Tuyệt Thế Cường Long

Chương 594: Cô không có chỗ ngủ sao?”




“Lần sau nhất định tôi sẽ thắng!” Irena Jinva quả quyết nói.
Tề Đẳng Nhàn nói: "Ừm, cô có lòng tin như này là tốt rồi, cô cùng cô ta còn có cơ hội có thể đối đầu. Sau này, tôi mang kỳ phổ của cô ta cho cô, cô có thể nghiên cứu kỹ, đến lúc đó có thể đánh một trận cân sức!"
Chiêu này Tề Đẳng Nhàn có chút quỷ quyệt, thực lực của Irena Jinva không yếu, thậm chí có thể nói là thâm hậu, nếu nghiên cứu kỹ lối đánh của Triệu Hồng Nê, nói không chừng tỷ lệ thắng thật sự sẽ tăng lên rất nhiều.
Irina Jinva hỏi: "Nói như vậy, tôi có thể ở lại đây không?"
Advertisement
Tề Đẳng Nhàn nói: "Không phải cô còn biết kinh doanh sao? Vừa hay, có thể giúp tôi làm nhiều việc."
Irena Jinva lập tức gật đầu như gà mổ thóc, nói: "Tôi biết, tôi biết. Tôi đã học qua hầu hết các nghiệp vụ kinh doanh, nhưng tôi chưa bao giờ có cơ hội thực hành chúng!"
Tề Đẳng Nhàn xoa xoa cằm, nghĩ có thể an bài Irena Jinva đến Thiên Kỳ, xem trình độ như thế nào, nếu làm tốt, có thể đưa cô đến Mỹ để giúp Lý Vân Uyển.
"Được, cô nghỉ ngơi sớm chút đi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp chỗ ở, với nơi làm việc cho cô." Tề Đẳng Nhàn đứng dậy ngáp một cái, "Cô có thể ngủ ở bất kỳ phòng khách nào ở đây."
Nói xong lời này, hắn liền trở về phòng, thoải mái tắm nước nóng, nằm xuống, liền bắt đầu suy nghĩ làm thế nào lấy được tin tức hôm nay, cùng Cổ Tân Tư Cơ với Gusinsky làm ăn.
Tham gia độc quyền tài chính đương nhiên là bất công, nhưng để Tuyết Quốc duy trì hiện trạng, lại là lợi ích lớn nhất của Hoa Quốc.
Nếu chính phủ Tuyết Quốc quay trở lại cầm quyền, hắn có thể mua những khí đốt tự nhiên và thiết bị công nghiệp nặng đắt như thế ở đâu?
Bởi vì trong nhà bình thường chỉ có hắn và Lý Vân Uyển, cho nên ngủ đương nhiên sẽ không khóa cửa, nhưng hôm nay, trong nhà có nhiều người hơn.
Nửa đêm, hắn cảm thấy có gì đó ấm nóng bò vào trong chăn mình.
Khi một người phụ nữ Trại Nhạn đã hạ quyết tâm để quyến rũ một người đàn ông thì không một ai có thể cưỡng lại được.
Tề Đẳng Nhàn cảm giác muốn suy sụp tới nơi rồi, tuy rằng ông đây lớn lên vô cùng đẹp trai nhưng cũng không thể làm như vậy chứ?
Sáng sớm hôm sau, Tề Đẳng Nhàn gọi Irena Jinva dậy.
“Quỳ xuống, nghe cho kỹ.” Tề Đẳng Nhàn ho khan, chỉ vào Irena Jinva đang quỳ trước mặt mình.
Em gái chân dài lai Tây lúc này còn đang ngái ngủ, nhưng vẫn kịp khoác chiếc áo sơ mi rộng thùng thình lên thân hình mỏng manh của mình, mê mang quỳ gối trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn buông những lời nói thấm thía dạy bảo: “Sao cô có thể làm những việc như vậy? Nửa đêm bò vào trong chăn của tôi, cô không có chỗ ngủ sao?”
Irena Jinva ngẩn người.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi biết tôi rất đẹp trai, cô sau khi nhìn thấy tôi liền không kìm nén được trái tim của mình, nhưng cũng không thể lừa gạt đến đánh lén, không màng đến đức tính của người luyện võ chứ?”
Irena Jinva ngạc nhiên, cô chưa bao giờ thấy ai mặt dày không biết xấu hổ như vậy.
Tề Đẳng Nhàn thở dài: “Thôi bỏ đi, tất cả là do gương mặt xuất sắc của tôi mà ra. Lần sau trước khi đi vào, nhớ kỹ phải chào hỏi trước nhé, hoặc là ám chỉ một chút, nếu không là sẽ dọa tôi đấy, hiểu không?”
“Phụt…”
Irena Jinva không nhịn được cười ra tiếng.
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lập tức trầm xuống: “Tôi đang nghiêm túc uốn nắn những sai lầm mà cô mắc phải, là con gái thì nên thận trọng một chút hiểu không?”
Irena Jinva vội vàng nghiêm mặt lại nói: “Đã hiểu, anh Tề.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Ừ, giờ mới thấy thái độ tốt được chút!”
Irena Jinva nhẹ nhàng vén mái tóc dài màu vàng trên vai mình lên, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, cổ áo sơ mi rộng rãi cơ bản là không che giấu được gì.
“Như vậy, bây giờ tôi có thể chui vào trong được không? Tôi vẫn còn hơi buồn ngủ, muốn ngủ.” Irena Jinva cắn môi hỏi, đầu lưỡi lướt nhẹ khóe môi, khuôn mặt quyến rũ đầy mê hoặc.
Tề Đẳng Nhàn dở khóc dở cười, cô gái này rõ ràng chưa từng bị người đàn ông nào chạm vào, nhưng hết lần này tới lần khác có thể lộ ra bộ dáng mê người như vậy…
“Đột nhiên có hơi muốn đến Trại Nhạn làm huấn luyện viên?” Một ý tưởng chợt lóe lên trong tâm trí của Tề Đẳng Nhàn mà không rõ lý do.
Hôm nay rõ ràng hắn đã để chậm trễ công việc, vẫn chưa dẫn Hoàng Sung và Dương Quan Quan đi công viên Sâm Hải luyện võ.
Chẳng qua là hai người họ đã quá quen với việc hắn đi muộn, có điều hôm nay đợi mãi, cuối cùng vẫn không thấy bóng dáng người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.