long vô cùng lãnh đạm: “Anh đừng có làm ra vẻ mặt như vậy nữa, có làm bao nhiêu lần cũng sẽ không khiến cho người khác có cảm giác anh là thế ngoại cao nhân gì đâu, ngược lại còn khiến cho người ta cảm thấy anh không đủ tự tin nữa kìa.”
“Anh có thể chi ra mười tỷ USD để đầu tư cho tập đoàn Hướng thị, không thể không nói, quả thật chuyện này đã vượt xa dự kiến của tôi, khiến cho tôi vô cùng kinh ngạc!”
“Nhưng có điều, tôi có thể khẳng định với anh, mười tỷ này, nếu như không kịp thu hồi lại, anh sẽ lỗ sạch vốn đó.”
Mọi người thấy Ngọc Tiểu Long tới lúc này rồi còn nói với Tề Đẳng Nhàn như vậy, không khỏi đồng loạt đầu lên.
“Tướng quân Ngọc Tiểu Long quả là người nhân từ, có lẽ cô ấy cảm thấy bản thân khi ấy chủ động hủy đi hôn ước cho nên cảm thấy áy náy, mới muốn cho Tề Đẳng Nhàn một cơ hội.”
“Loại người này nhất định không hiểu được ý từ trong lời nói của Ngọc tướng quân đâu, anh ta đã bị lửa hận chiếm lấy rồi, mười tỷ này cũng chẳng khác nào bỏ đá xuống giếng.”
“Mười tỷ USD có thể thay đổi một phần cục diện, nhưng chẳng thể nào thay đổi kết quả, tướng quân Ngọc Tiểu Long làm vậy là vì thương hại cậu ta, muốn cho cậu ta một con đường sống.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong, không nhịn được mà đưa tay miết hai mí mắt của mình, hắn mỉm cười: “Ngọc Tiểu Long, tôi trả lại cô câu nói vừa nãy.”
“Bây giờ anh rút vốn ra vẫn còn kịp, nói cách khác, nếu cứ tiếp tục cứng đầu, mười tỷ kia coi như xôi hỏng bỏng không.”
Ngọc Tiểu Long lạnh lùng lườm hắn một cái, lập tức xoay người rời đi, không muốn nói thêm với Tề Đẳng Nhàn dù chỉ là nửa câu.
Mấy lời khi nãy chính là sự nhân từ cuối cùng mà cô dành cho hắn.
“Đúng là cái đồ không biết tốt xấu, tướng quân đã cho cậu ta cơ hội, là chính cậu ta không cần, đến lúc đó đừng có quỳ xuống cầu xin người ta!”
“Đúng đấy, cũng không nhìn lại xem mình đang mang thân phận như thế nào, còn tưởng rằng mình vẫn còn là đại thiếu gia ở Đế Đô khi xưa cơ đấy!”
“Loại người cho mặt mũi mà cũng không cần, cái loại đần độn không biết xấu hổ như vậy thì nên lượn đi cho nước nó trong, chờ xem mười tỷ USD này của cậu ta bị liên minh thương nghiệp Từ thị đánh chén sạch sẽ như thế nào đây!”
Mọi người thấy thái độ của Tề Đẳng Nhàn với Ngọc Tiểu Long như vậy thì đều cảm thấy vô cùng khinh thường, bọn họ đều cho rằng hắn đang tự tìm đường chết.
Hướng Đông Tinh đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, cô ta hỏi: “Sao vậy, mềm lòng rồi sao?”
“Mềm lòng hả? Chuyện này là không thể, cô cảm thấy tôi giống loại người như vậy sao?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt đáp lời.
“Chẳng qua nể tình cô ta khi trước, cho nên mới nhắc nhở cô ta mấy câu thôi.”
“Nếu như cô ta không nghe, vậy thì tôi cũng chẳng còn cách nào.”
Hướng Đông Tinh cười híp cả mắt: “Nếu như anh dùng…”
Tề Đẳng Nhàn xua tay với cô ta, nói rằng: “Thính lực của người luyện võ cực kỳ tốt, Hướng tổng nói chuyện nên chú ý một chút.”
Hướng Đông Tinh ngẩn cả người, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, cô ta vừa định nói về bốn mươi tỷ USD còn lại đã bị Tề Đẳng Nhàn cắt ngang.
“Ngày mai tôi định mua cho tập đoàn mấy chục chiếc xe bus, rất tiện sử dụng, đêm nay Hướng tổng phê duyệt đề xuất này giúp tôi nhé.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Hướng Đông Tinh bị hắn chỉnh cho dở khóc dở cười, bình thản nói: “Lời của tư bản là ý của ông trời, mọi chuyện đều do anh định đoạt, dùng tiền như thế nào, tự anh lo liệu là được, không cần phải nhiều lời với tôi làm gì.”
Cái tên này, vừa mới cao giọng tuyên bố rót vốn mười tỷ USD cho tập đoàn Hướng thị, chưa được bao lâu đã bắt cô phải mua xe, đây là logic gì vậy chứ
Nếu để người ta nghe được, hắn không sợ bị chê cười sao?
“Hướng tổng, tiền đều là của cô, về sau nếu như không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“…” Hướng Đông Tinh cảm thấy tên này như thể không biết nói tiếng người, hơn nữa còn rất khó ưa.
Cứ như vậy mà giao cho cô ta cả thảy năm mươi tỷ USD, hắn không sợ cô ta cuỗm tiền rồi bỏ trốn luôn hay sao?
Hướng Đông Tinh nói: “Hiện giờ cũng không có gì có thể làm phiền đến anh, tất cả mọi chuyện đều đang đi theo đúng quỹ đạo.”
“Chỉ còn chờ liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị tiếp tục đổ tiền vào chỗ này nữa thôi, đến lúc trận ác chiến này diễn ra kịch liệt nhất, chúng ta sẽ nghĩ cách làm cho bọn họ cắn câu, khiến cho bọn họ đổ vào đây càng nhiều tiền hơn.”
“Tới lúc chuyện gần tới hồi kết, chúng ta có thể thu lưới.”
“Đến lúc đó, bọn họ tiến thêm một bước thì không đủ tiền, lùi một bước thì lại tiếc đứt ruột.”
Nói tới đây, đôi con ngươi Hướng Đông Tinh bỗng lóe sáng.
Mấy ngày nay cô ta vẫn đang cố nén giận, bị ép tới nỗi suýt chút nữa không thở nổi, cuối cùng bây giờ cùng tới phiên cô ta từ từ giăng lưới, sau đó giương dao mổ lên với bọn họ!
Còn chưa dứt lời, cô ta đã trông thấy Tề Đẳng Nhàn nhận lấy một champagne từ trên khay của nhân viên phục vụ, sau đó xoay người rời đi.
Chuyện này khiến cho cô ta không nén nổi cảm giác sứng sốt, chỉ biết cắn chặt răng, không nhịn được mà mắng: “Tên chó má!”
Tề Đẳng Nhàn đã trở về bên cạnh Lý Vân Uyển, sau đó hai người họ lại nắm tay nói nói cười cười, cùng nhau thưởng thức đồ ăn thức uống thượng hạng của buổi tiệc.
“Kiều Thu Mộng đâu?” Tề Đẳng Nhàn nhớ ra cô ta cũng tới đây, bất giác hỏi Lý Vân Uyển.
“Vừa mới đi rồi, hình như là không thấy thoải mái trong lòng.” Lý Vân Uyển thở dài, làm thấy hơi phiền muộn: “Anh có muốn ra ngoài nhìn xem không?”
“Đi làm gì, để tự làm mình khó chịu à?” Tề Đẳng Nhàn tức tối đánh một cái lên mông cô.
Lý Vân Uyển nói: “Em nhất định phải nói cho anh biết một tin rất không hay!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tin gì?”
“Mẹ của em sắp về đây rồi, bà ấy không dễ đối phó chút nào đâu…” Lý Vân Uyển mím môi, nhẹ giọng bảo.
“Vậy thì cũng không sao hết, anh là kẻ người gặp người thích, bà ấy sẽ thích anh tôi!” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười.