Tuyệt Thế Cường Long

Chương 315: Không ngờ một mình cô ấy có thể giải quyết êm xuôi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương nhiên Kiều Thu Mộng sẽ không bỏ qua cơ hội để chỉnh đốn và cải cách lại tập đoàn Kiều thị, triệu tập mọi người lên tầng cao nhất, sau đó ra ta tổ chức lại cương vị.
Cô ta không chừa lại bất cứ người thân thích của Kiều gia, trực tiếp đá toàn bộ ra khỏi công ty!
Nếu Kiều gia làm điều đó thì đừng trách cô ta cũng làm theo như vậy.
Sau một buổi sáng bận rộn, tập đoàn Kiều thị được quét dọn sạch sẽ, ít nhất sau này chắc chắn sẽ không có người cản trở công việc giống như Kiều Thanh Vũ.
Kiều Thu Mộng ra tay mạnh mẽ khiến Tề Đẳng Nhàn không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, không ngờ cô ta lại giỏi như vậy, trước đây không thể phát huy bản lĩnh là do có quá nhiều thứ gây cản trở, bây giờ có được ủng hộ nên không còn giống như trước.
Kiều Thu Mộng không hổ là người phụ nữ suốt ngày thúc giục bản thân trở thành viên ngọc rồng trong giới kinh doanh, không phải chỉ biết nói bằng miệng, mà là thật sự có thực lực.
"Chồng ơi, hôm nay phải cảm ơn anh rồi!" Sau khi Kiều Thu Mộng trở về văn phòng, cô ta vui vẻ nhảy nhót đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn giống như một con nai con.
"Em khách khí rồi, đây không phải chuyện nên làm ư?" Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.
"Hôn hôn!" Lập tức Kiều Thu Mộng trở nên chán ngán.
Từ sau khi xuất viện, Kiều Thu Mộng đã chủ động không ít lần, cho nên kỹ thuật ở phương diện này cũng đã nhảy vọt, không còn bị động nữa.
Hôm nay phía trên Kiều Thu Mộng mặc một cái áo sơ mi màu hồng phấn trong suốt, phía dưới mặc một cái chân váy nếp gấp ngắn, cặp đùi thon dài được bao phủ bởi lớp tất chân màu da, cả người lộ ra vẻ xinh đẹp động lòng người, quyến rũ nhưng không quá phô trương.
Tề Đẳng Nhàn làm nước miếng dính đầy mặt Kiều Thu Mộng, hô hấp không nhịn được trở nên dồn dập, tay mò mẫn mở cúc áo sơ mi để duỗi vào trong.
Xúc cảm mềm mại, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy da đầu mình như muốn nổ tung.
Kiều Thu Mộng nhắm mắt lại, sắc mặt ửng đỏ, bộ dạng giống như đang đợi người đến hái.
"Kích cỡ này..." Nhìn dáng người của Kiều Thu Mộng trông cũng không bùng nổ như vậy, nhưng chân chính cảm nhận bằng bàn tay thì mới biết thị giác đã bị đánh lừa.
Kiều Thu Mộng nỉ non: "Chồng à, đây là công ty đó!"
Lúc này Tề Đẳng Nhàn mới hoàn hồn, Kiều Thu Mộng không phải Lý Vân Uyển, cho dù bây giờ quan hệ của bọn họ vô cùng hợp lẽ, nhưng cũng không thể lấy lần đầu của cô ta ở công ty, nếu làm như vậy là sẽ không tôn trọng người ta.
"Ừ ừ ừ, anh biết rồi, bàn tay của anh chỉ đặt ở đây chứ không lộn xộn nữa." Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.
Mười phút sau, Tề Đẳng Nhàn mới lưu luyến rút tay về, sẵn tiện còn cài nút áo lại giúp cô ta.
Kiều Thu Mộng thở phào nhẹ nhõm, cơ thể vẫn luôn khẩn trương giống như dây cung đang bị căng ra, giờ phút này chợt thả lỏng, cô ta cảm thấy chân cẳng đã mềm nhũn.
"Chậm một chút chậm một chút."
Kiều Thu Mộng lảo đảo suýt chút nữa đã té ngã, cũng may là Tề Đẳng Nhàn nhanh chóng đỡ cô ta, cảm giác ôm một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng trong lòng ngực quả thật là không tồi.
Kiều Thu Mộng đỏ mặt lên tiếng, cảm thấy bản thân không có tiền đồ, đây rõ ràng là chồng của mình, thế mà cô ta lại khẩn trương, kích động, lo sợ giống như mới lần đầu tiếp xúc với đàn ông.
"Sau này anh sẽ luôn bảo vệ em như vậy?" Kiều Thu Mộng ôm cổ Tề Đẳng Nhàn, bộ dạng nép vào lòng người giống như một con chim nhỏ.
"Ừ." Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nhẹ nhàng bóp cái mông vô cùng co dãn của cô ta, ha, xúc cảm sướng rân người.
Sau khi trò chuyện với Kiều Thu Mộng được một lúc, Tề Đẳng Nhàn đứng lên nói: "Tôi về công ty trước, cô cũng xử lý công việc của chính mình đi."
Kiều Thu Mộng gật đầu nói: "Anh phải cẩn thận một chút, giúp đỡ tập đoàn Hướng thị không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng dù cho anh có làm gì thì tôi đều sẽ ủng hộ anh!"
Sau khi Tề Đẳng Nhàn ra khỏi tập đoàn Kiều Thị, trong lòng không khỏi cảm thán, nếu lúc trước Kiều Thu Mộng cũng đối xử với hắn như vậy thì đoán chừng hai người đã không ly hôn, nói không chừng còn có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc.
"Mình còn nghĩ cách phải làm sao để mọi chuyện êm xuôi, không ngờ một mình cô ấy có thể giải quyết êm xuôi." Tề Đẳng Nhàn nghĩ thầm.
Sau khi Kiều Thanh Vũ nói hai người đã ly hôn, lập tức Kiều Thu Mộng chủ quan cho rằng Tề Đẳng Nhàn làm như vậy là vì để bảo vệ cô ta, không thật sự ly hôn với cô ta.
Tề Đẳng Nhàn quay lại trong xe, cẩn thận kiểm tra vẻ bề ngoài qua chiếc gương, phát hiện trên cổ và trên mặt không có bất cứ dấu son môi hay dấu hôn nào thì mới yên tâm hoàn toàn.
Vừa dừng xe trước cửa công ty, Tề Đẳng Nhàn đã bị một người đàn ông chặn đường.
"Tề tổng, Tề tổng, xin dừng bước!" Nụ cười trên mặt của người đàn ông chứa đầy sự nịnh nọt.
"Anh là ai, có chuyện gì à? Nếu muốn bàn công việc thì đến tìm bộ phận nghiệp vụ." Tề Đẳng Nhàn hờ hững nói.
Người đàn ông vội vàng móc ra một bao thuốc lá từ trong túi, mỉm cười nói với Tề Đẳng Nhàn: "Tề tổng quên mất rồi, bây giờ chiếc xe Aston Martin của ngài vẫn còn đậu trước cửa hãng xe của chúng tôi..."
Tề Đẳng Nhàn nhướng mày nói: "À... Là anh đấy à, bộ có chuyện gì ư?"
Người này chính là ông chủ cửa hàng xe Mercedes bị Tề Đẳng Nhàn dùng chiếc xe Aston Martin One 77 chặn lại trước cửa chính, chắc là bây giờ đến để xin tha.
"Tề tổng, phiền ngài lái xe đến chỗ khác, ngài chặn xe trước cửa hãng xe của tôi, tôi không thể làm ăn được!" Ông chủ cửa hàng xe Mercedes như muốn khóc tới nơi, anh ta cung kính đưa điếu thuốc cho Tề Đẳng Nhàn.
"Không hút." Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Ông chủ xe Mercedes chua xót nói: "Tề tổng, tôi biết sai rồi, xin ngài lái xe đến chỗ khác. Sau này nếu ngài đến mua xe Mercedes của chúng tôi, nhất định tôi sẽ lấy giá xuất xưởng để bán cho ngài, xin ngài cho tôi một cơ hội!"
Tuyệt đường của người tài không khác nào giết ba mẹ người ta, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy dạy dỗ anh ta như vậy là đủ rồi, hắn nói: "Được thôi, lát nữa khi làm việc xong tôi sẽ lái chiếc xe chắn cửa hãng xe của anh."
Lúc này ông chủ Mercedes mới có thể thở phào nhẹ nhõm, nếu cứ để chiếc Aston Martin này chắn trước cửa hãng xe của anh ta, thì sau này anh ta không thể làm ăn được nữa
Hơn nữa, gần đây Tề Đẳng Nhàn nổi bật vô cùng, anh ta cũng bị hắn doạ sợ, thế nên hôm nay mới chủ động đến xin lỗi nhận sai, xin Tề Đẳng Nhàn giơ cao đánh khẽ.
Ông chủ xe Mercedes cảm kích rời khỏi, cục đá lớn trong lòng cũng đã biến mất.
Sau khi tan làm Tề Đẳng Nhàn đến để lái xe tới chỗ khác như lời mình đã hứa, để chiếc Phaeton lại công ty, bắt một chiếc xe đến hãng xe Mercedes.
"Cảm ơn Tề tổng, cảm ơn Tề tổng!" Khí Tề Đẳng Nhàn lái xe đi, ông chủ cửa hàng xe Mercedes chạy đến, khom lưng vô cùng cung kính.
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nếu biết trước sẽ như thế, thì lúc trước cần gì phải làm như vậy?
Hắn lái chiếc Aston Martin ra khỏi thành ô tô, khi gần đến nơi của Dương Quan Quan, bỗng hắn nhìn thấy Dương Quan Quan đang ở trong một tiệm bánh kem.
"Hử? Hình như hôm nay là sinh nhật Dương Quan Quan?" Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, nhớ tới chuyện này, vậy cũng khó trách việc cô ta sẽ đến tiệm bánh kem.
"Một mình tổ chức sinh nhật sẽ rất buồn, nếu không còn công việc, vậy ở cùng cô ấy cũng được."
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đậu chiếc Aston Martin ở ven đường, hắn mở cửa xuống xe.
Mới vừa bước đến cửa thì đã nhìn thấy Dương Quan Quan đang cầm bán kem chuẩn bị rời khỏi đây, sau khi cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, không khỏi ngạc nhiên đến lắp bắp.
"Tề tổng, tại sao anh lại ở đây?" Dương Quan Quan ngạc nhiên nói.
"Quan Quan, anh đã chờ em lâu lắm rồi đấy!" Tề Đẳng Nhàn còn chưa kịp mở miệng, thì đã bị một người đàn ông cướp mất lời thoại.
Chỉ thấy người đàn ông này ôm một bó hoa hồng lớn chạy đến, vẻ mặt tràn ngập ý cười bước tới bên cạnh Dương Quan Quan, cầm bó hoa lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.