Danh tiếng của Oán Quỷ ở nước Hoa không phải là quá lớn, nhưng ở nước Nhật Bản thì anh ta tuyệt đối là kẻ đã nổi danh một thời.
Dù sao anh ta cũng đã từng tự tay vặt đầu đại tư tế của đền thờ quốc gia xuống, sau đó lại giết chết chính sư phụ của mình, cuối cùng trên đường chạy trốn thì thậm chí anh ta còn giết chết mười mấy nhân vật ở cấp bậc tông sư trong lĩnh vực kiếm đạo, cũng là những người có đủ bản lĩnh để khai tông lập phái!
Hầu hết tất cả mọi người đều đã quên đi cái tên khai sinh thực sự của Oán Quỷ mà chỉ nhớ tới biệt hiệu của anh ta.
Oán Quỷ nghe thấy Thượng Tuyền Tinh Vũ gọi tên của mình thì tỏ ra sửng sốt, sau đó mỉm cười hỏi lại: “Ồ? Cậu biết tôi sao!”
“Đại sư huynh à, rốt cuộc người này là ai vậy?”
Các sư đệ đứng ở bên phía Thượng Tuyền Tinh Vũ cũng không nhịn được mà cất tiếng hỏi anh ta, dù sao tất cả mọi người cũng đều nhận ra vẻ sợ hãi trên mặt Thượng Tuyền Tinh Vũ khi anh ta gọi tên của Oán Quỷ.
Advertisement
Sắc mặt của Thượng Tuyền Tinh Vũ trở nên tái nhợt, anh ta nói: “Ông ta chính là Miyazaki Shinzo, một tăng nhân tu hành ở chùa Kyo ngày trước, có thể các đệ chưa bao giờ nghe nói đến tên thật của ông ta nhưng nhất định các cậu đã từng biết đến biệt danh của ông ta rồi. Ông ta tên là Oán Quỷ.”
Đám người đứng ở bên phía Thượng Tuyền Tinh Vũ đều có cảm giác sau gáy mình lành lạnh.
“Ông chính là Oán Quỷ, người đã giết chết đại tư tế của đền thờ quốc gia ở đất nước chúng tôi!” Cô thiếu nữ với khuôn mặt đầm đìa máu me kia có vẻ đang vô cùng kinh hãi.
Cô ta chính là người đã hạ lời nguyền rủa lên Văn phu nhân, mà bản thân cô ta cũng chính là một nhân viên thần chức đang công tác bên trong đền thờ quốc gia ở đất nước Nhật Bản.
Đại tư tế của đền thờ quốc gia bị Oán Quỷ đánh chết, chuyện này khiến cả giới thần đạo lẫn giới võ đạo ở Nhật Bản ngày ấy đều trở nên sôi sục, thậm chí chính phủ còn phải cố gắng đè sự kiện này xuống để đất nước không chìm trong khủng hoảng.
Oán Quỷ nhếch miệng cười rồi nói: “Cô bé nhỏ xinh đừng có ăn nói bậy bạ, việc tôi đã làm không phải là giết hại một ai hết, chính tôi đã siêu độ cho người đó! Chính cô là người đã hạ lời nguyền rủa vào trong cơ thể của vị phu nhân này phải không, cô có cần tôi siêu độ cho cô một lượt không nhỉ?”
Cô thiếu nữ chỉ cảm thấy cả người mình rét run lên, da gà hay da vịt gì cũng đều nổi lên trên khắp cơ thể cô ta, cứ như thể cô ta đang thực sự bị một con quỷ theo dõi.
“Miyazaki Shinzo, ông đã phạm phải tội ác tày trời ở quốc gia của chúng tôi, vậy mà ông vẫn còn dám xuất hiện ở đây sao?!” Thượng Tuyền Tinh Vũ quát lớn một câu, có điều bất cứ ai cũng có thể nhìn ra được rằng anh ta đang lâm vào trạng thái ngoài mạnh trong yếu rồi.
Cái tên Oán Quỷ thực sự có chút quá đáng sợ, dù sao danh tiếng hung tàn của anh ta cũng được tạo nên từ những cái đầu chồng chất của các tông sư võ đạo trên khắp đất nước Nhật Bản mà.
Oán Quỷ chỉ quay đầu về phía Thượng Tuyền Tinh Vũ rồi nở nụ cười và hỏi: “Này thí chủ à, sát khí của cậu nặng quá đấy, tôi có thể siêu độ cho cậu được không?”
Thượng Tuyền Tinh Vũ cười lạnh rồi nói: “Tôi còn đang thắc mắc tại sao các người lại tự tin đến vậy đây này? Thì ra các người tìm đến một kẻ như vậy để làm chỗ dựa sau lưng! Có điều, các người thực sự nghĩ rằng có ông ta ở đây thì các người sẽ được bình an vô sự hay sao?”
Tề Đẳng Nhàn giơ tay ngoáy ngoáy lỗ tai, có vẻ hắn đã hơi mất kiên nhẫn rồi.
“Nhị đương gia à, tôi có thể siêu độ cho bọn họ được không?” Oán Quỷ quay đầu lại hỏi ý của Tề Đẳng Nhàn.
Cho dù là nhân cách thứ hai của Oán Quỷ thì cũng phải sợ Tề Đẳng Nhàn như sợ một con hổ dữ.
Trong suốt thời gian bị giam giữ ở nhà tù U Đô, anh ta suốt ngày la hét đòi siêu độ cho Tề Đẳng Nhàn, kết quả lại là suýt chút nữa thì bị Tề Đẳng Nhàn siêu độ, kể từ đó đến nay anh ta không còn dám đòi hỏi thêm một lần nào nữa.
Thượng Tuyền Tinh Vũ nói: “Miyazaki Shinzo, không biết liệu ông có còn nhớ Liễu Tông Nham Toái hay không!”
Oán Quỷ vừa nghe thấy cái tên này thì sắc mặt đã lập tức biến đổi, anh ta vô thức nhìn xuống cánh tay trái tàn tật của mình.
“Dù ông có không còn nhớ rõ cái tên này thì chắc hẳn là cánh tay trái của ông vẫn còn nhớ rõ đấy chứ?” Thượng Tuyền Tinh Vũ lạnh nhạt nói.
“Cậu là đồ đệ của Liễu Tông Nham Toái phải không?” Sắc mặt của Oán Quỷ tối sầm lại, thế nhưng giọng của ông ta cũng có hơi run rẩy.
Có thể nói cái tên Liễu Tông Nham Toái cũng chính là cơn ác mộng của Oán Quỷ, bởi vì Liễu Tông Nham Toái chính là người đã biến cánh tay trái của anh ta thành tình trạng tàn phế như bây giờ.
Thượng Tuyền Tinh Vũ ngạo nghễ nói tiếp: “Liễu Tông Nham Toái chính là sư phụ của tôi đây! Ông có giỏi thì động một ngón tay vào người tôi xem nào, để xem liệu ông ấy có phế bỏ luôn cánh tay còn lại của ông hay không?”
Sắc mặt của Oán Quỷ liên tục biến đổi từ tâm trạng này sang tâm trạng khác.