*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Hắn giết người ở Hoa quốc chúng ta, tất nhiên tôi muốn giết hắn một mạng đổi lấy một mạng, có vấn đề à?”
Chekhov thản nhiên nói: “Người tôi giết chỉ là kẻ phản bội Trại Nhạn mà thôi, đây là công việc của tôi, dù là người Hoa quốc, anh cũng không có tư cách can thiệp.”
Irena Jinva nói: “Anh nói dối, Duy Kim Na không phải là kẻ phản bội của Trại Nhạn! Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường.”
Chekhov nói: “Tôi nói đúng nghĩa là đúng, vì tôi là KGB cấp cao.”
Trương Khác ho khan một tiếng sau đó nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tề tổng, Chekhov tiên sinh là người của KGB Tuyết quốc, cậu không nên phát sinh xung đột với anh ta, vì như vậy sẽ mang lại rắc rối cho quốc gia.”
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày không nói gì nữa.
“Kẻ phản bội Trại Nhạn này tôi sẽ tạm thời bắt giữ để tiến hành điều tra.” Trương Khác chỉ tay về phía Irena Jinva nói.
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn trở nên âm u, hắn nói: “Từ bao giờ Cục an ninh quốc gia thành phố Trung Hải trở thành chó săn của KGB vậy?”
Lời hắn vừa thốt ra đã khiến sắc mặt của mọi người thay đổi ngay lập tức.
“Chú ý lời nói của cậu!”
“Không nói được lời tốt đẹp thì ngậm miệng lại tránh gây phiền phức.”
Tề Đẳng Nhàn mắt điếc tai ngơ với những lời nói nhảm này, hắn lạnh nhạt nói: “Tôi không biết Irena Jinva có phải kẻ phản bội Trại Nhạn hay không, nhưng tôi biết cô ấy là một cô gái đang cần tôi. Các người muốn đưa cô ấy đi là chuyện không thể nào.”
Giọng Trương Khác lạnh lùng nói: “Tề tổng, cậu nói chuyện phải chú ý chút! Còn nữa, nếu cô gái kia thật sự là kẻ phản bội của Trại Nhạn, chúng ta phải dùng thái độ nghiêm túc nhất để xử lý việc này.”
Chekhov nói: “Cục trưởng Trương, vẫn nên ít nói nhảm, cô ta chính là kẻ phản bội của Trại Nhạn, phiền ông đưa người này đi ngay lập tức và cho điều tra rõ ràng, sau đó cứ theo trình tự rồi giao cho tôi xử lý là được.”
Irena Jinva không khỏi giật mình sau đó cô tỏ ra hoảng sợ.
Nếu cô bị cục an ninh quốc gia mang đi và điều tra lai lịch, sau cùng cô chắc chắn sẽ bị giao cho chính phủ Tuyết quốc.
Đến lúc đó, cô chẳng khác nào miếng thịt nằm trên thớt, mặc cho Chekhov xâu xé!
“Hôm nay tôi nhất định phải đưa đi, tốt nhất Tề tổng nên suy nghĩ nghiêm túc một lát.” Trương Khác nghiêm túc nói, ông ta bày ra dáng vẻ đang giải quyết việc công.
Cuối cùng Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hắn lấy giấy chứng nhận từ trong túi áo ở ngực ra rồi nói: “Cục trưởng Trương muốn dẫn người đi cũng không phải là không thể, chẳng qua tôi hy vọng lúc cục trưởng Trương giải quyết chuyện này tốt nhất là công bằng một chút.”
Trương Khác xem giấy của Tề Đẳng Nhàn là đúng, mặt ông ta không khỏi nặng nề, ông ta nói: “Chuẩn tướng của bộ Chính trị… Tôi biết thân phận này của Tề tổng, tôi sẽ nghiêm túc xử lý việc này.”
Tề Đẳng Nhàn dùng thân phận chuẩn tướng để đè ép Triệu Chính Hoa, chuyện này Trương Khác đã biết từ lâu.
Hiện tại Tề Đẳng Nhàn đem giấy chứng nhận ra cũng không nằm ngoài dự đoán của ông ta.
Đừng nói là chuẩn tướng, cho dù là trung tướng hay thậm chí là Ngọc Tiểu Long tự mình đến đây, Irena Jinva chắc chắn vẫn bị cục an ninh quốc gia đưa đi.
Dù sao một khi chuyện này bị vỡ lở ra sẽ liên quan đến chuyện ngoài giao của quốc gia.
“Tề tiên sinh, đừng đừng đừng… Đừng để bọn họ đưa tôi đi.” Irena Jinva hoảng sợ nhìn Tề Đẳng Nhàn, hy vọng hắn có thể giữ cô lại.
“Jinva, cô đừng sợ, tôi thề với thượng đế, cô sẽ không gặp chuyện gì.”
“Cô đi trước với Cục trưởng Trương đi, cô phối hợp điều tra với bọn họ, không bao lâu nữa cô sẽ gặp lại tôi.”
Tề Đẳng Nhàn vừa nói vừa nhẹ nhàng vỗ đầu an ủi Irena Jinva.
Sau đó, hắn cúi đầu nói nhỏ vào tai cô: “Cô lại quên kế hoạch của tôi nói rồi à? Chuyện này cần tốn chút thời gian, cô cứ yên tâm chờ.”
Lúc này Irena Jinva mới nhớ tới, hơn nữa Tề Đẳng Nhàn còn có hai người bạn àm trùm, nếu hắn thật lòng muốn cô không xảy ra chuyện gì, chắc chắn cô sẽ không xảy ra chuyện gì.
Chỉ là, đàn ông ấy, thật sự đáng để tin tưởng sao?
Trong lòng cô có chút chần chờ, nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác, cô chỉ có thể lại một lần nữa để vận mệnh tương lai của mình rơi vào tay người khác, để họ tùy ý quyết định.
Chekhov đứng ở một bên cười ha ha nói: “Vậy sao? Mày nghĩ cô ta sẽ bình an không xảy ra chuyện gì?”
“Rất tốt, chờ mấy ngày nữa để tao nói cho mày biết suy nghĩ của mày có bao nhiêu ngu ngốc.”
“Đến lúc đó, tao cũng sẽ chặt ngón tay của cô ta giống như tao đã làm với Duy Kim An rồi đóng gói nó lại gửi đến tận tay mày.”
Trương Khác ho khan một tiếng rồi nói: “Chekhov tiên sinh, trước hết ngài bớt nói tranh cãi, hiện tại vẫn chưa thể kết luận điều gì.”
Chekhov chỉ cười khinh một tiếng rồi không nói gì thêm.
“Chekhov, mày cũng không đắc ý được mấy ngày đâu.” Tề Đẳng Nhàn không chút biểu cảm nhìn Chekhov rồi lạnh lùng nói.
Sau đó, hắn quay đầu nói với Trương Khác: “Cục trưởng Trương, tôi hy vọng ông có thể xử lý chuyện này một cách công bằng.”
“Trước khi sự việc kết thúc Irena Jinva chịu bất kỳ tổn thương nào, vậy thì, tôi - Tề Đẳng Nhàn, tuyệt đối không bỏ qua.”