Trương Nhu nhìn thấy được cảnh này thì tức giận không thôi, xì một tiếng: “Tên biến thái này vẫn là giấu đầu lòi đuôi, hắn ta nhịn lâu như vậy, giả vờ làm người có nhân cách cao thượng, bây giờ cũng không thể giả vờ tiếp nữa rồi!”
Trương Tĩnh dở khóc dở cười nói: “Tiểu Nhu, em đừng nói lung tung nữa được không, em không muốn yên ổn nữa à?”
Trương Nhu khó chịu nói: “Em chỉ đang nói sự thật thôi. Em cũng không sợ bị hắn ta nghe thấy.”
Trương Tĩnh bất lực xoa đầu Trương Nhu, cô bé này có lẽ đã bị Tề Đẳng Nhàn từ chối trao đổi thông tin liên lạc nhiều lần làm cho tức giận đây mà.
“Lạnh quá!” Từ trong quán bar ấm áp đi ra, Duy Kim Na không nhịn được mà run lên cầm cập, vội vàng quấn chặt áo khoác lên mình.
Cô ta và Irena Jinva đều mặc váy ngắn áo ba lỗ trong quán bar, trông rất mát mẻ, như này ra ngoài có thể không lạnh được sao?
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không phải các cô lớn lên ở Tuyết Quốc sao, so với Hoa Quốc thì ở đó lạnh hơn nhiều mà lại không thích ứng được à?”
Duy Kim Na nói: “Ở Tuyết Quốc hanh khô, bên Trung Hải thì âm u lạnh lẽo, gió thổi qua như thẩm thấu vào xương tủy, lạnh chết mất!”