Tuyệt Thế Cường Long

Chương 625:




“Vừa rồi chỉ là trêu chọc cô chút thôi, tôi muốn nhìn xem bộ dáng bị chọc cho tức giận của cô sẽ như thế nào.” Tề Đẳng Nhân cười Trần Ngư, nói.
Khóe miệng Trần Ngư run rẩy, cảm thấy cái tên này thật thiếu đánh, nếu không phải cô ta đánh không lại hắn, thì cô ta nhất định sẽ lôi hắn xuống ngựa đánh cho một trận tơi bời hoa lá.
Tề Đẳng Nhân nói: “Hy vọng cô cũng có thể hiểu rằng, từ khi cô xuất hiện trong mắt tôi, cô vẫn luôn là người khác biệt.”
Nói xong lời này, hắn nhìn về phía Ngọc Tiểu Long, nhún vai, nói: “Kỳ thật tôi càng muốn nhìn bộ dáng tức giận của cô, đáng tiếc, chỉ sợ đến hết cuộc đời này cũng sẽ không có hi vọng.”
Advertisement
Ngọc Tiểu Long chỉ cao ngạo nâng cằm của mình lên, căn bản không để ý gì tới câu nói vô nghĩa của Tề Đẳng Nhân.
“Tôi quyết định, tôi muốn luyện võ!” Trần Ngư bỗng nhiên nói ra một câu không liên quan.
Câu nói này làm Ngọc Tiểu Long liếc mắt nhìn về phía cô ta.
Trần Ngư nói: “Cứ như vậy đi, sau đó tôi và Ngọc tướng quân sẽ cùng nhau dạy dỗ anh một trận tơi bời!”
Tề Đẳng Nhân giật mình nghĩ, tâm lý trả thù mạnh như vậy sao?
Ngọc Tiểu Long lại nở nụ cười, nói: “Tôi cảm thấy cũng không tệ.”
Cưỡi ngựa chạy một vòng xong, Tề Đẳng Nhân bảo người dắt ngựa về chuồng.
“Như vậy, kế hoạch cứ triển khai như vậy đi? Ngày mai, tôi sẽ bắt đầu cho người hành động.” Trần Ngư nói.
“Được, cứ theo như cô nói, ngày mai tôi cũng sẽ bắt đầu ra tay.” Tề Đẳng Nhân thở dài.
Chuyện này, hắn còn phải trở về tìm Hướng Đông Tình thông báo một tiếng, dù sao tập đoàn Hướng thị mới là người chủ chốt, không phải hắn.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức cảm thấy có chút đau trứng, gần đây thái độ của Hướng Đông Tình đối với hắn không còn thân thiện như trước.
Cũng không biết có phải bởi vì thương chiến lúc trước gây ra áp lực quá lớn, làm cô ta đến thời kỳ mãn kinh sớm 20 năm không?
“Ngày mai chúng ta gặp nhau ở chỗ bắn cung đi, tôi nghe nói tài bắn cung của Ngọc tướng quân cực kỳ xuất sắc, tôi muốn xem một chút.” Trần Ngư cười nói.
“Được.” Ngọc Tiểu Long trực tiếp đồng ý, “Nhưng thực ra, tài bắn cung của hắn còn lợi hại hơn cả tôi.”
Trần Ngư kinh ngạc mà nhìn Tề Đẳng Nhân một cái, Tề Đẳng Nhân lại nhíu mày nói: “Có thể đổi chỗ khác không?”
Trần Ngư nói: “Sao thế? Chỗ này không an toàn sao?”
Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi nghĩ tới một chuyện, bắn cung thì chắc chắn phải mặc đồ thể dục, mà như vậy thì không tiện mang quần tất đen.”
Trần Ngư sửng sốt, sau đó giơ nắm tay lên, nói: “Anh đừng nhúc nhích, tôi nhất định phải đấm bể đầu chó của anh!”
Nói xong lời này, cô ta vọt lên.
Tề Đẳng Nhân đương nhiên sẽ không ngu mà đứng im chịu đánh, lập tức lui về phía sau.
Hai người tuy chỉ mới gặp nhau hai lần, nhưng hai bên đã lập tức xây dựng tình hữu nghị bền lâu, dù sao không phải ai cũng có thể tin tưởng để giao phó sinh tử cho nhau.
Ngọc Tiểu Long nhìn Trần Ngư không một chút hình tượng mà đuổi đánh Tề Đẳng Nhân, trong ánh mắt hiện lên một chút ý cười, đồng dạng, còn có hơi hâm mộ.
Kỳ thật cô cũng rất muốn có một người bạn như vậy, có thể không màng hình tượng thanh cao lạnh lùng của bản thân mà cùng nhau cười đùa, cùng nhau tức giận đuổi đánh nhau.
“Hộc hộc hộc…… Họ Tề, anh đừng chạy, anh có ngon thì lại đây, tôi bảo đảm sẽ không đánh bể đầu chó của anh.” Trần Ngư đỡ đầu gối thở hổn hển, mệt đến không chịu được.
“Ha ha ha, tôi đi trước đây, phải tìm Hướng Đông Tình để nói chuyện đã, chuyện này, còn cần có cô ấy phối hợp với tôi.” Tề Đẳng Nhân nói.
Trần Ngư tức giận nói: “Anh không được đi!”
Tề Đẳng Nhân nói: “Món canh gà này quý giá như vậy, hẳn là để Ngọc tướng quân uống trước đi. Tôi đi đây, không quấy rầy nữa!”
Trần Ngư ngẩn người, sau đó lúc này mới phản ứng lại, cái người này đang nói cái gì mà cánh gà gì vậy
“Cô muốn đánh anh ta không?” Trần Ngư hỏi Ngọc Tiểu Long.
“Muốn, nhưng đánh không lại.” Ngọc Tiểu Long nghe cô ta hỏi thì giật mình, sau đó rất nghiêm túc mà trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.