Tuyệt Thế Cường Long

Chương 657:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng đây là một sát chiêu liên hoàn của Ngọc Nữ, cô ta ngay lập tức liên tục bước chân về phía trước, lộp bộp tiến lên hai bước, tay phải run lên, cuộn lại như một con mãng và lao thẳng về phía cổ của Tề Đẳng Nhàn!
Mắt phượng nắm đấm đóng lên trán, tiến bước quấn cổ lấy mạng người!
Tề Đẳng Nhàn chính là đang chờ lúc này, tay trái trong nháy mắt giơ lên, cánh tay phải hướng về phía trước kẹp lấy tay phải Ngọc Nữ, tay trái chụm lại như đao, một chiêu “Khai đao cắt cỏ” ngay lập tức chém xuống!
Nếu như cánh tay của Ngọc Nữ bị một chưởng này cắt trúng, xương cốt bên trong sẽ ngay lập tức vỡ vụn.
Advertisement
Kim Đồng thấy tình thế không ổn thì ngay lập tức nổ súng!
Phát súng này còn chưa bắn ra, cơ thể Tề Đẳng Nhàn đã có biến hóa rồi, hắn lập tức thu hai tay lại và nghiêng người qua, cùng lúc đó, cả người còn đang bay về phía sau!
Nhưng điều khiến cho Kim Đồng cảm thấy sợ hãi chính là, trong lúc cơ thể hắn bay ra phía sau để né tránh viên đạn thì đồng thời, tay phải lại theo đó mà thò ra ngoài.
Advertisement
Cả người trước sau kéo căng đến cực hạn!
Cánh tay của Tề Đẳng Nhàn đã lướt qua bả vai của Ngọc Nữ và ngay lập tức bắt được cổ tay Kim Đồng, nhưng cơ thể của hắn vẫn còn đang bay về phía sau, tạo thành một hình ảnh vô cùng quái dị.
“Xoạt!”
Trong nháy mắt, cơ thể của Tề Đẳng Nhàn vững lại, thò tay đánh ra một chiêu “Phượng Hoàng gật đầu”, sau khi bắt được Kim Đồng, hắn đột nhiên kéo một cái và kéo cả người Kim Đồng ra khỏi cái sọt của Ngọc Nữ.
Ngọc Nữ kinh ngạc hô lên một tiếng, giơ tay ra muốn giữ Kim Đồng lại nhưng cuối cùng vẫn là chậm mất nửa nhịp.
Trong lúc bắt người, Tề Đẳng Nhàn còn rùng mình một cái, khi hắn rùng mình, Kim Đồng chỉ cảm thấy xương cốt cả người đều khó chịu đến rã rời, không còn có lấy một chút sức lực, khẩu súng trong tay cũng bị bay ra ngoài.
“Bỏ anh ấy ra!” Trong miệng Ngọc Nữ phát ra tiếng hét chói tai, thân hình cao lớn mập mạp lao thẳng về phía Tề Đẳng Nhàn như thể không muốn sống nữa vậy.
Tề Đẳng Nhàn một tay nhấc Kim Đồng, chân giậm xuống đất một cái, ầm một tiếng khiến cho mặt đất đều đang rung lên, bả vai lách một cái và đón lấy cú đánh của Ngọc Nữ!
Đọ sức với phụ nữ?
Hắn thích lắm đấy!
Kim Đồng kêu lên: “Đừng mà!”
Cho dù Ngọc Nữ cao lớn khỏe mạnh nhưng suy cho cùng thì cũng chỉ là một người phụ nữ, suy rằng sức mạnh của cô ta rất lớn nhưng người mà cô ta gặp phải lại là Tề Đẳng Nhàn!
Bát Quái chưởng của Tề Đẳng Nhàn nổi tiếng bởi sự cứng rắn và mạnh mẽ, có thể tưởng tượng được sức mạnh của hắn rốt cuộc khủng khiếp đến nhường nào!
Bả vai của hai người va chạm, cơ thể của Ngọc Nữ không hề bất ngờ mà bay về phía sau như con diều đứt dây, bay lên không trung và chao lượn khoảng bảy tám mét rồi mới nặng nề rơi xuống đất.
Sau khi rơi xuống đất, Ngọc Nữ há miệng phun ra một ngụm máu, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đang lay động, bộ não thì khó chịu giống như muốn chui ra từ lỗ tai và đôi mắt vậy!
“Cảm giác giống như bị xe tải đâm vào vậy, người này nhìn thì không cường tráng nhưng sao sức mạnh trung tâm lại khủng khiếp đến vậy chứ?” Trong đầu Ngọc Nữ kêu lên ong ong, cô ta muốn bò dậy nhưng vì tay chân mềm nhũn nên lại ngã cắm đầu xuống.
Kim Đồng hét lên: “A!!! Tao sẽ giết mày!”
Tề Đẳng Nhàn nắm lấy cánh tay của anh ta và treo người lơ lửng trong không trung, giơ tay lên và tát vào mặt anh ta một cái, mắng: “Giết con mẹ mày chứ giết!”
Một cái tát này giáng xuống, thẳng tay đánh cho nửa khuôn mặt của Kim Đồng trở nên siêu vẹo, răng hàm ở trong miệng đều bay ra ngoài, trên mặt máu thịt lẫn lộn.
Đôi bàn tay thép kia của Tề Đẳng Nhàn được luyện ra bằng việc cả ngày cắm vào trong cát sắt và đập lên bia đá đó.
Bây giờ đánh lên mặt người, sao có thể chỉ một chữ đau cho được?
“Dám đánh vợ tao bị thương, tao nhất định sẽ giết chết mày!” Kim Đồng hét lên, một tay thò vào trong ngực và lấy ra một quả lựu đạn.
Kết quả mỏ vịt còn chưa bay ra thì Tề Đẳng Nhàn đã nắm lấy tay anh ta, cướp lấy quả lựu đạn rồi ném xuống sông và giơ tay giáng cho anh ta một bạt tai nữa!
“Bùm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.