Tuyệt Thế Cường Long

Chương 532: Đó là cảm thấy có âm mưu gì đó




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Đẳng Nhàn cau mày nói: “Nói thế thì ông chủ Lý Duệ đây đến là để bàn chuyện làm ăn với tôi à?”
Lý Duệ không chút do dự mà gật đầu, thái độ thẳng thắn này khiến cho Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhàn vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Dương Quan Quan cũng có hơi bất ngờ, Tề Đẳng Nhàn rõ ràng là có mâu thuẫn với Lý gia, Dược phẩm Lý thị còn chủ động đến tận nơi bàn chuyện hợp tác làm ăn, liệu có âm mưu gì hay không?
“Tôi nghe nói trong tay Tề tổng có phương pháp điều chế của ba loại thuốc đặc hiệu, Dược phẩm Lý thị chúng tôi rất bằng lòng được hợp tác cùng quý công ty, chúng tôi muốn nhận thầu việc sản xuất ba loại thuốc đặc hiệu này.” Lý Duệ đi thẳng vào vấn đề, anh ta là người tập võ, đương nhiên cũng không thích chơi trò vòng vo tam quốc.
“Tin tức của ông chủ Lý Duệ thật đúng là nhanh nhẹn, nhanh như vậy mà đã biết chuyện này rồi!” Tề Đẳng Nhàn sờ sờ cằm dưới của mình và nở nụ cười với vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Ánh mắt Lý Vân Uyển khẽ động, cô ấy cảm thấy có chút không thể tin được, dù sao thì mới nãy Tề Đẳng Nhàn còn đang rầu rĩ vì không có đối tác hỗ trợ sản xuất thuốc mà bây giờ đã có người đến tận nơi để đề nghị hợp tác, chuyện này thật là không khoa học!
Vậy nên, phản ứng đầu tiên của cô ấy cũng giống với Dương Quan Quan, đó là cảm thấy có âm mưu gì đó.
Lý Duệ cười nói: “Tề tổng, tôi biết mọi người đang suy nghĩ điều gì, chắc hẳn mọi người đang lo rằng tôi sẽ chơi xấu.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha ha và không nói gì.
Lý Duệ nói: “Ban nãy tôi đã nói rồi, làm ăn chính là làm ăn. Tôi là người phụ trách của Dược phẩm Lý thị, trách nhiệm duy nhất của tôi chính là khiến cho Dược phẩm Lý thị lớn mạnh hơn nữa, những chuyện khác chẳng liên quan gì đến tôi cả!”
“Những ân oán gia tộc kia, tôi sẽ không can dự vào.”
“Dược phẩm Lý thị bởi vì chuyện của Lý Thiên Lạc mà đã liên tục lao dốc, chuyện này làm cho tôi phiền não đã lâu, hôm nay khó khăn lắm mới có được cơ hội này, tôi không muốn từ bỏ nó.”
“Tôi đang vô cùng chân thành, vẫn mong Tề tổng sẽ cho tôi một cơ hội!”
Lời nói của Lý Duệ rất chân thành, hơn nữa khi nói ra những lời này, anh ta vẫn luôn nhìn vào mắt Tề Đẳng Nhàn và thể hiện ra một thái độ vô cùng thành khẩn.
Tề Đẳng Nhàn cũng bị lời nói của anh ta làm cho có chút lay động, hắn nói: “Nhưng e rằng người đứng đầu của Lý Gia Quyền các anh là Lý Trường Hồng sẽ không muốn nhìn thấy cảnh tượng này đâu nhỉ?”
“Lý Trường Hồng là bác cả của tôi, tuy rằng lời nói của ông ấy rất có trọng lượng nhưng suy cho cùng thì tôi mới là chủ tịch của Dược phẩm Lý thị, hướng đi của công ty này là do tôi quyết định!” Lý Duệ nói với vẻ rất nghiêm túc.
Lý Vân Uyển gật đầu với Tề Đẳng Nhàn và nói: “Em cảm thấy lời nói của chủ tịch Lý rất có trọng lượng, chúng ta có thể thử xem sao.”
Tề Đẳng Nhàn xoa xoa ngón tay của mình và nhàn nhạt nói: “Nếu như ông chủ Lý Duệ đã thành khẩn như vậy, lời nói cũng dễ nghe như vậy, vậy thì tôi sẽ nghe theo lười đề nghị của Lý tổng, để chúng ta hợp tác thử xem sao.”
Lý Duệ nghe thấy Tề Đẳng Nhàn đồng ý thì vô cùng vui mừng và nói: “Được được được, cảm ơn Tề tổng! Vậy bao giờ chúng ta bắt đầu đây?”
Tề Đẳng Nhàn ngẫm nghĩ một lúc và nói: “Tốt nhất là bắt đầu ngay lập tức, bắt đầu ngay bây giờ.”
Sau khi nói xong lời này, hắn vẫy tay với Dương Quan Quan và bảo cô ấy đi chuẩn bị hợp đồng.
Chuyện thuốc đặc hiệu đã đang vô cùng cấp bách rồi, nhanh chóng điều chế ra thuốc, sau đó đưa nó vào trong thị trường, đây mới là điều quan trọng nhất.
Lý Duệ cũng rất bất ngờ bởi sự gấp gáp của Tề Đẳng Nhàn, sau khi anh ta phát hiện ra điểm này thì khi bàn điều kiện cũng đã linh động hơn rất nhiều.
Sau một phen cò kè mặc cả qua lại, cuối cùng bọn họ cũng bàn bạc xong về chi tiết, Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Ông chủ Lý Duệ thật đúng là một thương nhân nhạy bén mà, để anh quản lí Dược phẩm Lý thị chắc chắn là một điều đúng đắn.”
Lý Duệ cười nói: “Tề tổng quá khen, vẫn xin Tề tổng đừng để bụng chuyện tranh luận ban nãy.”
“Người kinh doanh bàn chuyện kinh doanh, chúng tôi sẽ không có gì bất mãn đâu.” Lúc này, Lý Vân Uyển nhàn nhạt nói.
Tề Đẳng Nhàn và Lý Duệ kí xong hợp đồng, mỗi người giữ lấy một bản.
Lý Duệ hài lòng nói: “Bây giờ tôi sẽ mang cái này về cho người nghiên cứu...”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không cần đâu, phương pháp điều chế đã hoàn thiện, kĩ thuật cũng đã hoàn thiện, thậm chí trang thiết bị cũng đã chuyển đến Trung Hải rồi, các anh cứ thế cầm về là có thể bắt đầu đi vào sản xuất rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.